Chương 1877 Tiến độ nhiệm vụ(2)
Hiện tại, hành động đã thành công quá nửa, hoàn toàn không nên để nảy sinh những “hiểu lầm” không cần thiết, dẫn đến thất bại trong gang tấc.
Cho nên, sau khi nhận được tin báo, Lưu Ngọc ở tại chỗ chờ thêm hai khắc nữa mới cất bàn ghế và dụng cụ uống trà đi, dẫn theo Điền Tiểu Vũ bay tới động phủ của tán tu Kim Đan Lục Nghị.
“Vù vù!”
Với khoảng cách ba mươi dặm, cho dù không bay hết tốc lực thì cũng chỉ mất mấy hơi thở để đi hết.
Từ xa, Lưu Ngọc đã trông thấy bóng dáng ba người đứng bên ngoài một động phủ đơn sơ.
Hai trong số này chính là Quách Phá Vân và Ám tử Trúc Cơ.
Người còn lại có động tác phóng khoáng, tóc hoa râm, mặt lộ nét tang thương.
Người này có ngoại hình của một người đàn ông trung niên, mặc chiếc áo xanh rộng thùng thình giống một vị lãng khách, chắc hẳn hắn ta chính là tán tu Lục Nghị.
“Đà chủ, vị này chính là tán tu “Lục Nghị chân nhân” tiếng tăm như sấm bên tai.”
“Lục đạo hữu, vị này chính là “Hồng Hạo đà chủ” của bản phân đà.”
Sau khi hắn hạ xuống, Quách Phá Vân lập tức giới thiệu.
“Hóa ra đạo hữu chính là Lục Nghị chân nhân, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.”
Lưu Ngọc chắp tay, nụ cười của hắn ta cho người ta cảm giác như được tắm mình trong gió xuân, hắn ta chào hỏi đầy thân thiện.
“Tại hạ chỉ là hạng vô danh tiểu tốt, không dám nhận lời khen của hai vị đạo hữu.”
“Chư vị đạo hữu Tử Cân quân mới là tu sĩ mẫu mực trong số hàng triệu tán tu, nhiều lần được nghe sự tích của mọi người, từ lâu tại hạ đã hết sức ngưỡng mộ.”
Lục Nghị liên tục xua tay, ý thức rất rõ về sức nặng của bản thân, không khỏi được khen mà sợ.
“Lục đạo hữu không cần tự xem thường mình, tán tu chúng ta có thể tu luyện tới cảnh giới Kim Đan đều là hạng người kiệt xuất.”
“Hiện giờ, nghiệp lớn chưa thành, hành trình chống lại thánh địa Càn Đình còn nhiều khó khăn, trắc trở, chính là lúc cần những anh hùng hào kiệt như Lục đạo hữu gia nhập!”
Lưu Ngọc cười sảng khoái, trịnh trọng nói.
“Hai vị đạo hữu quá khen.”
“Thân là tán tu, từ lâu tại hạ đã muốn gia nhập một tổ chức nào đó để chống lại sự áp bức của thánh địa Càn Đình nhưng mãi vẫn chưa tìm được cách.”
“Hôm nay hai vị đạo hữu đến đây vừa hay giúp tại hạ được như nguyện.”
“Chỉ có điều, điều kiện mà vừa rồi Quách đạo hữu nói tới…”
Đối mặt với hai tu sĩ rất có thể có thực lực vượt xa mình, thái độ của Lục Nghị hết sức khiêm tốn, ba người nói chuyện cực kỳ vui vẻ, chẳng khác gì bằng hữu tốt nhiều năm không gặp.
Chỉ có điều, cuối cùng chủ đề lại vòng về vấn đề đãi ngộ sau khi gia nhập tổ chức, dù sao đây cũng là vấn đề liên quan tới lợi ích thực sự của người này.
“Lục đạo hữu yên tâm, những điều kiện mà Quách đạo hữu đã đồng ý sẽ vẫn giữ nguyên đúng như vậy!”
“Sau ngày hôm nay, chúng ta chính là “đồng đạo” cùng nhau kề vai chiến đấu!”
Nói đến điều kiện, Lưu Ngọc không chút chần chừ, lập tức cam đoan chắc nịch.
Những điều kiện mà Quách Phá Vân nêu ra đều nằm trong phạm vi mà hắn có thể chấp nhận được nên để sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ, đương nhiên hắn đồng ý ngay.
Dù sao cũng không có gì quá đáng, lại không phải Linh Thạch bỏ từ túi mình ra, tất cả đều do Tử Cân quân lo liệu.
“Có câu này của Hồng đạo hữu thì tại tại hạ yên tâm rồi.”
Lục Nghị thở hắt ra một hơi, thái độ lập tức thân thiện hẳn.
Sau đó, ba người trò chuyện rất vui vẻ, bầu không khí bên ngoài động phủ cực kỳ thoải mái, khác hẳn lúc lôi kéo Phùng gia.
“Hẳn là Lục đạo hữu cũng biết, chuyện chúng ta làm cần phải giữ bí mật tuyệt đối, nếu như tiết lộ tin tức, hậu quả sẽ khôn lường!”
“Cho nên…”
Nói chuyện phiếm nửa khắc đồng hồ, thấy thời cơ đã chín muồi, Lưu Ngọc bất ngờ mở miệng yêu cầu thiết lập biện pháp dự phòng trong cơ thể Lục Nghị.
“Chuyện này tại hạ hiểu, Hồng đạo hữu cứ làm đi.”
Nụ cười của Lục Nghị cứng lại nhưng rồi lại nhanh chóng khôi phục lại như bình thường.
“Đắc tội rồi.”
Lưu Ngọc nháy mắt, ba người nhóm Quách Phá Vân lưu lại bên ngoài động phủ, hắn và Lục Nghị đi vào trong.
Điều kiện đều đã bàn bạc ổn thỏa, hắn nhanh chóng thuận lợi gài mánh khóe vào trong cơ thể Lục Nghị, lần hành động này thành công tốt đẹp.
Nếu vừa gia nhập đã đặt Nguyên Thần cấm chế với tư cách là thành viên mới, sự sống chết sẽ nằm trong tay người khác.
Về tình về lý đều rất khó khiến người khác chấp nhận và sẽ sản sinh tâm lý chống đối.
Suy cho cùng ở mức độ nào đó mà nói, lựa chọn tham gia cũng là một loại tín nhiệm.
Nếu áp dụng cách cực đoan như vậy, về lâu dài sẽ dẫn đến nội bộ lục đục, khó có được lòng tin giữa tổ chức và các thành viên.
Vì vậy phương pháp khống chế của Lưu Ngọc đang sử dụng, chỉ là để lại ấn ký bằng phương pháp đặc biệt lên trên Kim Đan mà thôi.
Có ấn ký này kết hợp với pháp thuật đặc biệt thì nó có thể theo dấu người được đánh dấu bất kỳ lúc nào.
Ấn ký đặc biệt này kiên cố vô cùng, có lẽ là phương pháp được các tu sĩ của Tử Cân quân suy nghĩ ra, một khi đã đặt vào thì rất khó loại bỏ, trừ phi là Nguyên Anh chân quân ra tay.
Nhưng Nguyên Anh chân quân bình thường cũng không thể loại bỏ hoàn toàn.
Đương nhiên, thành viên Kim Đan càng tiếp xúc với nhiều thứ hơn, thì mối nguy hại khi xảy ra nổi loạn cũng càng lớn.
Thế nên Lưu Ngọc tham gia vào Bố Y Minh, giao ra một giọt máu cũng là điều không thể thiếu.
Có ấn ký đặc biệt, cộng thêm một giọt máu tươi, có thể theo dấu và khóa chặt vị trí theo nhiều phương pháp khác nhau.
Dù cho có thể chạy thoát được một lúc, nhưng cũng không thoát được cả đời.
Suy cho cùng thánh địa Càn Đình có bỏ ra nhiều tiền nhiều bạc để chiêu mộ nhân tài thế nào, thì không thể lúc nào cũng cử cao thủ đi bảo vệ kẻ phản bội.
Mà dưới sự truy sát của các tổ chức cấp tiến, cuối cùng kẻ phản bội của bất kỳ tổ chức nào đi chăng nữa cũng khó có được kết cục tốt, và thường không có kết quả tốt đẹp.
Sau khi phản bội thì rất khó bảo toàn tính mạng, trong nỗi lo lắng khiếp sợ tột cùng, bất kỳ tu sĩ nào có sự lay động về lòng tin, đều phải cân nhắc hết sức cẩn thận, không dám xem nhẹ.
Cứ như vậy, sự xuất hiện của hành vi này sẽ được giảm thiểu một cách hiệu quả.
Theo Lưu Ngọc hiểu, tu sĩ Nguyên Anh Minh Kính, người “nổi loạn giết thầy” đã nằm trong danh sách phải giết của các tổ chức tán tu.
Nhờ trốn thoát được tới “Thần Kinh”, nơi mà sức ảnh hưởng của tổ chức tán tu là yếu nhất, mới tạm thời bảo đảm được con đường sống.
Có thể đoán trước được, một khi bước chân ra khỏi Thần Kinh, hoặc là phòng thủ của Càn Đình lỏng lẻo, nếu không nhất định sẽ có một số cao thủ tán tu tìm cách lấy mạng!
Ấn ký đặc biệt có thể loại bỏ, nhưng với giọt máu trong tay thì vẫn có thể bói toán, xác định vị trí bằng khiên cơ và các phương pháp khác!