Chương 2023 Tử Hồng chân quân(3)
Linh dược ngàn năm, đã có thể làm chủ dược Linh đan tứ giai.
Ở Tu Tiên Giới hiện tại càng thêm trân quý, Nguyên Anh chân quân muốn có được một gốc, tuyệt nhiên không phải một chuyện đơn giản, đây quả là một hạ lễ đầy chất lượng.
Lời nói dừng lại, rất nhiều tu sĩ lập tức cả kinh.
Tu sĩ chưa từng nghe nói đến “Hồng Viêm chân nhân”, lập tức sôi nổi quay ra bên ngoài, muốn nhìn xem rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Chỉ thấy bên ngoài sơn môn, một nam tu Kim Đan râu tóc đỏ như lửa, đưa hộp ngọc cho bên đón khách, sau đó đường hoàng đi vào bên trong sơn môn.
Lập tức có Kim Đan trưởng lão tiến lên tiếp đón, hai người vừa cười vừa nói chuyện với nhau, tu vi người này rõ ràng ở Kim Đan hậu kỳ.
Một gốc Linh dược ngàn năm, đối với Nguyên Anh chân quân nhất định có tác dụng, nhất định đã tốn rất nhiều tâm huyết chuẩn bị, cũng đủ để chứng minh lòng trung thành.
Lấy Linh dược ngàn năm làm hạ lễ, khiến trong đám người có một trận oanh động nhỏ, không ít tu sĩ đã bắt đầu nhỏ giọng thảo luận vị “Hồng Viêm chân nhân” này, có điều cũng có người mắng là kẻ tán gia bại tử.
“Hàn Tinh Lĩnh Vương gia “Thông Nguyệt chân nhân” đến!”
“Kính tặng một phần Linh tài “Tinh Thần kim” tứ giai, chúc mừng Thanh Dương chân quân đại thành Nguyên Anh.”
“Cự Thần Phong Cổ gia “Lộng Ảnh chân nhân” đến.”
“Dâng lên ba giọt Linh vật “Tẩy Thần Tiên Lộ” tứ giai, chúc mừng Nguyên Anh Thanh Dương chân quân đại thành.”
“…”
Sau khi thế lực nhỏ cấp bậc Trúc Cơ đã đến, các thế lực Kim Đan cũng lần lượt xuất hiện, dâng lên các hạ lễ vô cùng chất lượng.
Vách núi Thông Thiên phong, Lưu Ngọc nhìn lên nơi này, không khỏi lộ ý cười.
Vì để tỏ lòng thần phục với tông môn như trước, các thế lực này cũng thật là có tâm, một ít hạ lễ cũng có tác dụng không ít đối với hắn.
Phàm là thu được hạ lễ đủ giá trị, tiếp khách đều sẽ lớn tiếng xướng tên, theo sau vang lên âm thanh khua chiêng gõ trống.
Nhất thời lúc đó, sơn môn vô cùng náo động.
Thời gian cứ trôi, không khí tông môn càng trở nên náo nhiệt, đại bộ phận tu sĩ đều tò mò, tu sĩ như thế nào đã đến, mang theo lễ vật như thế nào.
Đại điển Kết Anh lần này, bọn họ quả thực có được một phen mở rộng tầm mắt.
Trong vô thức, mặt trời dần dần lùi về phía Tây, hai canh giờ trôi qua như cái búng tay.
“Tới rồi.”
Thần sắc Lưu Ngọc khẽ động.
Ngay sau đó, hắn biến mất khỏi chỗ cũ, hóa thành một đạo ánh sáng xanh bay về phía xa.
Trong thời gian một hơi thở ngắn ngủi, hắn phóng với tốc độ cực đại, trong lúc đại đa số tu sĩ chưa kịp phản ứng, đã bay lên không trung sơn môn.
Linh áp Nguyên Anh trong nháy mắt bao phủ cả sơn môn, khiến cho cả một vùng đang náo loạn lâm vào yên tĩnh.
Nhìn lại về phía trước, là một thanh kiếm bảng to màu bạc dài tới ba mươi trượng.
Thỉnh thoảng tỏa ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ, khiến cho rất nhiều tu sĩ có cảm giác lưng bị châm chích, uy lực vượt xa trình độ của Pháp Bảo.
Trên đó có ba mươi nam, ba mươi nữ, tu vi cao thấp đều có.
Bọn họ có một điểm giống nhau, đó là bên thân đều mang theo kiếm khí, không giống đại đa số tu sĩ đều thu vào trong đan điền.
Người dẫn đầu nhìn qua như một thiếu nữ mới ngoài hai mươi.
Nữ tử này có dung nhan thanh tú, thân dưới có một chiếc áo choàng xám mảnh khảnh như thiếu nữ, khiến nàng ta trông có vẻ nhỏ nhắn.
Nhưng nữ tử này có tóc bạc dài đến thắt lưng, ngay cả hai hàng lông mày đều có màu bạc đẹp đẽ quý giá.
Có điều trông thấy nữ nhân này, đại đa số tu sĩ trên đời đều khó có thể nhớ tới vẻ đẹp “nhỏ nhắn đáng yêu”.
Chỉ vì đôi mắt sáng như bầu trời sao, từng thời từng khắc đều có kiếm ý sắc bén ngập tràn.
Người bình thường chỉ nhìn một cái, sẽ có cảm giác vạn tiễn xuyên tâm, càng đừng nói có ý nghĩ khác.
Mà thân phận của nữ tử này là lão tổ của Tàn Nguyệt Cốc “Tử Hồng chân quân”, sát chiêu “Tử Hồng Cửu kiếm” có uy năng kinh người, khiến cho rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh cảm thấy sợ hãi.
Tàn Nguyệt Cốc!
Nguyên Anh đại tông đã bắt đầu xuất hiện!
Trông thấy dấu hiệu của Tàn Nguyệt Cốc, trong lòng tất cả các tu sĩ đều hiện lên ý nghĩ này, bị Linh áp Nguyên Anh mạnh mẽ bao phủ, giờ khắc này thân thở đều vô cùng nặng nề.
“A.”
Trong đám người, truyền đến tiếng la hét thảm thiết vì áp lực.
Chỉ vì nhìn “Tử Hồng chân quân” vài lần, đã bị kiếm ý sắc bén đánh sâu vào trong tâm thần, tâm thần đã chịu tổn thương không nhỏ.
Có điều một hơi thở sau, Linh áp Nguyên Anh bao phủ khắp sơn môn, lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
“Là Thanh Dương tổ sư.”
Có đệ tử Nguyên Dương Tông vừa ngẩng đầu đã trông thấy một bóng người vạm vỡ mặc áo bào đen, lập tức kêu lên một tiếng nhỏ.
Nhìn về tu sĩ của thế lực phụ thuộc bốn phía, người này theo bản năng thẳng eo, trên mặt hiện lên một chút ngạo nghễ, vẻ mặt tự hào về bản thân.
“Chúc mừng Thanh Dương đạo hữu ngưng kết Nguyên Anh, hưởng thụ tự do trên đại đạo, trở thành người của thế hệ chúng ta.”
Đối mặt nhau ở khoảng cách trăm trượng, Tử Hồng chân quân chắp tay nhàn nhạt nói, thái độ có chút lạnh lùng.
“Có thể thoáng qua Nguyên Anh đại đạo, cũng chỉ là may mắn thôi.”
“Tử Hồng đạo hữu có thể tới chúc mừng, Lưu mỗ vô cùng vinh hạnh, mời vào mời vào.”
Lưu Ngọc chắp tay nhiệt tình nói.
Hắn không để bụng thái độ lạnh lùng của đối phương.
Thông qua một lần trò chuyện cùng Thiên Phong lão tổ, Lưu Ngọc đã có hiểu biết nhất định về nhóm Nguyên Anh chân quân của Thất Quốc Minh.
Tính cách “Tử Hồng chân quân” là thế, đối với ai thái độ cũng đều giống nhau.
Tàn Nguyệt Cốc và Nguyên Dương Tông, quan hệ vẫn luôn tốt đẹp, Nguyên Anh hai phái qua lại cũng khá thân thiết.
Năm đó khi còn ở Sở quốc, hai phái luôn trong trạng thái đồng minh, quan hệ tốt đẹp đã kéo dài ngàn năm, cùng chống lại liên minh của Hợp Hoan Môn và Thanh Hư Phái.
Lưu Ngọc không để ý đến một hàng Tàn Nguyệt Cốc dừng xuống cách đó một dặm bên ngoài.
Nhưng quy tắc này cũng không thích hợp với tất cả các tông môn.
Lập tức, hắn nồng nhiệt đón tiếp một hàng Tử Hồng chân quân tiến vào trong sơn môn.
Nếu rốt cuộc phải nói rõ một hai, có ác ý nhỏ nhất trong tứ phái, thì chính là Tàn Nguyệt Cốc.
Từ việc đến chúc mừng đầu tiên, có thể nhìn ra thái độ.