Chương 1984 Cuối cùng cũng đã qua(2)
Mặc kệ trong lòng có cảm tưởng gì, trưởng lão đang ngồi cũng không dám nói phản đối ra ngoài.
“Không biết lần này, tông môn muốn phái ra bao nhiêu tu sĩ?”
Trầm mặc mấy hơi thở, một trưởng lão của biệt viện nhất mạch mở miệng.
Nghe vậy, rất nhiều trưởng lão trong lòng hơi động, ánh mắt nhìn về phía tam đại trưởng lão.
“Bốn vị Kim Đan chân nhân, trăm tên tu sĩ Trúc Cơ, ba ngàn tu sĩ Luyện Khí.”
Biệt viện nhất mạch Tề Vân Thiên trưởng lão mở miệng, sắc mặt có chút khó coi.
Mặc dù cũng không phải là cần toàn bộ tu sĩ tông môn, nhưng trong bốn vị Kim Đan chân nhân, ít nhất cũng phải có một vị chân nhân của tông môn.
Không như thế, không cách nào cam đoan lợi ích của tông môn đệ tử.
Về phần tu sĩ Luyện Khí, Trúc Cơ, Nguyên Dương tông ít nhất cũng phải phái ra một phần ba, còn lại lại tuyển chọn từ thế lực phụ thuộc.
“Mỗi lần nhiều nhất là mười năm, sẽ phải phái ra một nhóm tu sĩ đi đến tiền tuyến, mà lại khoảng cách thời gian lại càng lúc càng ngắn.”
“Số lượng mỗi một nhóm cũng càng ngày càng nhiều.”
“Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ không đợi yêu tộc đánh tới, tông môn đã chỉ còn trên danh nghĩa!”
Biết được số lượng cụ thể, các trưởng lão đang ngồi sắc mặt đều khó coi, một tân tấn trưởng lão của sư đồ nhất mạch, nhịn không được vỗ bàn lạnh giọng nói.
Lời này vừa nói ra, giữa sân lập tức yên tĩnh, có điều là lại không có bao nhiêu tu sĩ phụ họa.
“Mạc sư đệ, nói năng cẩn thận!”
Người nói chuyện của sư đồ nhất mạch là Hà Như Long chân nhân, lúc này mở miệng quát lớn, ngăn cản họ Mạc nói tiếp.
Lời nói của Mạc trưởng lão, được rất nhiều trưởng lão tán đồng, nhưng đối với mệnh lệnh của Thất Quốc Minh, cũng không dám ngang nhiên chống lại.
Một tiếng quát lớn của Hạ trưởng lão, khiến cho Mạc trưởng lão như mới tỉnh lại từ trong mộng, mặc dù trên mặt không cam lòng như cũ, nhưng cuối cùng cũng không nói tiếp.
“Theo ý kiến của bản tọa, ứng cử viên cho nhiệm vụ lần này…”
Đợi trong điện an tĩnh lại, Trường Phong chân nhân chậm rãi mở miệng, đưa ra ý kiến của mình đối với ứng cử viên phái đến tiền tuyến lần này.
Lão nói ra phần danh sách này, bề ngoài giống như là công chính, kì thực vẫn có vài phần tư tâm của mình ở trong.
Trong danh sách này, tu sĩ của gia tộc nhất mạch tương đối ít, đặc biệt là tu sĩ Lý gia chỉ lác đác không mấy người, mà tu sĩ nhị mạch thì tương đối nhiều.
“Ở đâu có người ở đó có giang hồ, bất kỳ tu sĩ gì đều không ngoại lệ.”
“Đặc biệt là tu sĩ tông môn, luôn có người thân bạn bè, không thể nào xử lý công bằng được, đều sẽ có tư tâm ở trong đó.”
Lời nói ra, Lưu Ngọc không nói một lời, nhưng trong lòng lóe lên ý nghĩ này.
Điểm này cho dù là hắn, cũng sẽ không ngoại lệ.
Không ngoài dự liệu, lời của Trường Phong chân nhân vừa mới nói ra, liền có người mở miệng phản bác.
“Danh sách của Trường Phong sư huynh, tha thứ lão phu không cách nào gật bừa.”
“Lão phu cho rằng, nên tương đương…”
Hạ Như Long bỗng nhiên đứng dậy, tu vi và tư lịch của lão cũng tương đương, ngay lúc này không chút khách khí mà oán giận.
Nhìn từ bên ngoài, sư đồ nhất mạch và gia tộc nhất mạch phái ra tu sĩ không chênh lệch lắm, chỉ có biệt viện nhất mạch chịu thiệt thòi.
Nhưng chắc chắn không phải tính toán như vậy, đệ tử của sư đồ nhất mạch dù tư chất đều tương đối cao, nhưng nhân số nhưng vẫn ít, kém xa hai mạch khác nhiều.
Cho dù một so một, đối với sư đồ nhất mạch mà nói cũng đều là thua thiệt.
Làm người nói chuyện của sư đồ nhất mạch, có không ít trưởng lão Kim Đan ủng hộ, Hà Như Long chân nhân không thể thoái thác đứng ra.
Trong điện, thanh âm già những vẫn cường mãnh không ngừng bị ngắt quãng, lão không nhanh không chậm nói, nói ra danh sách mà mình cho rằng là “Hợp lý”.
Chỉ là lời của Hạ trưởng lão còn chưa nói hết, đã bị Tề Vân Thiên Tề Trường Long cường thế đánh gãy.
“Hừ!”
“Việc này ngàn cân treo sợi tóc, hai vị sư huynh an bài thực sự có sai lầm bất công, sợ là khiến cho vô số đệ tử thất vọng đau khổ!”
“Bản tọa cho rằng an bài như thế…”
Tề Trường Long hừ lạnh một tiếng, nói gần nói xa chỉ rõ tư tâm của hai người quá nặng.
Sau đó xoay chuyển lời nói, còn nói danh sách thích hợp mà bản thân tự nhận thấy.
Tam đại trưởng lão, hầu như là nhân vật cùng một thời kỳ, hiểu rõ lẫn nhau quá sâu.
Trường Phong chân nhân Kết Anh thất bại, thực lực Tam đại trưởng lão lại trở nên cân bằng, tự nhiên lại không cách nào áp chế hai người khác.
Lúc này liên quan đến lợi ích căn bản của phe phái của riêng mình, đương nhiên sẽ không nhượng bộ nửa phần.
“Không ổn, không ổn…”
“Không thích hợp…”
“Cẩu tặc!”
“Hạ lão quỷ, bê bối của ngươi…”
Mắt thấy Tam đại trưởng lão giằng co không xong, ai cũng không thuyết phục được ai, dần dần các trưởng lão khác cũng bắt đầu gia nhập trong đó.
Trong lúc nhất thời, trong điện bắt đầu ồn ào.
Đám người ngươi một lời ta một câu, đều nói đạo lý rõ ràng, hết lần này tới lần khác ai cũng không thuyết phục được đối phương, sau đó liền mặt đỏ tới mang tai.
Một lát sau, một vài trưởng lão không quản đến uy nghi của Kim Đan chân nhân, bắt đầu “Miệng phun hương thơm”, vạch trần chuyện xấu của đối phương.
“Tiếp tục như vậy, chỉ sợ lại muốn đau khổ mà chấm dứt.”
“Dựa theo kinh nghiệm của trước đây, phải qua mấy vòng thảo luận, mới có thể có danh sách cuối cùng.”
“Chỉ có điều lần này…”
Nghĩ như vậy, Giang Thu Thủy nhìn về phía phu quân của mình.
Ý đồ nhúng tay vào tông môn của Lưu Ngọc, đã lộ ra một chút cho nàng, cho nên nàng lúc này đang suy đoán khi nào Lưu Ngọc sẽ ra tay.
Bởi vì đã sớm có phân phó, cho nên lúc mà đám người tranh luận đến mặt đỏ tới mang tai, mấy người Giang Thu Thủy, Kỷ Như Yên, Nhan Khai đều không nói một lời, không gia nhập vào trong “Thảo luận kịch liệt”.
“Là lúc này.”
Mắt thấy mọi người làm cho túi bụi, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại, Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.
Việc quan hệ đến lợi ích căn bản, chỉ dựa vào công phu mồm mép, ai cũng không thể bởi vì vậy mà lui bước, hắn không có ý nghĩ gia nhập vào trong cuộc cãi cọ.
Nhất niệm rơi xuống, Kim Đan màu xanh xoay chầm chậm trong đan điền có hơi dừng lại, sau đó lấy tốc độ nhanh hơn mà gia tốc xoay tròn.
Pháp lực hùng hậu tinh thuần sôi trào mãnh liệt, khí huyết trong nháy mắt khôi phục đến sôi trào.
Trong một chớp mắt, tu vi Luyện Thể, Luyện Khí toàn bộ triển khai, linh áp và uy thế vượt xa cực hạn của Kim Đan không giữ lại chút nào, áp bách về phía đám người tranh luận.
“Ầm!!!”
Một cái chớp mắt tiếp theo, thanh âm huyên náo trong điện tất cả đều biến mất, bao gồm cả trong Tam đại trưởng lão, trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Bừng bừng bừng “
Dưới lúc vội vàng không kịp chuẩn bị, phần lớn trưởng lão Kim Đan vào lúc linh áp bộc phát đều không tự chủ được mà rút lui mấy bước.