Chương 1790 Kim Đan hậu kỳ(2)
Đặt toàn bộ tâm trí lên việc đột phá, Lưu Ngọc gần như không cảm nhận được thời gian đang trôi qua.
Không biết qua bao lâu, tốc độ vận chuyển của Thanh Dương công pháp đột nhiên chậm lại, tốc độ hấp thụ đám sương Linh khí vào trong cơ thể của hắn cũng chậm lại.
Lúc này, Hồ pháp lực đã mở rộng một khoảng lớn, truyền đến từng đợt cảm giác bão hòa.
Như thể sự mở rộng của nó đã đạt đến giới hạn, lúc này đang gặp phải một tầng xiềng xích vô hình khiến sự tăng trưởng dù chỉ một chút của nó cũng trở nên vô cùng gian nan.
Đối mặt với tình huống này, vẻ mặt Lưu Ngọc vô cùng bình tĩnh, trong lòng hắn cũng không kinh ngạc chút nào.
Hắn hiểu đây chính là bình chướng giữa Kim Đan trung kỳ và Kim Đan hậu kỳ.
Chỉ khi đột phá được tầng bình chướng này, hắn mới chính thức đặt chân vào cảnh giới Kim Đan hậu kỳ, nâng cao giới hạn pháp lực của bản thân, pháp lực mới có thể tiếp tục phát triển.
“Ngưng thần tụ khí, bão nguyên thủ nhất.”
Lưu Ngọc tập trung tĩnh khí, toàn bộ tâm thần đều tập trung vào việc đột phát, bỏ qua sự ảnh hưởng của tầng xiềng xích vô hình kia, mạnh mẽ vận chuyển pháp lực.
“Ầm!”
Một khắc sau, Hồ pháp lực tràn ngập những đợt sóng hỗn loạn, từng dòng nước xanh thẳm không ngừng dâng trào.
Pháp lực cứng rắn chống lại sự ảnh hưởng của xiềng xích vô hình, mạnh mẽ tiến vào và chuyển động trong kinh mạch, tiếp tục chu kỳ Đại Chu Thiên.
Lúc này, những ưu thế của pháp lực tinh thuần lập tức lộ ra.
Nếu pháp lực không đủ tinh khiết, việc thoát khỏi sự ảnh hưởng của xiềng xích sẽ vô cùng khó khăn, hiển nhiên là cũng không thể nói đến việc đột phá cảnh giới.
Khi đối mặt với trường hợp này, những tu sĩ bình thường chỉ có thể dựa vào ngoại lực, ví dụ như đan được hay Linh vật.
Nhưng Lưu Ngọc Đan thành cửu phẩm, hơn nữa thời điểm hắn Luyện Khí Trúc Cơ, hắn đã đặt một nền móng vững chắc, khiến hiện tại hắn có thể dễ dàng thoát khỏi sự ảnh hưởng, không cần phải mượn đến ngoại lực.
Dưới sự khống chế của hắn, từng luồng Linh quang pháp lực đại thịnh, tỏa ra ánh sáng màu xanh thẳm rực rỡ, tràn ngập sức sống.
Ngay cả khi phải chống lại sự ảnh hưởng từ xiềng xích, chúng vẫn có thể vận chuyển với tốc độ nhanh hơn.
Khi Linh khí lần lượt tiến vào thân thể, pháp lực tích lũy trong kinh mạch cũng không ngừng tăng lên, từng kinh mạch lần lượt được đả thông.
Xiềng xích vô hình cũng dần biến mất trong quá trình này, sức ảnh hưởng của nó dần yếu đi.
Pháp lực không ngừng được tích lũy, kinh mạch bị động mở rộng.
Có điều nhờ việc tu luyện “Tinh Thần chân thân”, khiến thể chất bây giờ của Lưu Ngọc đã có thể so với yêu tu, thế nên gánh nặng ở mức độ này không còn là vấn đề với hắn.
Thời gian trôi qua, pháp lực trong kinh mạch càng ngày càng nhiều.
Khi kinh mạch ở tầng thứ chín của Thanh Dương công pháp hoàn toàn được đả thông, sức ảnh hưởng của xiềng xích vô hình cũng đã suy giảm đến cực hạn, lực ảnh hưởng đã vô cùng nhỏ.
“Ngay lúc này.”
Lóe lên suy nghĩ này, pháp quyết trong tay Lưu Ngọc cũng theo đó biến đổi.
Toàn bộ pháp lực tích lũy trong kinh mạch ngay lập tức cuồn cuộn mãnh liệt đến Hồ pháp lực, hoàn toàn bỏ qua lực cản của xiềng xích vô hình, lần lượt lao qua kinh mạch.
Hắn khống chế cẩn thận, luôn quan sát tình hình của mỗi kinh mạch.
“Ầm!”
Khi pháp lực mới sinh dần tiếp cận đến đan điền, xiềng xích vô hình cuối cùng cũng tiêu tan.
Giữa khoảng cách của sự tồn tại và không tồn tại, dường như Lưu Ngọc đã nghe thấy một âm thanh giòn giã.
Âm thanh này hình như vừa hơi chói tai, vừa thanh thúy dễ nghe, nhưng năm giác quan đều không thể phát hiện ra nó, đến cả Linh Giác cũng không cảm nhận được.
Giống như là âm thanh thần thánh của đại đạo, khiến người khác được khai sáng!
Vào giờ khắc này, trong lòng Lưu Ngọc hiểu ra, hắn đã đột phá đến Kim Đan hậu kỳ.
Tuy rằng tổng lượng của Hồ pháp lực không tăng, nhưng giới hạn pháp lực của nó đã thật sự tăng lên, chỉ cần hắn không ngừng luyện hóa pháp lực, Hồ pháp lực nhất định có thể tiếp tục mở rộng.
Cùng lúc đó, phía trên Hồ pháp lực, tốc độ quay của Kim Đan màu xanh thẳm đột nhiên tăng nhanh, mở rộng với một tốc độ khó có thể phát hiện.
“Phụt…”
Một âm thanh như nguy hiểm vang lên từ trong thân thể Lưu Ngọc.
Pháp lực mới sinh đang dung nhập vào Hồ pháp lực, khiến nó không ngừng mở rộng, trong chớp mắt đã bành trướng được một vòng lớn.
Từng đợt bọt sóng cuộn trào mãnh liệt, màu sắc của hồ nước cũng càng ngày càng tối hơn.
“Thành.”
Trong lòng hắn hơi vui vẻ, hắn lập tức kiềm chế tâm thần, toàn lực luyện hóa Linh khí để bỏ thêm vào Hồ pháp lực.
Đột phá tu vi, xiềng xích vô hình tiêu tán, trở ngại cho sự phát triển của pháp lực biến mất.
Không còn bất kỳ trở ngại nào mãi cho đến khi gặp bình cảnh tiếp theo.
Kim Đan hậu kỳ!
Kiềm chế tâm thần, Lưu Ngọc vận chuyển “Thanh Dương công pháp” tầng thứ chín hoàn toàn mới, toàn lực vận chuyển chu kỳ Đại Chu Thiên.
Thời gian trôi qua, Hồ pháp lực chậm rãi mở rộng, mực nước cũng tiếp tục dâng cao.
Kim Đan xoay tròn với tốc độ cao, mở rộng thêm khoảng một vòng nữa, đồng thời nó cũng không ngừng hấp thụ pháp lực, thanh lọc và luyện chế tạp chất trong đó.
“Thời gian tốt nhất” để pháp lực tăng trưởng tiếp tục giằng co thêm một ngày một đêm.
Mãi cho đến một ngày một đêm sau, Lưu Ngọc mới cảm nhận được cảm giác bão hòa đó một lần nữa, tốc độ của chu kỳ Đại Chu Thiên và hấp thụ Linh khí cũng tự nhiên mà chậm lại.
Cuối cùng, hắn kết thúc lần vận công này, chậm rãi mở mắt ra.
“Kim Đan hậu kỳ.”
“So với lần đột phá trước, tổng pháp lực đã tăng khoảng ba phần mười, thực lực đã không thể so sánh.”
Pháp lực đan điền cũng đang cuộn trào mãnh liệt, cảm giác mạnh mẽ không ngừng ập đến, Lưu Ngọc tinh tế cảm nhận trạng thái sau khi đột phá, tính toán thực lực sau khi đột phá.
“Hít…”
Nhưng hắn còn chưa kịp ngẫm nghĩ thì Nguyên Thần đã truyền đến một trận đau đớn kịch liệt.
Cơn đau đơn này còn tệ hơn việc uống “Ngưng Hồn đan” hay tu luyện “Tôn Thần diệu pháp” gấp mấy lần, cảm giác như Nguyên Thần đang bị xé nát.
“A a…”
Lưu Ngọc biến sắc, hắn rên rỉ một tiếng, khóe miệng co quắp, trên trán toát ra từng lớp mồ hôi lạnh.
May mắn là hắn đã sớm có chuẩn bị nên mới không bị ngất đi.
Nhìn vào Nguyên Thần bên trong Nễ Hoàn Cung, có thể thấy rõ Quang Cầu khổng lồ màu đỏ đang liên tục sáng hơn.
Tốc độ của nó vô cùng nhanh, vượt xa cả hiệu quả lúc tu luyện “Tôn Thần diệu pháp”.
Chỉ trong vòng hai hơi thở ngắn ngủi, biên độ tăng trưởng của nó đã bằng tổng của vài chục năm tu luyện, thế nên việc đau đớn mãnh liệt như vậy cũng chẳng có gì kì lạ.