← Quay lại trang sách

Chương 2156 Lưu mỗ thấy sắc không động lòng(3)

Nhưng điểm mấu chốt nhất chính là đặc tính của “Cửu U Ma Hỏa”, là thứ khiến Lưu Ngọc rung động nhất.

Một khi Cửu U Ma Hỏa xuất hiện, có thể sẽ thăng cấp ở một phạm vi nhất định, độ linh hoạt của Linh khí trời đất thuộc tính Hỏa, gia tăng sức mạnh của bất kỳ pháp thuật thần thông hệ Hỏa nào.

Luyện Khí kỳ tu luyện “Mộc Linh quyết”, sau Trúc Cơ đổi thành “Thanh Dương công pháp”, từ khi bắt đầu Trúc Cơ Cảnh, hắn vẫn luôn là tu sĩ thuộc tính Hỏa.

“Thanh Dương công pháp” chủ yếu dựa trên thuộc tính Hỏa, trong khi tu luyện “Tinh Thần chân thân” lại sử dụng “Thái Dương lực”, cũng đều có một phần thuộc tính Hỏa.

Vì vậy, đặc tính của ngọn lửa này chắc chắn rất phù hợp với Lưu Ngọc.

Một khi có được “Cửu U Ma Hỏa” và thăng cấp Thanh Dương Ma Hỏa lên tứ phẩm, càng có thể lập tức nâng cao thực lực của mình lên rất nhiều.

Về phần “Bát Hoang Thanh Đế Viêm”, mặc dù sức mạnh của nó mạnh hơn, nhưng đặc điểm của nó thì lại không quá phù hợp.

Dù sao bản thân Thanh Dương Ma Hỏa đã có sức mạnh phi thường, và đặc điểm của cả hai có sự tương đồng rất lớn.

Sau khi nuốt chửng Linh hỏa, sẽ không tăng thêm một đặc tính nào nữa.

Nếu như thế, việc lựa chọn như thế nào cũng không còn khó nữa rồi.

Tất nhiên, ngoài khả năng tương thích ra, Linh hỏa có sức mạnh của người sở hữu nó về mọi mặt, cũng là một yếu tố mà Lưu Ngọc phải cân nhắc.

Bạch Cốt Ma Quân, tu vi mới chỉ đạt đến sơ kỳ đỉnh phong.

Mặc dù lão có chiến tích đối kháng ngắn ngủi ở giai đoạn Chân Quân trung kỳ, nhưng so với “Cổ Mộc Chân Quân” Nguyên Anh hàng thật ở giai đoạn trung kỳ, thực lực ai cao ai thấp cũng có thể nhìn ra được.

Xét về sức mạnh tổng thể, Hắc Cốt Tông chỉ có một tu sĩ Nguyên Anh là Bạch Cốt Ma Quân, nhưng Sâm La Điện lại có hai Chân Quân, thực lực chênh lệch không chỉ một chút.

Hơn nữa bọn họ đều là người trong Thất Quốc Minh, thế hệ trước lại là một tông môn ưa thích con đường ma đạo, chưa nói đến được mọi người hô hào, mà còn khét tiếng xấu.

Thế hệ sau thì lại thiên về chính đạo, cũng có quan hệ thân thiết với rất nhiều tông môn Nguyên Anh, cũng xem như có nhiều đồng minh, nhào vô xử lý thì phiền toái vô cùng.

Để đối phó với “Bạch Cốt Ma Quân” của Hắc Cốt Tông, chỉ cần Lưu Ngọc xử lý xong, qua một thời gian cũng sẽ không có ai để ý đến nữa.

Dù sao một ma đầu tiếng xấu đồn xa chết đi, e là thêm nhiều tu sĩ sẽ vỗ tay hoan nghênh, rất ít người sẽ vì điều đó mà điều tra mãi.

Nhưng nếu như một vị Chân Quân có tiếng tốt qua đời thì sức ảnh hưởng sẽ không như thế.

Nói không chừng, có lẽ sẽ thu hút sự chú ý của Thất Quốc Minh, thậm chí sự quan tâm của cả Tu Tiên Giới Thiên Nam.

Trong thời bình thường, cái chết bất đắc kỳ tử Nguyên Anh Chân Quân, cũng không phải là chuyện nhỏ.

Vì độ khó khác nhau, trong trường hợp đặc tính Linh hỏa càng nhất quán hơn, Lưu Ngọc đương nhiên sẽ chọn quả hồng mềm, không thèm lì đòn khiêu chiến với độ khó cao.

Mặc dù thực lực đã có tiến bộ lớn nhưng cũng không được kiêu ngạo.

Nhẹ nhàng phất tay, Lưu Ngọc để mấy bản danh sách vào trong nhẫn trữ vật, ánh mắt vội lóe lên khi xem về kế hoạch chi tiết.

Những suy nghĩ xung đột trong đầu hắn, về việc như thế nào để bắt tay vào lấy “Cửu U Ma Hỏa”, hắn đã có kế hoạch sơ bộ.

“Ù ù”.

Trong khi Lưu Ngọc đang nghĩ ngợi, thì bỗng nhiên ngọc bài truyền tin trong nhẫn trữ vật khẽ động đậy.

“Khởi bẩm chủ thượng, có một vị khách quý tới thăm.”

“Thuộc hạ không dám tự tiện đưa ra chủ ý. Xin chủ thượng đích thân quyết định!”

Giọng nói có phần quen thuộc của một tử sĩ Kim Đan phát ra từ chiếc ngọc bài truyền tin màu xanh nhạt.

Người này chính là Thẩm Sơn - một trong những tử sĩ đầu tiên khi Thái Dương Chi Ảnh mới được gầy dựng, được Lưu Ngọc ban cho đại hiệu “Bạch Hổ”.

Trong rừng rậm thế tục có một loài động vật quý hiếm, ngang vai ngang vế chỉ có một loài duy nhất, đó là “Bạch Hổ”.

Bây giờ đã là hơn hai trăm năm trôi qua, đợt tử sĩ đầu tiên đã sớm lần lượt điêu linh gần như không còn gì nữa rồi.

Nhưng “Bạch Hổ” lại giống như đại hiệu của mình vậy, từ một người nhỏ bé thuở ban sơ, từng bước từng bước trở thành một Kim Đan chân nhân, có thể xem là truyền kỳ trong giới tử sĩ.

Tất nhiên, dưới sự điều khiển của “Lưu Ly Hoặc Tâm thuật”, tất cả các tử sĩ đều tuân theo mệnh lệnh của người thi triển thuật ấy từ tâm trí cho đến thể xác.

“Khách quý sao?”

Sau khi nhận được tin, vẻ mặt của Lưu Ngọc thay đổi, trong đầu hắn lập tức xuất hiện một bóng người.

“Bí mật đưa tới đây cho bổn tọa, đừng để bất kỳ tu sĩ nào phát hiện.”

Ngay lập tức, hắn thông qua ngọc bài truyền tin, sai tử sĩ Kim Đan Bạch Hổ đưa “khách” đến động phủ của mình.

“Rầm rầm.”

Trận pháp khai mở, chẳng mấy chốc đã có tiếng bước chân bên ngoài động phủ truyền vào.

Trong Linh Giác, hai Linh áp Kim Đan nhanh chóng tiếp cận nhau.

Tử sĩ Bạch Hổ đeo mặt nạ hổ trắng, dẫn theo tu sĩ đội mũ đen, rất nhanh xuất hiện trong tầm mắt.

Mũ đen là một loại Pháp Bảo đặc biệt, có tác dụng phát hiện Linh thức đã cắt đứt, về cơ bản không thể xuyên thủng thần thức của Nguyên Anh.

Nhưng nhìn dáng người mảnh khảnh của người này, vẫn có thể dễ dàng nhìn ra được người này có lẽ là một nữ tu sĩ.

Sở dĩ không dám chắc chắn là vì thi triển pháp thuật hoặc thần thông, tu sĩ Kim Đan muốn tạm thời thay đổi giới tính của mình cũng là chuyện dễ như trở bàn tay…

“Thuộc hạ cáo lui!”

Sau khi đưa người vào, biết được thân phận của vị khách, Bạch Hồ rất sáng suốt, lập tức cung kính cúi đầu rời đi.

Sự kỳ diệu của Lưu Ly Hoặc Tâm thuật nằm ở chỗ, nó có thể ngấm ngầm thay đổi suy nghĩ của một tu sĩ.

Khiến cho người chịu pháp thuật ấy sẽ dần dần trung thành với người thi triển pháp thuật, thi triển càng sớm thì hiệu quả sẽ càng tốt.

Cuối cùng, nó phát triển thành một niềm tin từ tận đáy lòng, như thế này thì sẽ không ngần ngại đến cả sự hy sinh bản thân, lại không ảnh hưởng đến thần trí của người phải chịu pháp thuật, làm người đó vẫn có thể có suy nghĩ như một người bình thường.

Chỉ là phải luôn đặt lợi ích của người thi triển pháp thuật lên hàng đầu.

Nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, đó chính là làm “Thần” bị tổn thương, xác suất thăng cấp Kim Đan cũng giảm đi rất nhiều.

Tuy nhiên, với sự trở về của Lưu Ngọc từ Trung Vực, trình độ Nguyên Thần cũng đã thăng cấp một cách đáng kể, điều này cũng được cải thiện nhiều.

Ít nhất xác suất thăng cấp Kim Đan sẽ không thấp hơn tu sĩ bình thường bao nhiêu.

Tử sĩ Bạch Hổ lui xuống, vị khách thần bí giơ bàn tay trắng ngần lên, nhẹ nhàng vén một góc mũ đen, lộ ra khuôn mặt thanh tú lạnh lùng bên dưới.