← Quay lại trang sách

Chương 2026 Thanh Dương Tinh Vân(3)

Từ phía sau, vậy mà lại có hai đạo linh áp Nguyên Anh trung kỳ, bỗng nhiên đồng thời xuất hiện.

Phong Tuyết song tiên!

Thấy vậy, trong lòng Hà Vọng Thiên thở dài, cho dù rất không tình nguyện, nhưng vẫn là không thể không dừng tay ở đây.

Trong ngũ phái Sở quốc, Phiêu Tuyết các thực lực cường đại nhất, mơ hồ vượt trên bốn phái khác một đầu.

Hai vị Chân Quân Phiêu Tuyết các một nam một nữ, chính là đạo lữ am hiểu hợp kích chi thuật, có thể chống đỡ đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, danh xưng “Phong Tuyết song tiên” .

Tính cả Thiên Phong đã tọa hóa, lão tổ ngũ phái ở cảnh giới Nguyên Anh đều xem như người nổi bật, thực lực đều phần lớn ở cấp độ trung kỳ.

Nguyên nhân chính là như thế, Tu Tiên Giới Sở quốc thực lực tổng hợp tuyệt đối không yếu, mới có thể tuần tự đứng vào hàng một trong Cửu Quốc Minh, Thất Quốc Minh, mặc dù xếp hạng tương đối thấp.

“Phong Tuyết song tiên” đồng loạt hiện thân, dường như tương đương với nửa đại tu sĩ, thực lực hoàn toàn vượt trên bốn người còn lại một đầu.

Cho nên bốn phái còn lại, mới cần liên thủ, để tránh bị Phiêu Tuyết các đánh tan từng cái rồi chiếm đoạt.

Nguyên Anh khác, Hà Vọng Thiên có thể không nể mặt mũi.

Nhưng “Phong Tuyết song tiên” ở trước mặt, lại không thể vô lễ, cho nên không tiếp tục xuất thủ.

Đại điển Kết Anh của mình, đối phương lại làm càn như vậy, đương nhiên là Lưu Ngọc vô cùng chán ghét.

Loại hành vi này, tổn hại nghiêm trọng đến lợi ích của bản thân mình, chỉ cần xử lý có chút không tốt, liền có khả năng tạo thành hậu quả nghiêm trọng.

Tỉ như lần đối đầu vừa rồi, ở trước mắt bao người, một khi thực sự thua trận, thanh danh liền rớt xuống ngàn trượng không thể cứu vãn.

Tinh khí thần của cả tông môn, cũng sẽ nhận đả kích nghiêm trọng.

“Lão già!”

Rét lạnh trong mắt Lưu Ngọc lóe lên, có điều là thấy đối phương chủ động thu liễm linh áp thì cuối cùng cũng không có bùng phát tại chỗ.

Dù sao nơi đây là sơn môn của Nguyên Dương tông, Kết Anh đại điển đang tiến hành, một khi giao chiến người chịu ảnh hưởng lớn nhất chính là mình.

Hơn nữa pháp lệnh Thất Quốc Minh, do Thần Quân tự mình truyền xuống, tuyệt đối không chỉ là nói suông.

Thời cơ này, tuyệt đối không cho phép có nội chiến, nếu không tất nhiên sẽ truy cứu tới cùng.

“A - “

Cách xa nhau một dặm, chính diện đón ánh mắt của Hà lão ma, Lưu Ngọc bỗng nhiên cười lạnh.

Hắn cũng không hề che giấu, trên mặt hiển hiện sát ý lạnh như băng!

Chỉ cần có cơ hội, Lưu Ngọc tuyệt đối sẽ xuất thủ, nghĩ cách diệt trừ đối phương!

Liên quan đến lợi ích của chính mình, nhân tộc đại cục gì đó, hết thảy đều sắp xếp sau.

Nếu như nói lúc trước đối địch, chỉ là bởi vì lập trường của tông môn, như vậy trải qua chuyện này, đã đưa vào ân oán cá nhân.

“Có lẽ, từ một khắc trở lại Thiên Nam kia trở đi, phát sinh hôm nay hết thảy đã được quyết định từ lâu.”

“Nhìn như trùng hợp, kì thực không thể tránh né.”

Thu liễm sát ý, trên mặt Lưu Ngọc khôi phục lại bình tĩnh, trong lòng yên lặng thầm nghĩ.

Chấp chưởng tông môn là lựa chọn tốt nhất, nhưng nếu không có gì ngoài ý muốn hắn không có khả năng từ bỏ, cho nên đối địch với Hà lão ma cũng đã định sẵn là như vậy.

Lấy quan hệ của hai tông, cho dù không có đại điển Kết Anh, biến thành ân oán cá nhân cũng là chuyện sớm muộn mà thôi.

“Hậu bối thật là cuồng vọng!”

Đối diện, thấy Lưu Ngọc lại dám làm càn như thế, trong đáy mắt của Hà Vọng Thiên là sự giận dữ lóe lên một cái rồi biến mất.

Hắn ta thấy, người này chẳng qua chỉ là một kẻ hậu bối, lại dám ở trước mặt làm càn như vậy, quả thực là không biết trời cao đất rộng.

Nhưng sau khi phẫn nộ, trong lòng người này lại âm thầm run lên, trái tim lại đập nhanh hơn chút.

Đối phương, thực sự quá trẻ tuổi, mà hắn ta chỉ còn lại hơn ba trăm năm thọ nguyên.

Thanh Dương tử này, quả thực không đơn giản.

Một khi mình tọa hóa, mà Hợp Hoan Môn lại chưa sinh ra tân Nguyên Anh, hoặc là tân tấn Nguyên Anh không đủ cường đại, hậu quả đơn giản chính là không chịu nổi!

“Vừa thăng cấp Nguyên Anh, vậy mà đã có thực lực như thế, kẻ này quả thực tương lai khó nói trước.”

“Dạng tu sĩ này, tuyệt không thể lưu lại cho thế hệ sau.”

Dù sao cũng là lão yêu ngàn năm, sắc mặt Hà Vọng Thiên từ đầu đến cuối không thay đổi nhưng lòng dạ lại khó đoán được.

Trên mặt là bình tĩnh nhưng trong lòng người này đã là sát ý sôi trào!

“Là Thanh Dương tổ sư!”

Phía dưới, áp bách của linh áp Nguyên Anh đã biến mất, đệ tử Nguyên Dương tông nhao nhao ngẩng đầu.

Trông thấy thân ảnh Lưu Ngọc một bước cũng không nhường, lập tức gây nên một trận oanh động quy mô lớn.

Cảm nhận được thái độ của lão tổ, lòng tin của chúng đệ tử cũng tỉnh lại, ánh mắt nhìn về phía Hà lão ma cũng đã phát sinh biến hóa vi diệu.

Dựa theo ánh mắt của tu sĩ cấp thấp, tự nhiên nhìn không ra ai chiếm thượng phong, nhưng thái độ một bước cũng không nhường của lão tổ, lại cho bọn họ lòng tin thật lớn.

Ngay cả trưởng lão Kim Đan, nhìn thấy một màn này cũng đều âm thầm buông lỏng một hơi.

Lấy linh áp phán đoán cũng có thể nhìn thấy một bộ phận thực lực của tu sĩ.

Mới giao phong, chỉ là thoáng rơi vào hạ phong, đủ để chứng minh thực lực của Thanh Dương sư thúc.

Chí ít, thông qua khảo nghiệm hôm nay là không thành vấn đề.

Về phần tương lai, lão tổ mới chưa đến ba trăm tuổi, có rất nhiều thời gian để tăng cao tu vi thực lực.

Chỉ cần cẩn thận một chút không cho cơ hội, cũng có thể khiến cho Hà lão ma Hợp Hoan Môn chịu chết!…

Nói thì chậm diễn ra thì nhanh.

Hai người giao phong với đủ loại suy nghĩ trong đầu, còn có tâm tư biến hóa của ngàn vạn tu sĩ phía dưới, kì thực chỉ phát sinh ở giữa một hai hơi.

“Vèo vèo “

Tiếng xé gió mãnh liệt truyền đến, linh áp của hai đạo này so với Hà lão ma đều rõ ràng thắng qua nửa bậc đang phi tốc tới gần.

Hai thân ảnh một nam một nữ, đồng thời xuất hiện ở trong tầm mắt của Lưu Ngọc.

Toàn thân hai người đều mặc bạch bào, phảng phất như là trích tiên trong chuyện thần thoại xưa, toàn thân không nhuốm bụi trần, có một loại khí chất xuất trần.

Nam tu cầm quạt xếp trong tay, nhìn qua dáng vẻ như là một công tử văn nhã, phảng phất như là tuyệt thế tài tử thế tục hiếm thấy.

Nữ tu mặt như hoa đào, dáng người cao ráo đeo trang sức tinh xảo đẹp đẽ, giữa cử chỉ có loại khí chất ung dung phú quý.

Bởi vì loại quý khí khó nói lên lời kia, cho dù đưa mắt nhìn vô số nữ tu xinh đẹp trong Tu tiên giới, cũng tuyệt đối là giai nhân có thể gặp nhưng không thể cầu.