← Quay lại trang sách

Chương 2181 Ma hỏa tứ phẩm(2)

Đại khái hắn có thể đoán được vì sao Bạch Cốt lão ma lại nghèo như vậy.

Để đột phá cảnh giới đến trung kỳ vốn dĩ cần phải tiêu hao số lớn tài nguyên, hơn nữa sợ rằng đã móc sạch hơn nửa tài sản trên người để tăng chiến lực của Cốt Xà luyện thi rồi.

Kết quả là thứ tốt tự nhiên cũng sẽ không còn lại bao nhiêu.

Kiểm kê xong chiến lợi phẩm, Lưu Ngọc cũng không vội tế luyện “Bạch Cốt Liệt Không đao” mà thu hồi lại ba vật phẩm từng cái một.

Kế tiếp, nhẫn trữ vật chợt lóe lên Linh quang, trong nháy mắt một cái hộp ngọc chế thành từ huyền băng ngàn năm xuất hiện trước người.

“Tạp sát.”

Xé Phong Linh phù xuống, sau một tiếng vang nhỏ, hộp ngọc mở ra.

Một đóa hỏa diễm màu u lam yên tĩnh bất động nằm trong hộp ngọc, hồi lâu mới hơi chớp động một cái, đang ở trạng thái bị phong ấn.

Chính là Cửu U Ma Hỏa!

“Có đệ tử tông môn và tử sĩ thủ hạ, thu góp máu thịt và tinh phách yêu thú không phải vấn đề.”

“Một khi Thanh Dương Ma Hỏa tấn thăng tứ phẩm thì lập tức có thể đạt được một số lượng lớn nhiên liệu tăng cường sức mạnh.”

“Đến lúc đó sức mạnh đạt ngưỡng khả quan, vậy nên tấn thăng càng nhanh càng tốt.”

Các dòng suy nghĩ chợt lóe lên, Lưu Ngọc đánh ra một đạo pháp lực khống chế hỏa diễm màu xanh đang trôi lơ lửng trước mặt.

Không có Phong Linh phù áp chế, vừa rời khỏi hộp ngọc từ huyền băng, tốc độ của Cửu U Ma Hỏa nháy mắt biến nhanh, phát ra nhiệt độ cao chậm rãi hồi phục.

“Tí tách -”

Có thể cảm nhận được rõ ràng nó đang dần trở nên sinh động.

Việc này không nên chậm trễ, hết thảy chuẩn bị ổn thỏa, Lưu Ngọc lập tức ra tay thăng cấp ma hỏa.

Hai tay hắn vững vàng bấm pháp quyết, lúc này đánh ra mấy chục đạo pháp quyết liên tiếp nhắm tới hỏa diễm màu xanh sẫm.

“Ầm!”

Trong phút chốc, từ trong ngọn lửa u lam lớn hình đầu lâu người lớn nhỏ phát ra một luồng sức mạnh uy thế.

Loại trình độ sức mạnh này rõ ràng vượt qua không ít Chân Bảo, dễ dàng đạt đến tứ giai, có thể so với một vài Chân Quân.

Tựa như bị thứ gì đó kích thích, vầng lửa quanh Cửu U Ma Hỏa bộc phát sáng rực, lóe chớp cũng dồn dập hơn.

Linh khí thuộc tính Hỏa tràn ngập khắp nơi trong không gian bắt đầu trở nên sinh động thêm.

Xem như người sáng tạo bí thuật, Lưu Ngọc tất nhiên vô cùng quen thuộc với “Ma Hỏa cửu biến”.

Lúc này, bước đầu tiên được tiến hành đâu vào đấy, không nhanh không chậm đánh ra từng đạo pháp quyết.

Theo từng đạo pháp quyết đánh ra, Cửu U Ma Hỏa bị kích thích càng ngày càng mạnh, sức mạnh chậm rãi tăng lên, đạt tới trình độ tu sĩ cấp thấp nhìn mà hãi.

Cùng lúc đó, từng luồng Linh lực màu trắng ngà tinh thuần tột cùng tỏa ra từ những đầu lâu lớn nhỏ trong ngọn lửa.

Linh lực hết sợi này đến sợi khác nhìn như nhỏ bé, thực ra “chất lượng” cực kỳ cao.

Tựa như pháp lực Nguyên Anh kỳ với pháp lực Luyện Khí kỳ vậy.

Trước có pháp lực ẩn chứa số Linh lực vượt xa tổng tất cả pháp lực của cái sau cộng lại.

Mất đi ràng buộc khống chế Linh hỏa, sợi Linh lực trắng ngà như sợi tóc lập tức từ có trật tự sang hỗn loạn.

Mới vừa xuất hiện đã chuyển hóa từ chất lượng cao thành chất lượng thấp.

“Ầm ầm.”

Trong thời gian ngắn ngủi, phòng luyện công xuất hiện một trận Linh khí như gió bão cuốn sạch qua từng tấc xó xỉnh.

Rất nhanh đã xuất hiện hiện tượng sương mù giăng.

Sợi Linh lực màu trắng ngà như tóc hóa thành vô số Linh khí thiên địa, khiến cho Linh khí phong bạo ngày càng nghiêm trọng.

Thấy vậy, Lưu Ngọc lấy ra lệnh bài động phủ lập tức thi triển Tụ Linh trận.

“Vù vù -”

Trên mặt đất, từng đường văn trận nhanh chóng sáng lên, hấp thu sương mù Linh khí tràn ngập trong không gian.

Lúc này mới khiến cho Linh khí không phong bạo đến mức mở rộng thêm.

Nhưng bởi vì Cửu U Ma Hỏa còn đang liên tục phóng ra Linh lực, cho nên trong thời gian ngắn Linh khí phong bạo không tiêu tán ngay được.

Nếu muốn bức ra Linh hảo bổn nguyên thì phải xuất ra phần lớn Linh lực, khiến cho uy năng suy yếu đến mức độ thấp nhất.

Đã thi triển qua ba lần bí thuật “Ma Hỏa cửu biến”, Lưu Ngọc đã hết sức quen thuộc với toàn bộ trình tự, thấy tình cảnh này cũng chẳng bất ngờ chút nào.

Kế tiếp, hắn đánh ra một đạo pháp quyết, lặng lẽ quan sát uy thế Cửu U Ma Hỏa tăng lên, liên tục phóng ra lượng lớn Linh khí.

Linh hỏa từ tứ đến lục phẩm tương ứng với Nguyên Anh sơ kỳ đến Nguyên Anh hậu kỳ.

Có điều do đặc thù của Linh hỏa, dù là Linh hỏa tứ phẩm cũng có thể sinh ra uy hiếp đối với đại tu sĩ.

Mức độ trân quý vượt xa Chân Bảo tầm thường.

Mà loại Linh hỏa cấp bậc cao cấp này, Linh khí ẩn chứa trong đó đã có thể dùng từ mênh mông để hình dung.

Dùng phương thức “nhẹ nhàng” thả ra thì cơ bản là không kết thúc trong ngày một ngày hai được.

Dưới hiệu quả của “Ma Hỏa cửu biến”, vô số sợi Linh lực màu trắng ngà không ngừng tỏa ra từ Cửu U Ma Hỏa, hóa thành mênh mông Linh khí chất lượng thấp.

Linh khí bị sương mù hóa hình thành Linh khí phong bạo quy mô không nhỏ, nhưng dưới tác dụng của Tụ Linh trận nên từ đầu đến cuối không thể tiếp tục mở rộng.

Thời gian từng chút trôi qua, ước chừng sau bảy ngày bảy đêm, uy thế của Cửu U Ma Hỏa đạt tới tột cùng.

Ngay sau đó bắt đầu chậm rãi suy yếu.

Bảy ngày vừa qua, Linh lực màu trắng ngà bị tràn ra cũng dần trở nên thưa thớt, kích thước Linh khí phong bạo chậm rãi giảm dần.

Thẳng đến nửa tháng sau, sức mạnh của Cửu U Ma Hỏa suy giảm tới cực điểm, hồi lâu mới có một luồng Linh lực màu trắng ngà chất lượng cao bay ra.

“Xong hết rồi.”

Ý nghĩ vừa thoáng lóe lên, lúc này tay trái Lưu Ngọc đánh ra một chưởng.

“Phù -”

Một khắc sau, một đóa hỏa diễm màu xanh đậm từ lòng bàn tay hắn nổi lên.

Xanh đậm, xanh nhạt, đỏ nhạt, thuần trắng…

Trong nháy mắt ngắn ngủi, màu sắc của Thanh Dương Ma Hỏa liên tục biến ảo, đại biểu cho các thuộc tính hiện tại sở hữu.

Đạt ngưỡng tam phẩm đỉnh phong, sau khi chiếm đoạt ba đóa Linh hỏa, lửa này đã có ba loại thuộc tính.

Theo thứ tự là: “Thảo Mộc Thân Hòa” của Thanh Liên Linh hỏa,“Nhiên Thiêu Huyết Nhục” của Mạn Đà huyết diễm,“Dục Vọng chi lực” của Vô Thường Tâm Viên.

Khống chế Thanh Dương Ma Hỏa, Cửu U Ma Hỏa cũng chậm rãi bay tới bên cạnh, hai đóa Linh hỏa cách nhau chưa đến một thước.

“Nhanh.”

Mắt thấy thời cơ đã tới, tốc độ hai tay bắt pháp quyết của Lưu Ngọc càng lúc càng nhanh, thậm chí đã xuất hiện tàn ảnh.