← Quay lại trang sách

Chương 2155 Lưu mỗ thấy sắc không động lòng(2)

Chỉ có những người đã Luyện Khí tiểu tu mới có thể có quyền lựa chọn, tất nhiên hắn cũng muốn cả hai loại Linh hỏa.

Đáng tiếc, mỗi lần thi triển “Ma Hỏa cửu biến” chỉ có thể nuốt chửng một nguồn Linh hỏa, tăng cấp độ của Thanh Dương Ma Hỏa.

Vì vậy, hắn cần phải đưa ra lựa chọn.

“Thu Thủy, Linh hỏa phù hợp được mang đến, chỉ có hai người này thôi sao?”

Sau khi tính toán một lúc, Lưu Ngọc tiện tay đặt hai danh sách lên bàn, khẽ nói.

Giang Thu Thủy là người đầu tiên đi theo hắn, và trong mắt người ngoài từ lâu họ đã như hình với bóng, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.

Hắn khá yên tâm khi giao việc lựa chọn mục tiêu phù hợp cho nữ nhân này làm.

Ngoài “Bạch Cốt Ma Quân” và “Cổ Mộc Chân Quân” trên bàn vẫn còn có năm bản danh sách màu đen, nhưng đều đã bị loại bỏ, không được đưa vào phạm vi tuyển chọn.

“Róc rách…”

Nhấc ấm trà lên, Giang Thủy Thủy rót đầy một tách Linh trà, nhẹ nhàng đẩy nó sang phía đối diện.

“Trong những năm qua, các tu sĩ cấp dưới đã cố gắng hết mình để thu thập thông tin.”

“Nhưng người phù hợp có thể đáp ứng được yêu cầu của phu quân chỉ có bảy vị Chân Quân này mà thôi. Trong bảy vị này, hai vị này là thích hợp nhất.”

“Ngoại trừ bảy người họ ra, cả Thất Quốc Minh không có ứng cử viên nào thích hợp hơn nữa cả, trừ phi chúng ta cân nhắc cả hai con đường chính tà…”

Nhấm nháp Linh trà một cách tao nhã, Giang Thu Thủy nghe thấy vậy thì hơi nhíu lông mày, khẽ lắc đầu.

Khi hai người gặp riêng, đương nhiên không cần xưng hô với nhau theo kiểu quan hệ tông môn.

Năm mươi năm đã trôi qua, nàng ta và cả Kỷ Như Yên đã đạt đến đỉnh cao của Kim Đan trung kỳ.

Cùng với Lưu Ngọc nắm quyền cai quản tông môn, địa vị của một số thê thiếp cũng tăng lên.

Trên thực tế, đã trở thành Kim Đan trưởng lão có quyền lực mạnh nhất rồi.

Tài nguyên hàng năm có thể nhận được đều vượt xa tu sĩ Kim Đan thông thường, tài nguyên đủ thì tốc độ tu luyện tự nhiên cũng sẽ nhanh hơn.

Tuy nhiên, hai nữ nhân này là Kim Đan tứ phẩm, miễn cưỡng tiến vào hàng cấp trung phẩm, tốc độ tu luyện cũng không đến nỗi quá nổi bật, kém xa Lưu Ngọc năm đó.

Về phần Nghiêm Quần Nhi, lại là đan thành ngũ phẩm.

Bởi vì phẩm chất Kim Đan càng cao, trong tình huống tài nguyên tu tiên không chênh lệch nhiều, tốc độ tu luyện tự khắc nhanh hơn một chút.

Năm mươi năm trôi qua, Nghiêm Quần Nhi gần đây đã đột phá đến giai đoạn Kim Đan hậu kỳ.

Nhưng vẫn là vấn đề ấy, Kim Đan trung phẩm trong quá trình ngưng tụ Nguyên Anh sẽ không thăng cấp Kết Anh được bao nhiêu phần.

Nếu không có sự giúp đỡ của Lưu Ngọc, ba người thiếp cũng chỉ xem như trước khi khí huyết suy giảm mới có thể đạt đến cảnh giới Kim Đan đỉnh phong.

Phần trăm Kết Anh cuối cùng, cũng sẽ không cao hơn so với Kim Đan thông thường bao nhiêu.

“Cá và tay gấu, không thể có cả hai.”

“Xem ra, cần phải đưa ra lựa chọn giữa hai người này.”

Vốn dĩ đã dự đoán trước cho nên sắc mặt Lưu Ngọc cũng không thay đổi, trong lòng thầm nghĩ.

“Bất luận là Hắc Cốt Tông hay là Sâm La Điện, thiếp đều đã bố trí xong nhân lực, cao nhất có thể đạt tới cấp độ Kim Đan trưởng lão.”

“Chỉ cần phu quân ra lệnh là có thể triển khai ngay.”

Nhìn thấy vậy, Giang Thu Thủy nhẹ nhàng đặt tách trà xuống, nghiêm túc nói.

Trên khuôn mặt nàng ta thể hiện sự tự tin rằng mọi thứ đều đã nằm trong tầm kiểm soát.

Đã từ mấy chục năm về trước, khi Lưu Ngọc đưa ra mệnh lệnh, kế hoạch đã âm thầm bắt đầu.

Hoặc là sắp xếp tử sĩ lẻn vào, hoặc trực tiếp hối lộ đệ tử và trưởng lão của họ.

Trong những Chân Quân có Linh hỏa, Giang Thu Thủy đều đã cài cắm người vào, dù sao thì coi như không có tác dụng chi hết, nhưng vẫn có thể dùng để thám thính bí mật của các tông môn khác.

Trong tình cảnh có đủ nhân lực, hoàn toàn có thể làm được việc này, biết đâu một ngày nào đó sẽ có chuyện bất ngờ.

Nếu thực lực không chênh lệch gì nhiều, có khi tin tức tình báo quả thực có thể quyết định được kết quả của trận chiến!

“Vẫn chưa vội.”

“Chuyện như thế này, phải kết thúc một cách nhanh nhất có thể trước khi Tu Tiên Giới còn chưa kịp phản ứng, tốt nhất không nên để lại bất kỳ dấu vết nào cả.”

“Mặc dù chiến tranh giữa người và yêu ma đã kết thúc, những người tu luyện tấn công lẫn nhau đã trở thành chuyện bình thường, nhưng một khi chuyện này bị vạch trần, nó sẽ dễ dàng khơi dậy sự thù địch và cảnh giác của các vị Chân Quân khác.”

“Vì vậy phải có sự sắp xếp thật cẩn thận trước khi bắt đầu.”

Lưu Ngọc lắc đầu, bình tĩnh nói.

Tiếp theo sau đó, cả hai trao đổi ngắn gọn về tình hình tông môn trong mười năm qua, và cả những chuyển biến gần đây của bốn giáo phái còn lại ở Sở quốc.

Thấy không có chuyện gì nghiêm trọng, Lưu Ngọc mặc kệ ánh mắt oán hận thầm kín lay động lòng người của nữ tu trước mặt, xua tay ý bảo nàng ta rời đi.

“Vâng, thưa phu quân.”

Giang Thu Thủy mím đôi môi đỏ mọng, trên gương mặt thoáng hiện đôi phần bất mãn, nhưng dù sao cũng không dám làm trái.

Nhìn chằm chằm được một lúc, thấy phu quân không có ý định thay đổi, chỉ đành đứng dậy đi ra ngoài.

“Xoạc xoạc.”

Quay người lại, vẻ dịu dàng trên khuôn mặt Giang Thu Thủy đã biến mất, khôi phục lại phong thái của của một nữ trưởng lão kiên quyết mạnh mẽ.

Cùng với tiếng những bước chân nhịp nhàng, mang theo làn gió thơm bất cứ nơi nào nàng ta đi qua.

Nhìn bóng lưng Giang Thu Thủy rời đi, Lưu Ngọc khẽ lắc đầu, thu lại tầm mắt.

Hậu di chứng của “Tinh Thần chân thân” mới xảy ra cách đây mấy ngày, hắn đã phải cùng lần lượt những ba thị thiếp trò chuyện suốt đêm dài.

Lúc này, khí huyết trong cơ thể hắn không có ý định náo loạn.

Lưu Ngọc vốn không phải là người háo sắc, khi hậu di chứng công pháp chưa phát tác, làm sao có thể thường xuyên có những ý nghĩ “kỳ quái” như thế được?…

Khi thảo luận những vấn đề quan trọng, đương nhiên không có người thứ ba có mặt.

Khi Giang Thu Thủy rời đi, đại sảnh lại rơi vào trạng thái yên tĩnh.

Lướt qua tài liệu của hai vị Chân Quân, hắn không khỏi so sánh “Bát Hoang Thanh Đế Viêm” và “Cửu U Ma Hỏa”.

Ánh mắt của Lưu Ngọc cuối cùng vẫn dừng lại trên danh sách “Bạch Cốt Ma Quân.”

Trong lòng hắn cũng đã đưa ra quyết định cuối cùng.

Mục tiêu đoạt lấy Linh hỏa, vì lựa chọn người này, ắt cũng phải cân nhắc thật kĩ.