Chương 1682 Sắp xếp sau chiến tranh, Linh vật đến tay!(2)
Ma Hỏa đạt đến yêu cầu cơ bản để tấn thăng, tiếp tục thu hoạch nhiên liệu thì uy năng vẫn sẽ tăng lên khá nhiều.
Chẳng qua so với trước thì hơi giống kiểu làm nhiều công ít.
Thường nhiên liệu thu thập được chừng năm độ mới có được một phần hiệu quả lúc trước, hơn nữa chỉ cần không thật sự tấn thăng lên tam phẩm thì uy năng vẫn không tăng lên bao nhiêu nữa.
Thần thức quét qua xung quanh Linh Vũ Thành, dưới sự săn giết của hơn mười người tu sĩ Kim Đan, yêu thú cấp thấp còn thừa không được bao nhiêu, tiếp tục săn giết nữa cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc.
Cho nên Lưu Ngọc xoay chuyển tia sáng dưới chân, rơi thẳng vào trong Linh Vũ Thành, không tiếp tục ra tay nữa.
Yêu tộc chỉ tạm thời thối lui, không thể nào buông tha Linh Vũ Thành dễ dàng như vậy, một khi chúng tích đầy đủ lực lượng rồi phản kích thì chưa biết được là lúc nào.
Hắn cũng không muốn dừng lại quá lâu ở nơi này, rồi lại trải qua đại chiến sống chết lần nữa.
“Hóa Thần Chân Quân và Nguyên Anh Chân Quân cũng đã hiện thân, vượt qua cấp độ Kim Đan nhiều, cho nên cũng nên bớt tiếp xúc với những tu sĩ cảnh giới cao thì hơn.”
Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này, thả tay ôm Trác Mộng Chân ra, sau đó dẫn nàng bay vào trong Linh Vũ Thành.
Khi Hóa Thần Hỏa Phượng tộc thất bại, trận chiến Linh Vũ Thành chính thức tuyên bố kết thúc, tất cả chiến đấu đều đã ngừng lại.
Yêu Vương tứ giai và Nguyên Anh Chân Quân đều chết một người mà đám yêu tu tam giai không kịp rút thì bị diệt sát toàn bộ.
Về phần tu sĩ Kim Đan săn giết yêu thú cấp thấp thì từ đầu đến cuối cũng không thể xem như chiến đấu nữa rồi.
“Bộp bộp.”
Lưu Ngọc và Trác Mộng Chân lần lượt rơi trên mặt đất, sau đó đồng loạt đi về phía phủ thành chủ.
Sàn nhà lát từ đá xanh che kín những vết rách lớn nhỏ khác nhau, cũng không còn nhìn ra dáng vẻ ban đầu.
Khói đen lượn lờ dâng lên, giữa những tòa kiến trúc còn thỉnh thoảng có ngọn lửa tán loạn bay lên, lúc này Linh Vũ Thành càng giống như một tòa phế tích chứ không còn là một thành trì của Tiên gia nữa.
Có thể thấy được Trương gia cũng có chuẩn bị từ trước.
Từng người tu sĩ được sắp xếp xuống đều đang tiến hành “Dập lửa” bên trong thành, thanh trừ từng uy năng của các món thần thông pháp thuật sót lại.
Dưới sự sắp xếp của Trương Đào, tất cả đều tiến hành đâu vào đấy.
“Ầm.”
Có tu sĩ liên tục bấm pháp quyết, lấy ra từng trận bàn trận kỳ, rồi vùi từng cái một vào trong những điểm quan trọng có Linh mạch Linh khí, bố trí lại trận pháp.
Kiểu tu sĩ như này không chỉ một người, giữa họ còn dùng thần thức để lén giao lưu với nhau.
Có thể thấy, bố trí trận pháp tuyệt đối sẽ không đơn giản, ít nhất cũng là cấp bậc tứ giai.
Không làm như thế thì không đủ kiên trì nổi với việc yêu tu sẽ phản kích.
Dù sao lúc này sáu châu An Nam vẫn do yêu tộc chiếm chủ vị, sáu châu tồn tại khó mà đếm hết được số lượng hàng trăm hàng ngàn thậm chí là nhiều hơn nữa đám yêu thú cấp thấp, yêu thú tam giai.
Mà Trương gia, chỉ có một tòa thành trì này.
Nhất định phải giữ vững Linh Vũ Thành, đợi khi viện binh Càn Đình đến mới có thể dần chiếm cứ những tòa Tiên Thành khác, dần thu phục sáu châu An Nam, đuổi hết yêu tộc ra khỏi sáu châu An Nam.
Chiến tranh có một kết thúc tốt nhưng mười mấy tên Kim Đan của Trương gia vẫn không hề dừng lại.
Vừa khôi phục pháp lực vừa còn phải nhanh chóng làm chuẩn bị, nhằm khôi phục uy năng vốn có của Linh Vũ Thành, khiến cho nó càng trở nên rắn chắc hơn nữa thế.
Loại thành trì như này cũng có sản phẩm đặc sắc riêng, vốn là độc hữu của chủng tộc hình người và nhân tộc, nên yêu tu có cầm trong tay cũng không thể phát huy ra hiệu quả vốn có.
Ví như khắc phù văn trên tường thành pháp trận, với suy nghĩ đơn giản của yêu thú cấp thấp thì vốn không thể nào phát huy được hiệu quả hoàn mỹ nhất, nhiều nhất cũng chỉ có thể vận dụng sơ sơ mà thôi.
Mà yêu tu tam giai thật sự có cấp bậc chiến lực tam giai, nếu đặt toàn bộ vào trên tường thành thì quá vô phí.
Nhưng tu tiên giả lại khác, cho dù là tu sĩ Luyện Khí kỳ thì chỉ cần có thể huấn luyện cũng sẽ có hiệu quả nhất định để phát huy trên phù văn, khiến tác dụng của tường thành đạt đến vô cùng tinh tế.
Tu sĩ Luyện Khí kỳ phối hợp với nhau kích phát trận pháp tường thành lên đến cực hạn, ngăn cảm yêu tu tam giai tiến công còn có thể, thậm chí còn có thể phản kích.
Dưới tình huống thực lực kém hơn yêu tộc sáu châu thì đĩ nhiên bất kỳ ưu thế nào cũng phải lợi dụng hết, cho nên đối với việc vận dụng Tiên Thành cũng không thể thiếu.
Lưu Ngọc nhìn ra xa, chỉ thấy tòa Tiên Thành bên trong đống phế tích này đã có từng người tu sĩ Kim Đan bận rộn.
Hoặc là dùng các loại Linh tài thành lập tường thành đã sụp đổ lại, hoặc là dùng các loại Linh tài dung nhập vào tường thành, gia cố tường thành đến độ cứng nhất định giúp có thể chống chọi lại với cả pháp thuật.
Hoặc sẽ có pháp sư trận lấy ra các loại phù bút mực, vẽ từng bút một trên tường thành, khắc xuống những phù văn hoặc đơn giản hoặc phức tạp để kết thành trận pháp.
Còn có tu sĩ đang quan sát địa thế, không nói lời mà bay vòng quanh Linh Vũ Thành.
Tìm chuẩn xác các vị trí quan trọng của địa mạch, Linh mạch, xử lý xong đống đổ nát của “Cửu Môn Thiên Yêu trận”, còn giúp đỡ các trận pháp đại sư bố trí trận.
Nói tóm lại các tu sĩ Trương gia đều đang rơi vào bện rộn dù đã sau đại chiến.
Trái lại các loại tu sĩ như Lưu Ngọc, Trác Mộng Chân thì không liên lụy nhiều như tu sĩ Trương gia, đúng lúc này lại trở nên “Rảnh rỗi” hơn, hoàn toàn không hợp với một màn xung quanh.
Tốc độ tu sĩ kiến tạo các tòa kiến trúc dĩ nhiên không phải tốc độ mà phàm nhân so sánh, chứ đừng nói chi là tu sĩ Kim Đan còn tự mình ra tay.
Từ mắt trần cũng có thể nhìn thấy, từng đoạn thành tích bị phế đột ngột mọc lên khỏi mặt đất, trên đó còn ẩn chứa Linh quang lấp lánh, tốc độ xây dựng ra vô cùng nhanh.
Chỉ là trong lúc đại chiến, Linh Vũ Thành hư hao thực sự quá nhiều.
Dù cho đã có mười mấy tu sĩ Kim Đan đồng loạt ra tay thì vẫn cần một khoảng thời gian mới có thể chữa trị hoặc là thành lập lại lần nữa.
Có thể hoàn thành trước khi yêu tộc phản kích đuổi đến thì vẫn là chuyện còn chưa biết được.
Về phần những tòa kiến trúc bị hủy hoại bên trong thành thì phần lớn là do yêu tộc lúc còn thống trị dùng, đối với tu tiên giả cũng không phù hợp.
Thời gian không đủ cho nên Trương gia chỉ xử lý đơn giản một chút rồi không làm nữa.
“Hửm?”
Đi được một khoảng, Linh Giác của Lưu Ngọc hơi xúc động, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía chân trời hướng nam.
Chỉ thấy ở phía chân trời xa xôi mấy trăm đạo tia sáng nhanh chóng bay đến.
Nhìn kỹ lại từng tu sĩ bên trong đó đúng là pháp khí mà nhóm tu sĩ Trúc Cơ hay dùng, còn chở theo mấy tên tu sĩ Luyện Khí kỳ.
Bên trong mấy trăm đạo tia sáng mà cộng dồn lại thì ít nhất cũng phải có mấy ngàn tu sĩ!