Chương 2014 Di sản khổng lồ(2)
Cho nên lần luyện hóa này vô cùng thuận lợi, chỉ trong khoảng nửa khắc, Lưu Ngọc đã luyện chế xong.
“Hy vọng tình huống xấu nhất không xảy ra, bằng không…”
Thu chiếc nhẫn trữ vật màu trắng vào lòng bàn tay, Lưu Ngọc ôm một chút chờ mong, đưa một luồng thần thức thăm dò vào trong đó.
Khoảnh khắc tiếp theo, hắn không kìm lòng được mà trợn to hai mắt.
Linh Thạch!
Vô số Linh Thạch!
Lọt vào trong tầm mắt là những khối Linh Thạch tiêu chuẩn cùng một kích thước, chúng tỏa ra Linh quang mờ nhạt đủ loại màu sắc, chất đống lên thành từng ngọn núi!
Nếu như dùng mắt thường để quan sát thì nhìn thoáng qua căn bản không thể nhìn thấy biên giới, e rằng muốn biết rõ được con số cụ thể thì phải mấy ngày mới đếm xong.
“Bảy mươi lăm triệu Linh Thạch!”
Thần thức mạnh mẽ cho phép Lưu Ngọc lập tức đếm được con số, dù hắn đã trở thành Nguyên Anh lão tổ, số lượng này cũng không khỏi khiến khuôn mặt hắn xuất hiện sự kinh ngạc.
Hắn tu luyện đến nay đã gần ba trăm năm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhiều Linh Thạch như vậy.
“Số tài nguyên mà mình tiêu tốn để tu luyện từ trước đến nay, chuyển chúng thành Linh Thạch, e rằng cũng không đạt đến được con số này… A?”
Lưu Ngọc lóe lên suy nghĩ này, cho dù hắn đã sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng mà vẫn bị chấn rộng.
Nhưng hắn rất nhanh đã tỉnh táo lại, nét mặt lần nữa khôi phục lại sự bình tĩnh.
Dù rằng đây là Linh Thạch thượng phẩm, nhưng chúng cũng có tác dụng rất hạn chế đối với tu sĩ Nguyên Anh.
Dùng để mua một vài phù chú tứ giai hạ phẩm, hay là đan được khôi phục pháp lực đã là cực hạn.
Về phần đan dược tăng tiến tu vi, còn có phù chú tứ giai dùng để bảo mệnh, cơ bản là không có hy vọng.
Cho dù là ở Trung Vực phồn hoa nhất Tu Tiên Giới, Lưu Ngọc mua mấy tờ phù chú tứ giai cũng đã mất Linh đan tam giai trân quý.
Đây là dưới tình huống thông qua con đường của Tử Cân quân, nếu không dù có bao nhiêu Linh Thạch thì cũng khó mà mua được Linh vật tứ giai.
Tuy nhiên Lưu Ngọc lại nghĩ, nếu đây là tích lũy của một tông môn Nguyên Anh thì không đáng lạ chút nào.
Khả năng cao là còn nhiều Linh Thạch tồn tại bên trong bảo khố tông môn, nói không chừng còn có thể lên đến hàng trăm triệu.
Trong nhẫn trữ vật của Thiên Phong, Linh Thạch trung hạ phẩm cộng lại ước chừng bảy lăm triệu, ngay cả Linh Thạch thượng phẩm quý giá hơn cũng có tới khoảng năm sáu ngàn khối.
Thần thức quét qua, từng đống Linh Thạch như ngọn núi sáng lấp lánh.
Nếu tu sĩ Kim Đan nhìn thấy cảnh này, nói không chừng chỉ một sau cái liếc mắt sẽ hóa điên.
Dù chỉ là một phần trăm trong số này cũng đủ để đại đa số tu sĩ phấn đấu cả đời.
“Đáng tiếc…”
Ngưng mắt nhìn một lúc, cuối cùng sau khi những gợn sóng trong tâm hồ dịu đi, Lưu Ngọc thở dài tiếc nuối cảm thán.
Ngoại trừ Linh Thạch, các loại tài nguyên tu luyện đê giai như Linh thảo Linh dược, pháp khí Linh khí, Linh vật Linh tài cũng có một số lượng cực kỳ khổng lồ trong nhẫn trữ vật của Thiên Phong.
Nhưng mà những thứ này chỉ là một vài vật không đáng kể, thứ thật sự đáng giá sợ rằng vẫn còn nằm trong bảo khố tông môn.
Chuyện liên quan đến truyền thừa của tông môn, ngay cả Nguyên Anh lão tổ cũng không có khả năng mang theo toàn bộ bên người.
Tuy rằng rất khó để khiến tu sĩ Nguyên Anh gặp chuyện không may, thế nhưng khả năng đó vẫn tồn tại, thế nên tông môn sẽ không để hết trứng vào cùng một giỏ.
Sau đó, Lưu Ngọc chuyển ánh mắt, nhìn về phía những vật phẩm khác trong nhẫn trữ vật.
Hắn lọc ra những thứ không dùng được và tập trung vào năm vật phẩm sau.
Năm vật này, lần lượt là ba phiến Ngọc Giản cổ bất phàm, một tấm khiên tròn màu đỏ rực và một chiếc xe ngựa lộng lẫy.
Thấy chúng, tâm niệm hắn chuyển động, trong tay lập tức xuất hiện những món bảo vật đó.
Lực chú ý của Lưu Ngọc đầu tiên tập trung vào khối Ngọc Giản màu đỏ thẫm trong số ba khối.
“Nếu mình đoán không sai, đây hẳn là…”
Nghĩ như vậy, hắn cầm lấy khối Ngọc Giản màu đỏ thẫm, đưa một luồng thần thức vào trong đó để thăm dò.
Nháy mắt, một luồng thông tin khổng lồ đổ vào Nguyên Thần.
“Tam Dương Phần Thiên Công!”
Toàn bộ cuốn “Tam Dương Phần Thiên Công” đều thần bí và tối nghĩa, cả quyển công pháp được chia tổng cộng thành mười hai tầng, là công pháp đỉnh giai nhắm thẳng đến Nguyên Anh hậu kỳ.
Ở mỗi cảnh giới đều có những pháp thuật cường đại, bao gồm các phương diện như tấn công, phòng ngự, di chuyển và phụ trợ.
Ngoài ra còn có hơn chục phương pháp luyện chế Pháp Bảo thuộc tính Hỏa, trong đó Pháp Bảo đỉnh giai là có sức mạnh cường đại nhất.
Là công pháp trấn tông của Nguyên Dương Tông, công pháp này tất nhiên sẽ vô cùng mạnh mẽ, sau khi tu thành chẳng những có chiến lực vượt xa tu sĩ cùng giai, mà hơn nữa còn có thể gia tăng thêm một phần chắc chắn trong quá trình Kết Đan.
Nhưng hạn chế duy nhất chính là “Tam Dương Phần Thiên Công” có yêu cầu rất cao với tư chất của người tu luyện.
Mạnh mẽ kiến nghị Linh khí thân hòa độ thuộc tính Hỏa, vượt qua tám mươi điểm tu luyện, tư chất Thiên linh căn thuộc tính Hỏa là tốt nhất.
Nếu Linh khí thân hòa độ không đáp ứng yêu cầu mà vẫn gượng ép tu luyện, tốc độ tu luyện sẽ chậm như rùa bò, hơn nữa còn sẽ phải giải quyết các loại vấn đề và tai họa ngầm, dẫn đến việc rất khó để đạt được thành tựu nhất định, đến Trúc Cơ cũng là một vấn đề.
“Tam Dương Phần Thiên Công” và “Thanh Dương công pháp” tương tự nhau, cả hai đều có thể trực tiếp tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ, là công pháp đỉnh giai thuộc tính Hỏa.”
“Tam Dương Phần Thiên Công là một công pháp đỉnh giai truyền thống, mà Thanh Dương công pháp lại có thiên hướng về Ma đạo nhiều hơn.”
Đặt Ngọc Giản xuống, trong lòng Lưu Ngọc đánh giá.
Hắn cũng lấy Hỏa linh căn làm chủ, tuy rằng Linh khí thân hòa độ không đạt được yêu cầu, nhưng vì hắn có Tiên Phủ và tài nguyên sung túc, thế nên mọi thứ đều có thể từ từ giải quyết.
Giả sử trước khi Kết Đan, hắn có thể thu thập được toàn bộ cuốn “Tam Dương Phần Thiên Công”, vậy thì hắn có thể sẽ thay đổi công pháp, dù sao cũng không cần phải hy sinh cái gần để cầu cái xa.
Nhưng đến bây giờ, phương châm “đan thành không hối hận” không phải chỉ là lời nói suông.
Lưu Ngọc vô cảm dời ánh mắt, lần lượt kiểm tra hai khối Ngọc Giản còn lại.
Không ngoài dự liệu, hai khối Ngọc Giản còn lại cũng là công pháp đỉnh giai nhắm thẳng đến Nguyên Anh.
Bao gồm pháp thuật và phương pháp luyện chế Pháp Bảo, cũng như những kinh nghiệm tu luyện tâm đắc của các tiền nhân để lại, lần lượt có thể tu luyện đến Nguyên Anh sơ kỳ và Nguyên Anh trung kỳ.
Một cái thuộc tính Kim, một cái thuộc tính Thủy.
Lưu Ngọc nhớ kỹ nội dung, sau đó thu ba khối Ngọc Giản vào trong nhẫn trữ vật của bản thân.