Chương 2046 Thu hoạch ngoài ý muốn(2)
Có điều là tu luyện tới cảnh giới hiện tại, đã sớm không cần giống với lúc Luyện Khí Trúc Cơ, trên đường đụng phải một tu sĩ đã phải mở miệng nói “Tiền bối”, cho nên hạn chế đã ít đi rất nhiều.
Tối thiểu nhất, tại dưới ánh mắt khác thường của từng người cùng cấp, Lưu Ngọc có thể thản nhiên ngồi đó.
Chỉ cần Linh thảo giá trị không phải quá cao, căn bản không cần đi giải thích cái gì.
Đương nhiên nếu như nhất định phải giải thích, hắn cũng đã sớm nghĩ xong lý do rồi, tỉ như nói là di trạch mà Thiên Phong lưu lại, hoặc là thu hoạch của chuyến đi Trung Vực.
Dù sao ai cũng biết, tài nguyên tu tiên Trung Vực phong phú hơn xa so với Thiên Nam, lại không ai biết trên đường đi hắn đã trải qua cái gì, lý do này hoàn toàn chính xác vô cùng “Hợp lý”.
Bên cạnh, Tử Hồng Chân Quân nhìn ba gốc Linh thảo trên bàn linh khí dạt dào, trong mắt lóe lên một tia khó tin.
Thực lực bất phàm, lại thêm ra tay xa xỉ.
Đây là ấn tượng mới nhất của nàng đối Lưu Ngọc, một đồng đạo “Tuổi trẻ” như thế, tiền đồ nhất định bất khả hạn lượng.
“May mắn là, Tàn Nguyệt Cốc và Nguyên Dương tông là minh hữu truyền thống.”
“Có điều là kết cục của Hà lão ma, chỉ sợ sẽ không quá tốt.”
Trong lòng Tử Hồng Chân Quân bỗng nhiên lóe lên ý nghĩ này.
Ba loại Linh thảo ngàn năm, hấp dẫn ánh mắt mọi người bao gồm cả Mặc Mai Chân Quân, nhưng mặc kệ trong lòng bọn hắn là cảm tưởng gì, giữa sân lại một lần lâm vào yên tĩnh.
Mặc kệ bất kỳ vật gì, càng đến cao giai thì càng trân quý, chớ nói chi là đan phương đan dược có thể tinh tiến tu vi.
Xem như là luyện đan tạo nghệ đạt tới cấp bậc tông sư, nếu như trong tay không có đan phương thích hợp, cũng cơ bản không có khả năng luyện chế ra tứ giai linh đan!
Có lẽ bằng vào tạo nghệ tông sư, dùng tinh lực cả đời, có thể sáng tạo ra một phần đan phương thích hợp với hoàn cảnh Tu Tiên Giới bây giờ, nhưng nhiều nhất cũng chính là cấp bậc tam giai.
Mà đan phương tứ giai quá phức tạp, Linh thảo Linh dược cần dùng đến, chí ít cũng là hàng trăm, chỉ dựa vào một vị luyện đan tông sư, tuyệt đối không thể sáng tạo ra.
Bởi vì Linh thảo cao giai thưa thớt, vì bảo đảm đan phương trong tay có thể tiếp tục sử dụng, cùng “Lũng đoạn” và tối đa hóa lợi ích, tu sĩ bình thường cơ bản sẽ không bán đan phương độc môn ra.
Điểm này, cho dù là đan phương cấp thấp cũng là như thế.
Những cái lưu thông trên thị trường, đan phương có thể tuỳ tiện sưu tập được, Linh thảo Linh dược thường thường không đến mức tuyệt tích.
Hơn nữa đan phương, cũng không phải tất cả độc nhất vô nhị, cho nên muốn trao đổi tương đối đơn giản.
Mà đan phương độc nhất vô nhị, không phải là hoàn cảnh vạn bất đắc dĩ, tu sĩ gần như không có khả năng bán ra ra ngoài.
Cho dù là thọ tận tọa hóa, thường thường cũng là truyền cho hậu đại dòng chính hoặc là đệ tử chân truyền, đồng thời truyền nam không truyền nữ.
Không giống với một đến tam giai, còn có không ít đan phương “Phổ biến nhiều người biết”, tất cả đan phương tứ giai bình thường là độc môn.
Lưu Ngọc chưa từng nghe nói qua, cũng có hai vị luyện đan tông sư có thể luyện chế ra tứ giai linh đan.
“.”
Nghe được hắn muốn đổi lấy đan phương, lầu các nhất thời lâm vào yên tĩnh, liên tiếp mấy hơi thở trôi qua đều chậm chạp không thấy động tĩnh.
“Nghe nói Thanh Dương này, cũng là một vị luyện đan đại sư tam giai, nhưng nghĩ muốn đạt tới tạo nghệ tông sư, nào có đơn giản như vậy?”
“Bản tọa thấy có vẻ đến sau cùng hơn phân nửa là công dã tràng, chẳng những luyện chế không ra tứ giai đan dược, ngược lại uổng phí hết thời gian mấy trăm năm.”
“Tuổi còn trẻ đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, lại bởi vì cái hang không đáy luyện đan này, cuối cùng chẳng khác người thường.”
“Thiên Phong lão quái nếu mà biết, chỉ sợ vách quan tài cũng không ép xuống được.”
Ánh mắt cổ quái, có Nguyên Anh Chân Quân quen biết âm thầm thần thức giao lưu, nhưng trên mặt lại không có chút biểu hiện nào.
Thanh Dương chấp nhất luyện đan lãng phí tài nguyên tinh lực, giảm bớt một đối thủ cạnh tranh tiềm ẩn, bọn hắn tự nhiên không có khả năng chỉ điểm, không có ý nghĩ “Dìu dắt hậu bối” kỳ quái gì đó.
Chủ vị, Mặc Mai Chân Quân nhìn chằm chằm Lưu Ngọc một chút.
Vừa nhìn thấy ba cây Linh dược, nàng xác thực tim đập thình thịch, nhưng nghe xong muốn trao đổi đan phương tứ giai, dù chỉ là đan phương tứ giai hạ phẩm, trong lòng đều mang theo cảnh giác thật sâu.
Đan phương cao giai cấp ba, bốn, chính là gốc rễ đặt chân của Đan Đỉnh Tông.
Trong những đời tổ sư đã tọa hóa trước đều có lưu di huấn, không thể tiết lộ cao giai đan phương ra ngoài, nhất là đan phương tứ giai trân quý nhất.
Cho nên luận giá trị, Bích Linh chi, Huyền Âm thảo, Tử U quả xác thực tổng thể tương đương với một phần đan phương tứ giai hạ phẩm, nhưng nàng không có chút ý nghĩ muốn đổi lấy nào.
Ánh mắt lóe lên, Mặc Mai dời ánh mắt, không hề lên tiếng.
“Xem ra muốn lấy phương thức giao dịch, thu hoạch được một phần đan phương tứ giai, quả nhiên không dễ dàng như vậy.”
Chú ý tới Mặc Mai không hề có động tĩnh, trong lòng Lưu Ngọc âm thầm thở dài.
Chỉ có điều hắn cũng không có quá thất vọng, dù sao sớm đã có chuẩn bị, minh không được còn có thể nếm thử ngầm.
Lui một vạn bước tới nói, Lưu Ngọc cũng có thể trước tăng luyện đan tạo nghệ tăng lên tới cấp bậc tông sư, sau đó tiến vào thế giới Tiên Phủ nếm thử thôi diễn đan phương.
Có mấy con đường có thể lựa chọn, hắn đương nhiên sẽ không bởi vì một con đường đi không thông đã lo được lo mất.
Một hơi, hai hơi, ba hơi.
Mười mấy hơi thở trôi qua, giữa sân lại chậm chạp không có âm thanh vang lên.
“Toàn bộ Đan Đỉnh Tông, cũng chỉ có một mình Mặc Mai có tạo nghệ luyện đan đạt tới cấp bậc tông sư, chỉ sợ đan phương tứ giai cũng bởi vậy mà do người này nắm giữ.”
“Nhưng người này làm việc cẩn thận, bình thường căn bản không rời khỏi sơn môn, cho dù là rời đi cũng là đi cả đoàn.”
“Kể từ đó, cũng có chút khó động thủ.”
“Có lẽ. Nếm thử thông qua Tiên Phủ thôi diễn, trước mắt mới là lựa chọn tốt nhất.”
Thấy tình cảnh này, trong lòng Lưu Ngọc thở dài.
Tứ giai đan dược vô cùng phức tạp, dính đến biến hóa của mấy trăm loại dược tính phức tạp.