← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 24 T.J

Tôi nhìn chị Anna bước đi sau khi chải tóc cho chị ấy. Tôi nhớ đến ngày hôm trước, nhớ đến những âm thanh chị ấy phát ra khi tôi sờ lên chân chị ấy. Thật ra nếu chúng tôi ở Chicago, chắc chắn tôi không thể cưa nổi Anna. Nhưng tôi bắt đầu phân vân, liệu ở trên hoang đảo này mình có chút cơ hội nào không.

Anna và tôi bơi lội trong vùng nước nông, đợi lũ cá heo tới. “Em chán quá”, tôi nói.

“Chị cũng thế”, chị ấy vừa nói vừa lật lưng. “Này, thử xem chúng ta có thể làm động tác nâng người giống như Johnny và Baby không nhé”.

“Em mà biết chị đang nói về cái gì thì em chết liền”.

“Em chưa xem Vũ điệu nóng bỏng sao?

“Em chưa”. Nghe tên có vẻ cũng hấp dẫn đấy chứ.

“Một bộ phim hay tuyệt. Chị xem nó từ hồi trung học. Hình như là năm 1987, chị nghĩ thế”.

“Lúc đó em mới có hai tuổi thôi”.

“Ồ. Đôi khi chị quên mất em trẻ đến thế nào”.

T.J lắc đầu. “Em cũng có trẻ đến thế đâu”.

“Ừ, sao cũng được, Patrick Swayze đóng vai Johnny Castle, một vũ sư tại khu nghỉ dưỡng ở Catskills(*). Jennifer Grey đóng vai Baby Houseman đến đó nghỉ cùng gia đình”. Chị Anna dừng một lát rồi nói tiếp: “Này, chị mới nghĩ ra. Baby và gia đình cô ấy đi nghỉ cả mùa hè rất xa nhà, cũng như em vậy”.

“Cô ấy có khó chịu về chuyến đi như em không?”, tôi hỏi.

Chị Anna lắc đầu, cười. “Chị nghĩ là không. Cô ấy cặp kè với Johnny và họ dành phần lớn thời gian trên giường”.

Sao mình chưa bao giờ xem bộ phim này nhỉ? Nghe tuyệt thế cơ mà.

“Rồi Penny, bạn nhảy của Johnny có thai nên Baby phải nhảy thay. Có một động tác nâng người rất khó mà Baby tập mãi chẳng xong, nên họ phải tập dưới nước”.

“Và chị muốn làm động tác ấy?” “Chị luôn muốn làm thử. Chắc không đến nỗi quá khó đâu”.

Anna đứng trước tôi, nói: “Được rồi, chị sẽ chạy về phía em, và khi chị nhảy lên thì em đặt tay ở đây nhé”. Chị ấy cầm lấy tay tôi đặt lên hông mình. “Sau đó nâng chị lên quá đầu em nhé. Em có nghĩ là nâng được chị không?”

Tôi đảo mắt nhìn Anna. “Tất nhiên là được rồi”.

“Vì một lý do nào đó mà Baby mặc quần khi thực hiện động tác này dưới nước mà chị chẳng hiểu nổi tại sao. Được rồi, em sẵn sàng chưa?”

Khi tôi nói sẵn sàng, chị Anna chạy về phía tôi và nhảy lên. Ngay khi tay tôi chạm vào hông chị ấy thì chị ấy sụp xuống vì có máu buồn. “Lần sau đừng có cù chị nhé”.

Tôi cười. “Em đâu có cù chị. Em chỉ đặt tay ở chỗ chị bảo thôi”.

“Được rồi, làm lại nào”. Chị ấy lùi ra xa để chạy lại. “Chị đến đây”.

Lần này, khi tôi nhấc Anna lên, nước biển quá sâu nên tôi không thể đứng vững. Tôi ngã ngửa ra sau.

“Chết tiệt, là tại em”, tôi nói. “Ta nên chuyển ra chỗ nước nông hơn. Thử lại nào”.

Lần này thì chúng tôi thực hiện một cách hoàn hảo. Tôi nhấc chị ấy lên còn chị ấy duỗi thẳng tay chân và ưỡn cong lưng.

“Chúng ta làm được rồi”, chị ấy hét lên.

Tôi giữ chị ấy lâu nhất có thể, rồi từ từ hạ tay xuống. Tôi lùi lại sau vài bước trước khi thả chị ấy xuống, và ngay khi chân Anna chạm đáy thì đầu chị ấy cũng ở dưới mực nước. Tôi với tay xuống rồi nâng chị ấy lên. Chị ấy hít một hơi và vòng tay qua cổ tôi. Chị ấy có vẻ ngạc nhiên, có lẽ vì không ngờ tới việc nước ngập đầu, mà cũng có thể là vì tay tôi đang chạm vào mông chị ấy.

“Bây giờ thì em chẳng còn chán chút nào, chị Anna ạ”.

“Tốt”. Chị ấy vẫn vòng tay qua người tôi, và tôi đang định hôn Anna thì chị ấy lên tiếng: “Chúng ta có bạn kìa”.

Tôi ngoái lại, thấy có bốn con cá heo đang bơi vào vùng nước nông, dùng mõm dụi dụi chúng tôi để rủ chúng tôi chơi cùng. Quá thất vọng, tôi di chuyển vào vùng nước nông hơn và đặt Anna xuống, đảm bảo chị ấy chạm được chân xuống đáy biển.

Tôi rất thích chơi với lũ cá heo, nhưng tôi thích chơi với Anna hơn nhiều.