Chương 1654 Sự cân bằng vi diệu
Ánh mắt của bốn tên đồng đội lập tức nhìn về phía Lưu Ngọc tràn ngập sự rung động, thực lực của hai bên khác nhau quá lớn, bọn họ đã hoàn toàn vui vẻ phục tùng.
“Đinh!”
“Xì xì!”
Trong khoảnh khắc Lạc Nhật Kim Hồng thương chạm đến trên màn sáng màu đỏ nhạt lập tức phát ra oanh minh cực kỳ bén nhọn, chỉ là kết quả lần này lại rất khác.
Nếu lúc trước ánh sáng màu đỏ nhạt là một vùng “Hồ lớn” thì hiện tại đã bị thu nhỏ xuống hơn hai vòng.
Mà hòn đá nhỏ bị ném vào cũng biến thành khối gạch lớn, hung hăng ném vào trong hồ lớn, kết quả dĩ nhiên rất khác biệt, ít nhất cũng có thể bắn tung tóe ra một lớp bọt nước.
Thay vì như bình thường, lúc này ngay cả tiếng vọng cũng không có.
Một góc chừng một trăm dặm được bao phủ bởi làn ánh sáng đỏ, dưới uy năng lúc này của Lạc Nhật Kim Hồng thương, khu vực quan trọng bị Lưu Ngọc công kích tạo thành một trận gợn sóng nổi lên trên mặt ngoài của màn sáng.
Lần này gợn sóng rõ ràng lớn hơn rất nhiều, không được chữa trị nhanh chóng giống như trước nữa.
“Gợn sóng” lan tràn ra ngoài vài thước, mới đó mà đã biến mất không còn thấy gì nữa.
Nhưng một luồng lực lượng đã xuyên thấu qua màn sáng màu đỏ nhạt, tạo thành ảnh hưởng lên trên “điểm quan trọng của trận pháp” và “con đường Linh lực”.
Trong mắt lấp lóe Linh quang màu xanh thẳm, dưới sự quan sát của “Tinh Thần chân thân”, Lưu Ngọc có thẻ thấy rõ ràng biến hóa của Linh lực tại từng điểm quan trọng.
Đầu tiên tại những điểm quan trọng của trận pháp xuất hiện chấn động rất nhỏ, hiệu suất chuyển hóa Linh lực đều chịu ảnh hưởng, không còn vẻ bình ổn như lúc đầu nữa.
Tiếp theo từ những điểm quan trọng này ảnh hưởng thông đến “con đường Linh lực” tổng thể hoặc là nói “sự mạch lạc của Linh lực” càng thêm rõ ràng.
Tuy nói không trực tiếp làm đứt gãy hoặc phá hủy nhưng đã bắt đầu đứt quãng, đường vận chuyển dần trở nên không ổn định.
“Có hiệu quả rồi.”
Thấy tình cảnh này, trong lòng Lưu Ngọc lập tức thấy vui mừng.
Hai tay của hắn liên tục bấm pháp quyết khống chế Lạc Nhật Kim Hồng thương thoáng lui lại, uy năng tích tụ ngắn ngủi tiếp tục phát động ra thế công liên tục, bắt cùng điểm đó mà đột phá ra.
Dù sao loại trừ trận pháp càng sớm, tấn công xong Linh Vũ Thành thì hắn càng có thể sớm rời đi cho nên cũng an toàn hơn.
Đêm dài lắm mộng!
“Vù vù…”
Tiểu đỉnh màu nâu nhạt biến hóa chừng hai mươi trượng, phát ra Linh quang màu vàng đất nặng nề tỏa sáng hừng hực cùng với Lạc Nhật Kim Hồng thương, sự sát phạt khác biệt nên từ trong đó có thể cảm giác được mặt đất có vài phần nặng nề.
Dưới sự kích phát toàn bộ, hoa văn Tam Sơn Ngũ Nhạc càng thêm sinh động như thật, phá nát toàn bộ từng cản trở ở ven đường, nhắm ngay những điểm quan trọng của trận pháp mà nặng nề phủ xuống.
“Ầm!”
Dưới một kích nặng nề này, màn sáng màu đỏ nhạt tạo ra gợn sóng không nhỏ, thế mà lại không thua công kích của Lưu Ngọc bao nhiêu.
Loại tiểu đỉnh giống như “Độn khí” này tuy phương diện biến hóa không nhiều nhưng tốc độ công kích, tần suất công kích cũng chậm hơn. Nhưng nếu thật sự một lần trúng đích thì ích lợi về kiểu dáng cũng giúp nó đạt mức cao hơn.
Trong cõi u minh tự có quy luật cân bằng của nó, xem như có được có mất.
Về phần Trác Mộng Chân và mấy tên Kim Đan khác, sau khi “Cửu Môn Thiên Yêu trận” bị suy yếu, cuối cùng cũng có thể tạo ra chút tác dụng.
Ít nhất dưới một kích toàn lực vẫn tạo thành dao động trên màn sáng, ảnh hưởng đến “sự mạch lạc của Linh lực” vận chuyển, năm người coi như cũng tạo thành tác dụng trợ công.
Một kích của Lạc Nhật Kim Hồng thương cùng với tiểu đỉnh màu nâu nhạt tạo thành ảnh hưởng khá tốt nhưng tần suất công kích chỉ hơi thấp thôi.
Năm người kia không dám dừng lại dù chỉ một chút, liên tục công kích vào trên những điểm quan trọng của trận pháp, cũng đập vào trên khu vực màn ánh sáng đỏ nhạt.
Khiến cho “sự mạch lạc của Linh lực” tiếp tục chịu ảnh hưởng, Linh lực truyền vào cũng không còn ổn định, hướng truyền Linh lực vào trận pháp cũng dần trở nên thưa thớt.
Ngay cả trận pháp cũng nhận ảnh hưởng, sau khi màn ánh sáng không ngừng rung động, hiệu suất của Linh lực cũng chịu ảnh hưởng càng lúc càng lớn, Linh lực cung cấp cho toàn bộ trận pháp cũng càng ngày càng ít.
Dưới sự oanh tạc không ngừng của bảy người, Linh quang màn sáng màu đỏ nhạt cuối cùng cũng ảm đạm đi, những công kích đầu tiên của tu sĩ cũng đã có được thành quả thực tế rồi.
Bảy người Lưu Ngọc dùng thần thức quan sát được những điểm này nên lập tức họ mừng rỡ không thôi.
“Nhìn như vậy dường như còn phải công kích thêm một khoảng thời gian nữa, dựa vào đám tu sĩ Kim Đan cùng với ba chiếc Linh hạm tứ giai thì thật sự có thể phá được “Cửu Môn Thiên Yêu trận” nhỉ?”
“Chỉ là Trương gia có chuẩn bị thủ đoạn, vậy để phòng ngừa Linh Vũ Thành xuất hiện lỗ thủng, yêu tộc sẽ có chuẩn bị hậu chiêu hay không?”
Trong khi ra tay, hắn âm thầm suy đoán.
Một màn này, yêu tu đều nhìn rõ trong mắt, nhưng chỉ có thể phẫn nộ gào thét không có chút biện pháp nào, không dám ra trận nghênh địch nữa.
Ai bảo mọi chuyện lại đột ngột xảy ra bất ngờ, lực lượng phòng thủ tại Linh Vũ Thành trống rỗng, lúc này chỉ dựa vào số lượng yêu tu tam giai đã ít đi gần năm mươi tên so với số lượng tu sĩ nhân loại.
Chênh lệch quá lớn như vậy, hơn nữa mọi người đều ở cùng một cảnh giới, nếu không có trận pháp phòng ngự, chiến đấu còn có hồi hộp sao?
Cho nên nổi giận thì nổi giận, lo lắng thì mặc lo lắng, nhóm yêu tu không hề mất lý trí, vẫn đợi bên trong trận pháp dùng toàn lực đánh trả.
“Ầm ầm.”
Bên trong làn sương mù màu đỏ nhạt, khắp nơi đều là tiếng oanh minh của đấu pháp, thần thông và Pháp Bảo lại đang va chạm thỏa thích.
Lần này các tu sĩ xuất ra thực lực càng nhiều hơn, rất nhiều người đều tế ra cả Pháp Bảo và thần thông, đấu pháp cũng dần tiến hành hoàn toàn.
Từ đằng xa nhìn lại có thể nhìn thấy dưới ánh mặt trời sáng rực rỡ, làn sương mù màu đỏ nhạt bao phủ khắp trăm dặm, còn có tòa Linh Vũ Thành cổ xưa ẩn hiện.
Linh quang với những sắc thái rực rỡ, thỉnh thoảng nở rộ trong màn sáng màu đỏ nhạt khiến cho sương mù xung quanh không ngừng cuồn cuộn.
“Vèo vèo.”
Cơ hội tốt như vậy, ba chiếc Linh hạm dĩ nhiên sẽ không bỏ qua, nắm chặt thời gian oanh kích chính diện vào trên “Cửu Môn Thiên Yêu trận”, khiến cho một phương yêu tộc đều không thể ứng đối được chút nào.
“Ầm ầm ầm.”
Trong trận pháp, vô số ánh sáng màu đỏ hiển hiện vọt tới trên cột sáng màu lam thuộc tính Lôi của Bôn Lôi hiệu, tùy tiện đánh tan một mảng lớn.
Sau khi sức mạnh tổng thể của đội hình bị suy yếu, sức mạnh của lưỡi kiếm ánh sáng đỏ ngưng tụ cũng bị suy yếu hơn, không còn có thể chống lại sự tấn công của ba chiếc Linh hạm một cách hiệu quả.
“Rầm rầm rầm!”
Oanh kích của ba chiếc Linh hạm lần lượt rơi vào trên ánh sáng màu đỏ nhạt khiến cho toàn bộ trận pháp đều xuất hiện dao động cực lớn.