← Quay lại trang sách

Chương 2144 Bí thuật “Nhiên Huyết Hóa Thần” (2)

Hai luồng Linh quang đan xen vào nhau, gần như chỉ trong nháy mắt, một quang ảnh màu xanh khổng lồ đã hình thành sau lưng hắn.

Quang ảnh màu xanh cao một trăm sáu mươi trượng, toát ra Linh lực và sự uy hiếp ngang tàng mạnh mẽ, chỉ cần tùy ý giơ lên một tấm chắn bảo vệ thông thường cũng có thể khiến Cương Phong thổi mạnh liên tục tiêu tan.

Một tia Linh quang màu vàng sẫm đột nhiên xuất hiện trong lòng của quang ảnh màu xanh, rất nhanh một ngọn trường thương màu vàng sẫm đã được ngưng tụ và hình thành.

“Binh”.

Cửu Cung Thanh Dương đăng phòng ngự toàn thân, Lưu Ngọc khẽ hét một tiếng.

Quang ảnh màu xanh lập tức di chuyển, giơ tay bắt lấy quang trụ màu xanh sẫm, sau đó cầm ngọn trường thương trong tay phóng về phía trước, khí thế bổ nhào như cầu vồng.

Ở trạng thái Tinh Vân thể, đòn tấn công tùy ý nào của hắn cũng đều có thể đạt đến cấp độ trung phẩm tầng thứ tư.

Thực lực như vậy, mới dám tự tin một mình đuổi cùng giết tận!

Tuy rằng chỉ xét về uy thế và Linh áp, thì Phó Thanh Sơn hơn hẳn Lưu Ngọc, nhưng xét về mặt cảm thụ thì hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau.

Một người tràn đầy sức sống, khí thế như cầu vồng, như mặt trời mọc lên từ từ giữa trưa.

Một người lại như từ đỉnh cao đi xuống, rõ ràng là không có tinh thần, có cảm giác nhìn thấu của mặt trời lặn xuống núi tây.

Mặc dù hậu di chứng ảnh hưởng nghiêm trọng đến thực lực, lão cũng có linh cảm hôm nay e là sẽ phải diệt vong, nhưng Phó Thanh Sơn cũng không hề có ý định ngồi yên chờ chết.

“Bùm!”

Hình xăm sẫm tối trên nửa khuôn mặt của lão trở nên tươi sáng trở lại sau khi được kích phát.

Quang ảnh màu đen kỳ lạ và khó đoán, đang lững lờ chuyển động trong ấy cuối cùng hiện ra.

Dưới chiếc áo choàng dài màu tím sẫm, vô số năng lượng quỷ dị đặc biệt được giải phóng, bay lên trời.

Quang ảnh màu đen và ma khí tối xẩm quyện lại với nhau, nhanh chóng hình thành một quỷ ảnh hắc ám, lúc nào cũng toát ra ý vị xấu xa và sa ngã.

Một mảng tối đen, lấy Phó Thanh Sơn làm trung tâm, rồi lan ra tứ hướng.

U Hồn Pháp Tướng!

Chỉ là so với thời hoàng kim, thân hình của quỷ ảnh hắc ám rõ ràng đã bị thu nhỏ lại rất nhiều.

Nó đã thu nhỏ từ hơn ba trăm trượng xuống gần hai trăm trượng, phản ánh một cách cực kì chân thực trạng thái của chủ nhân nó.

U Hồn Pháp Tướng thét gào trong thầm lặng, chỉ vào quang trụ màu xanh thẫm đang lao tới, vung móng vuốt sắc nhọn tóm thật mạnh.

“Bùm!”

Rơi vào móng vuốt của quỷ ảnh hắc ám, quang trụ xanh sẫm đột nhiên dừng lại, sau đó nổ tung thành vô số mảnh Linh quang màu xanh rồi tiêu tán.

Nhưng nó còn chưa kịp vui mừng thì một luồng Linh quang màu vàng đã nở rộ trước mắt.

Vào thời điểm quan trọng, một chiếc rìu đen như mực bỗng xuất hiện trong tay U Hồn Pháp Tướng, đâm thật mạnh vào mũi giáo màu vàng sẫm trong không trung.

“Đinh”.

Rõ ràng được hình thành bởi sự ngưng tụ của Linh lực, nhưng khi cả hai vừa va chạm, đã vang lên một âm thanh chói tai của vàng và sắt.

Lưu Ngọc dùng hai tay bắt quyết, khống chế các đòn tấn công tần số cao của “Thanh Dương Tinh Vân”, bởi vì tốc độ quá nhanh, trong không gian thậm chí còn xuất hiện dư ảnh.

“Bùm bùm bùm.”

Trên bầu trời cao, hai vầng ánh sáng khổng lồ, một xanh một đen giao nhau, mỗi một hơi thở đều phải va chạm cả hơn hàng trăm lần.

Trong tầng Cương Phong, những tiếng gầm lúc trầm lúc bổng.

Dư âm của cuộc đối đầu giữa hai luồng quang ảnh đủ để tiêu tan Cương Phong ở tầng thứ tư, hoàn toàn không hề ảnh hưởng đến trận chiến giữa hai người.

Từng đợt hơi thở mạnh mẽ lan ra hàng chục dặm xung quanh trung tâm của hai pháp tướng.

Trong lần đối đầu này, Lưu Ngọc cảm thấy rõ ràng sức mạnh của “U Hồn Pháp Tướng” đã giảm sút đáng kể và không thể nào so sánh được với trước đây.

Mà phẩm chất của “Thanh Dương Tinh Vân” thì càng cao hơn, một trăm sáu mươi trượng đủ để giao tranh với nó, dựa vào sự khắc chế giữa các thuộc tính, thậm chí có thể cầm chắc chiếm được ưu thế.

Nhìn xung quanh, U Hồn Pháp Tướng lan tỏa sắc đen ảm đạm, nhưng chỉ có thể bao phủ một khoảng không gian nhỏ.

Một khi bị ánh sáng xanh chiếu vào, nó sẽ phản ứng dữ dội rồi từ từ tan biến.

“Bùm!”

Cách nhau sáu mươi dặm, hai luồng pháp tướng giữa hai người họ đang giao chiến với nhau, ngọn trường thương vàng sẫm và chiếc rìu đen tuyền đánh nhau kịch liệt.

Sức mạnh bạo ngược bộc phát, với lực tác dụng lẫn nhau,“Thanh Dương Tinh Vân” và “U Hồn Pháp Tướng” đều tự trở về với chủ nhân của mình.

Lưu Ngọc chầm chậm bắt pháp quyết, hai màu Linh quang từ trong cơ thể bốc lên, tràn vào trong Tinh Vân thể khổng lồ.

Khiến cho “Thanh Dương Tinh Vân” đã mất đi rất nhiều sức mạnh, nhanh chóng trở lại trạng thái ban đầu, uy thế lại một lần nữa trở lại thời khắc đỉnh cao.

Ở bên còn lại, vô số ma khí hắc ám cũng xuất hiện trên người Phó Thanh Sơn, đổ vào “U Hồn Pháp Tướng”, khôi phục sức mạnh của quỷ ảnh hắc ám.

Nhưng hiển nhiên, hậu di chứng sau bí thuật vẫn đang tiếp tục xảy ra, thực lực của người này cũng bị suy giảm nghiêm trọng, vậy nên pháp tướng sẽ phải mất nhiều thời gian hơn để hồi phục.

Quỷ ảnh hắc ám dài hai trăm trượng được rót đầy ma khí ngọ nguậy liên tục, xuất hiện một vài dấu hiệu không ổn định.

Sau trận chiến vừa rồi, sức mạnh của U Hồn Pháp Tướng đã giảm đi, nhưng sức mạnh của Thanh Dương Tinh Vân vẫn như cầu vồng ở mức đỉnh cao.

Nếu như cứ tiếp tục như vậy, cán cân thắng bại sẽ dần nghiêng hẳn.

“Rất tốt.”

“Nhân bệnh tật của lão, phải lấy mạng lão!”

Nhận ra điểm này, trong mắt Lưu Ngọc lóe lên một tia lạnh lùng, hắn lại một lần nữa điều khiển Tinh Vân thể bay lên cao.

Mũi thương màu vàng sẫm chĩa thẳng vào cơ thể mục tiêu!

Ngay lập tức, cánh tay phải của hắn hơi nghiêng về phía sau, cánh tay trái đột nhiên hướng về phía trước, lòng bàn tay hướng lên trên, giải phóng một luồng ánh sáng màu xanh gợn sóng.

Khô Uy!

Trên biển pháp lực đan điền, Nguyên Anh mũm mĩm đã lớn tới khoảng tám tấc, ngoại hình có một vàng, tám bạc, chín vệt đang khẽ tỏa sáng.

Một cỗ sức mạnh khó hiểu bên dưới “Luyện Thần phản hư” thuận theo ý thức của Lưu Ngọc, lập tức giáng xuống Phó Thanh Sơn.

Hiệu quả của thần thông “Khô Uy” thấy ngay tức khắc, ngay cả những người tu luyện Nguyên Anh cũng không thể chống lại được.