CHƯƠNG 62 T.J
Ben và tôi thuê chung căn hộ hai phòng ngủ Bro trong suốt mùa hè, đó là căn hộ trên tầng ba của một tòa nhà bốn tầng cũ kỹ chỉ cách sân vận động Wrigley Field một đoạn ngắn. Bố mẹ nó đã chuyển đến Florida sau khi nói với nó họ đã phát ngán cái thời tiết lạnh lẽo và đầy tuyết của thành phố này. Ben cũng chẳng lấy thế làm phiền vì cả nó và anh trai nó đều đã đi học đại học ở bang khác, nhưng nó vẫn cần nơi ở cho đến khi bắt đầu kỳ học mới vào mùa thu.
“Mày có muốn thuê nhà ở cùng tao không Callahan?”, nó hỏi. “Chúng ta sẽ tha hồ tiệc tùng mà chẳng phải sợ ai”.
“Sao lại không cơ chứ”, tôi trả lời. Nếu Anna đã khăng khăng tôi không nên bỏ lỡ bất cứ điều gì hay ho trong cuộc sống thì việc cùng thuê căn hộ với thằng bạn thân hẳn là điều nên làm.
Thằng Ben học chuyên ngành Tài chính Kế toán và đang xin thực tập ở ngân hàng trong trung tâm thành phố. Ngày nào nó cũng phải đeo cà vạt.
Tôi cũng xin được một công việc xây dựng, bảy giờ sáng hàng ngày đều phải ra vùng ngoại ô để dựng nhà. Tôi đi nhờ xe một anh trong đội, anh ấy dạy tôi mọi thứ cần biết về nghề này để tôi đỡ lơ ngơ như thằng đần giữa công trường. Cũng không khác việc dựng nhà trên hoang đảo là mấy, có điều ở đây tôi dùng súng bắn đinh và cũng không có quá nhiều gỗ vụn phải ghép.
Đa phần công nhân làm việc tại công trường đều không nói nhiều, và tôi không phải bắt chuyện với bất kì ai mà tôi không khoái. Đôi khi chỉ có âm thanh của dụng cụ và tiếng nhạc rock cổ điển vang lên khắp công trường. Tôi không bao giờ mặc áo lúc làm việc, vậy nên chẳng mấy chốc làn da đã rám nắng như hồi còn trên đảo.
Đến đêm, Ben và tôi uống bia thả cửa. Tôi rất nhớ Anna và lúc nào cũng nghĩ đến cô ấy. Tôi gần như không ngủ được thẳng giấc khi thiếu cô ấy bên cạnh. Thằng Ben cũng biết điều nên không dám nhắc tới Anna, nhưng nó có vẻ lo lắng cho tôi.
Mà chết tiệt thật, đến tôi còn tự thấy lo lắng cho bản thân mình cơ mà.