← Quay lại trang sách

Chương 1981 Dòng chảy ngầm mãnh liệt

Bất luận là một vị trưởng lão nào, đều không hi vọng môn nhân đệ tử của mình chết oan uổng, đều muốn tận lực bảo tồn thực lực của hệ phái mình.

Tu tiên là vì trường sinh, không phải là vì chém chém giết giết ăn bữa hôm lo bữa mai!

Tiên đạo chú trọng lợi ích riêng, chạm tới lợi ích căn bản của mỗi một người.

Dưới tình huống Trường Phong chân nhân xung kích Nguyên Anh thất bại, uy vọng giảm lớn dưới, mỗi một lần nghị sự đều làm cho túi bụi, tự nhiên không có chút kì quái nào.

Ai cũng muốn an toàn đợi ở tông môn, mặc dù ích lợi ít một chút nhưng thắng ở an toàn.

Trong vấn đề này, phần lớn trưởng lão tông môn đều một bước cũng không nhường, dù là đối mặt với đồng môn ngày xưa giao tình không cạn.

“Vừa vặn, thừa cơ hội này, cùng nhau giải quyết chuyện của Nghiêm Quần Nhi luôn.”

Trong lòng hiện lên đủ loại suy nghĩ, dưới sự phục thị của thị nữ Văn Thải Y, Lưu Ngọc bắt đầu tắm rửa thay quần áo.

Trong mấy năm trở lại Thiên Nam này, hắn có khi cũng sẽ nghĩ đến vấn đề Nghiêm Quần Nhi, việc này xử lý quả thực khá là phiền toái.

Mặc dù lấy thực lực bây giờ, trực tiếp bạo lực giải quyết xong toàn có thể thực hiện, có điều là truyền đi lại không tốt lắm.

Bởi vì tình yêu tình báo, tranh giành tình nhân, không để ý tình đồng môn ra tay đánh nhau, thấy thế nào cũng là quá hẹp hòi tính toán.

Cho nên, cần một cái thời cơ phù hợp.

Thể hiện ra thực lực của mình và quyết tâm, để đối tượng thông gia của Nghiêm Quần Nhi biết khó mà lui, có thể không động thủ không còn gì tốt hơn.

Mà trưởng lão nghị sự mấy năm một lần, chính là một cơ hội tốt. …

“Vèo vèo -”

Vào lúc giữa trưa, một đạo độn quang thanh sắc đến từ chân trời, trực tiếp hạ xuống đỉnh núi.

Linh áp và uy thế như núi cao biển rộng, không kiêng nể gì tản ra, khiến cho tu sĩ cảm giác được phải cẩn thận từng li từng tí.

Độn quang tán đi, hiện ra một thân hình khôi ngô, khí chất cương liệt tu sĩ, tất nhiên chính là Lưu Ngọc.

“Bái kiến Thanh Dương trưởng lão!”

Cảm giác được linh áp cường đại bao phủ thân thể, đệ tử thủ vệ ở ngoài đại điện tông môn mừng rỡ, bất kể tu vi là Luyện Khí hay là Trúc Cơ, đều cung kính hành lễ vấn an.

“Ừm.”

Lưu Ngọc nhàn nhạt gật đầu, không để ý đến đệ tử cấp thấp, trực tiếp đi vào trong đại điện.

Một đạo, hai đạo, ba đạo.

Còn chưa tiến vào trong điện, hắn liền cảm giác được hơn mười đạo khí tức quen thuộc, đều không ngoại lệ đã đạt tới cấp bậc Kim Đan.

Trước khi đại chiến nhân yêu bắt đầu, Nguyên Dương tông có hơn ba mươi trưởng lão Kim Đan.

Nhưng những năm này, không ít người đã vẫn lạc khi tác chiến với yêu tộc, sớm đã không còn rầm rộ như trước kia.

Thêm nữa một ít trưởng lão chấp hành nhiệm vụ nhiều năm ở bên ngoài, trưởng lão nghị sự có thể có hai mươi người góp mặt, đã là tình huống khó có được, lúc trước đa số đều chỉ có mười mấy người.

Đương nhiên, tu sĩ Kim Đan có thể điều động, tất nhiên không chỉ số ít như vậy.

Gia tộc Kim Đan ở Thanh Châu, cũng cùng di chuyển với tông môn đến Nguyên quốc, thêm nữa một vài gia tộc Kim Đan bản địa, tu sĩ Kim Đan có thể điều động còn nhiều hơn cả trong tông môn.

Chỉ là những người này, cũng không phải là tu sĩ Nguyên Dương tông, không có tư cách tham gia nghị sự.

Bọn hắn chỉ có thể nghe lệnh làm việc bản thân không thể tự quyết, vận mệnh của mình không phải do mình quyết định.

Dù đã là Kim Đan chân nhân, nhưng nếu dám chống lại mệnh lệnh Nguyên Dương tông, không được bao lâu sẽ phải bỏ mình diệt tộc.

Dù cho nhân số nhiều, nhưng cũng tính là gì đâu?

“Bịch bịch”

Bộ pháp vững vàng, Lưu Ngọc không nhanh không chậm đi vào trong điện, phong khinh vân đạm quét qua bốn phía, rất nhanh đã trông thấy từng bóng người.

Lý Trường Phong, Tề Vân Thiên, Hạ Như Long, Nghiêm Quần Nhi

Nhiều năm chưa tham gia trưởng lão nghị sự, một vài khuôn mặt quen thuộc đã vĩnh viễn không còn thấy nữa, nhưng mà lại xuất hiện mấy gương mặt mới.

Người đã vẫn lạc, bao gồm cả tiện nghi sư tôn Lý Trường Không trong đó, đã nhiều hơn tám người.

Cũng may là phân bố tương đương, mới không dẫn đến thực lực tam mạch trong môn mất cân bằng.

Có điều là đại kiếp nạn cũng có đại cơ duyên, rất nhiều tài nguyên trân quý càng dễ thu hoạch hơn so với thời kì bình thường, không ít tu sĩ liền thừa cơ lên như diều gặp gió.

Tỉ như lần nghị sự này,“Người quen cũ” Nhan Khai đang có mặt.

Cảnh giới tu vi, thình lình đã đạt tới Kim Đan trung kỳ, tiểu cảnh đang là “Kim Đan tầng sau”, đã gần đến trung kỳ đỉnh phong.

“Xem ra những năm này, người này cơ duyên không nhỏ.”

Trông thấy Nhan Khai, dị sắc dưới đáy mắt Lưu Ngọc lóe lên một cái rồi biến mất.

Có điều là đây cũng không có ý gì đặc biệt, dưới hoàn cảnh như bây giờ của Tu Tiên Giới, người có thể tu luyện tới cảnh giới Kim Đan, ai không có một chút cơ duyên?

Cơ duyên bình thường, hắn đã sớm không để vào mắt, không đến mức bởi vì cái này mà sinh ra “ý nghĩ to gan”.

“Ha ha, cung nghênh Thanh Dương sư huynh!”

“Trăm năm không thấy, phong thái sư huynh càng hơn trước kia!”

Mắt thấy Lưu Ngọc lộ diện, bên trong mắt của Nhan Khai sáng lên tiếu dung xán lạn, lập tức tiến lên đón tiếp chào hỏi.

Thái độ vô cùng nhiệt tình, không hề có chút lạnh nhạt nào bởi vì nhiều năm không thấy.

“Nhan sư đệ, những năm này thay đổi không nhỏ nhỉ!”

“Chúc mừng sư đệ Kim Đan đại thành, nhưng đáng tiếc Lưu mỗ mang theo nhiệm vụ, không thể tham gia yến tiệc Kim Đan của đệ.”

Lưu Ngọc thoải mái cười một tiếng thâm ý sâu sắc nói, không thèm để ý chút nào đến ánh mắt của người bên cạnh, nhiệt tình chào hỏi với Nhan Khai.

Hắn quả thật có chút kinh ngạc, trước khi kế hoạch Trường An bắt đầu, tu vi của người này vẫn chỉ là Trúc Cơ đỉnh phong, không ngờ tới nhanh như vậy đã là Kim Đan trung kỳ.

Loại tốc độ này, so với mình cũng không kém bao nhiêu.

Mặc dù chỉ tu Luyện Khí đạo, căn cứ vào pháp lực khí tức tản ra mà phán đoán, phẩm chất Kim Đan cũng chỉ là trung phẩm.

Nhưng tóm lại là tiến cảnh thần tốc, đồng thời trung phẩm Kim Đan, cũng có hi vọng xung kích Nguyên Anh.

Thật tình không biết, bên trong Nhan Khai cũng là khiếp sợ không thôi.

Trong khi tác chiến với yêu tộc, hắn mấy lần gặp phải nguy hiểm cửu tử nhất sinh mới có thể liên tục có kỳ ngộ, vốn cho là tiến cảnh thần tốc, trên tu vi hẳn là có thể đuổi kịp Lưu Ngọc, dùng trăm năm thay đổi cách nhìn để đối đãi.