← Quay lại trang sách

Chương 1681 Sắp xếp sau chiến tranh, Linh vật đến tay!

Nếu hoàn cảnh xung quanh bị phá hư như vậy rồi sau đó mới đạt được xử lý thỏa đáng thì vẫn cần một thời gian cực kỳ lâu để khôi phục.

Linh mạch có thể tạo ra được lần nữa hay không vẫn là chuyện không nói ra được.

Cộng thêm từ sau đại chiến Thượng Cổ, nồng độ Linh khí ở Tu Tiên Giới đã hoàn toàn suy yếu, tiếp tục ra tay không cố kỵ gì nữa thì toàn bộ Tu Tiên Giới sẽ càng ngày không thích hợp để tu luyện nữa.

Nguyên nhân ở phương diện này có lẽ chiếm phần quan trọng nhất chính là ở chỗ ước định biến thành quy củ giữa Nguyên Anh Hóa Thần.

Không thể tùy tiện ra tay với sinh linh cấp thấp, cũng không thể tùy ý phá hư hoàn cảnh, đặc biệt là Linh mạch!

“Chỉ là khi Hóa Thần ra tay thì có thể đạt được loại hiệu quả này, như vậy uy năng của Linh bảo toàn diện thì sao?”

“Nếu “Tiên Lệ hồ” mấy chục vạn năm cũng không thể khôi phục thì sao?”

Ngay lúc Lưu Ngọc còn suy tư thì một đạo thần thức truyền âm bỗng nhiên vang lên.

“Hóa Thần Hỏa Phượng tộc đã bị lão tổ Trương gia ta đánh lui.”

“Tiểu bối không cần thiết hoảng sợ, nhanh chóng tập hợp đến Linh Vũ Thành!”

Lời nói còn chưa rơi xuống hết, hai vị Hóa Thần rút lui, sau đó một tu sĩ Nguyên Anh đứng đầu cho sáu vị Chân Quân thiên linh cũng hiện thân, xuất hiện trên không của Linh Vũ Thành.

Hiển nhiên bọn họ cũng kiêng kỵ Hóa Thần Hỏa Phượng tộc, lúc tước trốn ở một chỗ bí mật gần đó không dám ló đầu ra

Sau khi truyền âm xong, bóng dáng của sáu tu sĩ Nguyên Anh Chân Quân cũng lóe lên rồi biến mất, rơi vào trong Linh Vũ Thành bị tàn phá.

“Không sợ Hóa Thần của Hỏa Phượng tộc đánh lén, tu sĩ Nguyên Anh của Trương gia đã công khai hiện thân, lúc này có lẽ tương đối an toàn nhỉ?”

Nhận được truyền âm, Lưu Ngọc dừng tia sáng dưới chân lại.

“Vù vù.”

Đủ loại suy nghĩ hiện ra, hắn vẫn giữ chặt Trác Mộng Chân rồi quay đầu chạy về hướng của Linh Vũ Thành.

Lúc về đến chỗ chiến sự thì đã qua nửa canh giờ.

Viện binh yêu tộc rất có thể đang đến, Yêu Vương tứ giai có khả năng còn đang âm thầm thăm dò, tiếp tục quan sát nên chưa chắc đã an toàn.

Trái lại chỗ có Nguyên Anh của Trương gia thì sẽ tương đối an toàn hơn.

“Không biết những yêu thú cấp thấp kia còn sống nhiều hay ít, có thể cung cấp đủ nhiên liệu, thỏa mãn việc thăng tiến của Ma Hỏa không?”

“Chẳng qua chỉ còn thiếu hai ngàn độ nữa là có thể tăng lên yêu cầu thấp nhất của tam phẩm, thu thập cũng không khó lắm, cũng không cần xoắn xuýt nhiều làm gì.”

“Vẫn nên tìm Trương Đào để làm tròn lời hứa, sau đó rời khỏi sáu châu An Nam.”

“Không biết từ lúc nào, yêu tộc phản kích sẽ tới, tiếp tục ở đây đúng là không sáng suốt chút nào.”

Bên trong lúc bay, Lưu Ngọc nhanh chóng suy nghĩ ngược trở lại, hạ quyết tâm phải nhanh chóng rời đi.

Quân tử không đứng dưới tường sắp đổ!

Trải qua những trận đại chiến luân phiên, chẳng những quang cảnh xung quanh gần trăm dặm bị phá hỏng nghiêm trọng mà ngay cả sinh linh cấp thấp cũng không còn đường nào sống.

Lưu Ngọc đi thẳng một đường, trở về hướng của Linh Vũ Thành, vậy mà đi liên tiếp hơn mười dặm cũng không thấy một vật sống nào.

Thẳng cho đến chừng ba mươi dặm gần Linh Vũ Thành thì mới thấy một con yêu thú cấp thấp chạy từ trong thành ra.

“Phốc.”

Ngồi mài đao cũng không cần kỹ thuật, lúc này tay trái hắn vừa tế ra Thanh Dương Ma Hỏa tiến hành giết chóc không hề lưu tình với “Người sống sót” này.

Dù sao ngay từ đầu khoảng cách đã khá xa, cộng thêm chạy nhanh như vậy, cho nên lúc trở về tốn nhiều thời gian hơn, nên những người trở về sớm hơn hắn thì ở đâu cũng có.

Một lát sau vẫn còn chưa đến phiên Lưu Ngọc.

Cho nên hắn dứt khoát không vội mà trở về thành, thanh trừ vài yêu thú cấp thấp thu thập nhiên liệu để thăng cấp cho Ma Hỏa rồi tính.

“Gào…”

Bên trong ngọn lửa màu xanh nhạt từng con yêu thú cất tiếng rên gào rú, chớp mắt đã hóa thành tro bụi.

May mắn sống sót từ trong trận đại chiến nhưng không có yêu tu cao giai che chở, nghênh đón bọn chúng cũng chỉ có cái chết!

Sắc mặt Lưu Ngọc âm trầm, bàn tay trái nhẹ nhàng vun vẩy.

“Vù vù!”

Một khắc sau lập tức có vô số những tia lửa màu xanh từ lòng bàn tay hắn rơi xuống, sau đó bay về phía những yêu thú đang chạy trên đất hoặc đang bay trên trời.

“Grừ!”

Từng tiếng gào rống thê lương thường không có kêu hết hoàn toàn đã phải đột ngột dừng lại.

Đạt đến Thanh Dương Ma Hỏa nhị giai dù chỉ một ít uy năng nhưng cũng đủ khiến chúng hóa thành tro bụi trong nửa hơi thở.

Huyết nhục và tinh phách đều trở thành nhiên liệu của Ma Hỏa.

Muốn đối mặt với tu sĩ Kim Đan còn có Linh hỏa nhị phẩm, hiện thực tàn khốc thật sự khiến yêu thú cấp thấp mà tuyệt vọng.

Dù liều mạng phản kháng cũng không thay đổi được kết quả cuối cùng.

Tia lửa màu xanh không ngừng vun ra khỏi lòng bàn tay, nhiên liệu được hấp thu càng lúc càng mạnh, từ bốn phương tám hướng tụ lại vào trong lòng bàn tay.

Xác định xung quanh Linh Vũ Thành tạm thời an toàn, Lưu Ngọc ra tay không hề do dự, bay thẳng một đường mà về, không để lại bất cứ đường sống nào cả!

Yêu thú trong tầm mắt đều trở thành nhiên liệu cho Thanh Dương Ma Hỏa!

Chẳng qua hắn vẫn có không ít đối thủ cạnh tranh.

Có vài tu sĩ Kim Đan linh tư sâu xa cũng muốn nhân cơ hội này giết nhiều yêu thú một chút, trở lại đổi thêm tài nguyên ở Đại Càn.

Dù sao từ lúc biến thành tù nhân, tất cả tài sản của bọn họ đều bị tước đoạt.

Dù về sau được Trương gia giải cứu, đồng thời có điều kiện đưa tặng Pháp Bảo nhưng vẫn là một nghèo hai trắng.

Lúc này trừ một món Pháp Bảo ra thì cũng chỉ còn một túi đựng đồ và một chút Linh Thạch, cần phải nghĩ tốt nhất để thu thập tài nguyên.

Mà những yêu thú cấp thấp vừa may mắn sống sót chính là một lựa chọn phi thường tốt, trên thực lực cũng dễ bị nghiền ép, lúc này cũng không cần lo lắng bị yêu tộc trả thù.

Dù sao vừa xong thì phủi mông rời đi là được.

“Bịch bịch…”

Hắc Phong sí nhẹ nhàng chấn động, Lưu Ngọc nhanh chóng quay lại Linh Vũ Thành, huy chưởng đánh cho đám yêu thú đều hồn bay phách tán.

Mặc dù có không ít người cạnh tranh nhưng thân phận “Đại đội trưởng” của hắn và thành tích phá điểm quan trọng trước đó vẫn còn.

Cho nên ngoại trừ những nhân vật cùng giai thì đa số tu sĩ Kim Đan khác đều nhượng bộ cho hắn.

Thu thập nhiên liệu cũng không dễ dàng như dự đoán nhưng tổng thể thì vẫn tương đối thuận lợi.

Sau nửa khắc đồng hồ, tia sáng màu xanh của hắn cũng dừng lại trước cửa đông của Linh Vũ Thành.

“Mười ngàn độ.”

Một ánh lửa lớn chừng cái trứng gà bay nhảy trong lòng bàn tay, Lưu Ngọc cảm ứng một chút lập tức đưa ra tình huống lúc này của Thanh Dương Ma Hỏa.

“Đã đạt đến đỉnh phong nhị phẩm, tiếp theo chính là sưu tập thêm một đóa Linh hỏa tam phẩm.”

Vừa lóe lên ý nghĩ này, hắn lập tức thu thập Thanh Dương Ma Hỏa vào trong đan điền, lại không khỏi gật nhẹ đầu, cảm thấy tương đối hài lòng.