← Quay lại trang sách

- 3 -

Huệ châu ở mãi vùng cực nam Trung hoa; đất Lĩnh nam nhiều chướng khi. Hơi núi và sa mù nườm nượp trong những tháng lạnh. Mùa đó, từ tháng 10, hoa mai đã nở. Nhưng cốt cách của mai là tuyết ngọc nên không ngại ngùng sa mù và chướng khí ở đó; và da trắng như bằng giá, hoa mai đã sẵn cái phong vận thần tiên. Là hoa mai, và cũng có thể là Triêu Vân, cái đó chưa cần vội vã. Thơ không ngụ ý, người đọc thơ khỏi cần đi tìm ngụ ý của thơ.

Hoa mai đất Lĩnh nam nở nụ màu hồng. Nụ hồng và lá xanh, có giống như những con lục y yêu phượng? Hoa và chim, có thể là một, có thể là hai; tùy cảm hứng của người đọc.

Nhưng bấy giờ là mùa mà các thần tiên ngoài hải đảo sai sứ giả đi tìm các cụm cây non trong đất liền; cho nên trên cành thấy treo ngược những con lục y yêu phượng:

Ngọc cốt na sầu chương vụ

Băng cơ tự hữu tiên phong

Hải tiên thời khiển thám phương tòng

Đảo quải lục y yêu phượng

Cả bốn câu của bài từ tuyệt không một lời nào để ngụ một ẩn tình nào đó. Cái đó tạm thời hãy cứ cho nằm đó. Bây giờ nên đọc chơi những bài thơ vịnh hoa mai của ông. ba bài thơ làm dưới đình Tùng phong, mùa mai nở rộ, đề ngày 26 tháng 11 năm giáp tuất, ông 59 tuổi. trước Triêu Vân mất ba năm.

Bài thứ nhất.

Xuân phong lĩnh thượng Hoài nam thôn

Tích niên mai hoa tằng đoạn hồn

Khởi tri lưu lạc phục tương kiến

Man phong Đản vũ sầu hoàng hôn

Trường điều bán lạc lệ chi phố

Ngọa thọ độc tú quang lang viên

Khởi duy u quang lưu dạ sắc

Trực khủng lãnh diễm bài đông ôn

Tùng phong đình hạ kinh cức lý

Lưỡng chu ngọc nhụy minh triêu thôn

Hải nam tiên vân kiều đọa thế

Nguyệt hạ cảo y lai khấu môn

Tửu tỉnh mộng giác khởi nhiễu thọ

Diệu ý hữu tại chung vô ngôn

Tiên sinh độc ẩm vật thán tức

Hạnh hữu lạc nguyệt khuy thanh tôn

春風嶺上懷南村

昔年梅花曾斷魂

豈知流落復相見

蠻風雨愁黃黃昏

長條半落荔枝浦

臥樹獨 秀光榔園

豈惟幽光留夜色

直恐冷豔排冬溫

松風亭下荊棘裏

兩株玉蕊明朝暾

海南仙雲嬌墮砌

月下縞衣來扣門

酒醒夢覺起繞樹

妙意有在終無言

先生獨飲勿嘆息

幸有落月窺清樽

Thôn Hoài nam gió ngàn bạt đỉnh

Từng năm xưa hồn rụng mai vàng

Rồi lưu lạc ai ngờ là ước hẹn

Gió Mường mưa Mọi phủ chiều hoang

Phố lệ chi cành dài nghiêng đổ nửa

Vườn quang lang cây tú lệ nằm không

Còn ngại lắm bởi màu đêm ủ rũ

Và lạnh lùng xua chút ấm tàn đông

Đình Tùng phong với rừng gai dưới đó

Hai nàng mai ngà ngọc đón hừng đông

Tiên mấy Hải nam yêu kiều xuống độ

Choàng áo the gõ cửa dưới màn trăng

Rượu tỉnh mơ tàn vòng cây tản bộ

Ý tình tuyệt diệu lời ẩn toàn không

Tiên sinh độ ẩm đừng than thở

Một mảnh trăng rơi đáy rượu nồng

Bài thứ hai

La phù sơn hạ mai hoa thôn

Ngọc tuyết vi cốt băng vi hồn

Phân phân sơ nghi nguyệt quải thọ

Cạnh cạnh độc dữ Sâm hoàng hôn

Tiên sinh sách cư giang hải thượng

Tiễu như bịnh hạc thê hoang viên

Thiên hương quốc diễm khẳng tương cố

Tri ngã tửu thục thi thanh ôn

Bồng lai cung trung hoa điểu sứ

Lục y đảo quải phù tang thôn

Bảo tòng khuy ngã phương túy ngọa

Cố khiển trác mộc tiên xao môn

Ma cô quá quân cấp sái tảo

Điểu năng ca vũ hoa năng ngôn

Tửu tỉnh nhân tán sơn tịch tịch

Duy hữu lạc nguyệt khuy không tôn

羅浮山下梅花村

玉雪為骨冰為魂

紛紛初疑月掛樹

耿 耿 獨 與 參 黃 昏

先 生 索 居 江 海 上

悄 如 病 鶴 栖 荒 園

千 香 國 豔 肯 相 顧

蓬 萊 宮 中 花 鳥 使

綠 衣 倒 掛 扶 桑 暾

抱 叢 窺 我 方 醉 臥

故 遣 啄 木 先 敲 門

麻 姑 過 君 及 洒 掃

鳥 能 歌 舞 花 能 言

酒 醒 人 散 山 寂 寂

惟 有 落 月 窺 空 樽

Dưới núi La phù mai hoa thôn

Tuyết ngọc là xương băng là hồn

Phơi phới ngỡ chừng trăng gác ngọn

Trơ vơ như sao Hôm hoàng hôn

Tiên sinh lênh đênh đời sông biển

Rầu như hạc ốm đậu vườn hoang

Hương trời sắc nước không buồn ngó

Biết ta rượu mùi thơ ấm trong

Trong cung Bồng lai hoa chim làm sứ

Áo xanh treo ngược cây dâu hừng đông

Ôm cây liếc ta đang say nằm đó

Mổ cây gõ cửa nhắn đợi sẵn sàng

Tiên bà qua đây hãy lo quét tước

Chim hay ca múa hoa biết nói năng

Rượu tỉnh người tan non vắng vẻ

Hững hờ nhị rụng đáy ly không

Bài ba, không trích ở đây.

Trong các bài thơ đó, hoa mai khi lộ liễu, khi e dè; khi bát ngát, khi đìu hiu. Kỳ thực, ở đây là cả một cuộc đời, xa và rộng; một trời thơ mở rộng vô ngần. Nhưng hoa mai đã lên nguồn cảm hứng; vì cốt cách tuyết ngọc, vì phong vận thần tiên. Gương mai không cần tô điểm phấn son; cánh rã mà nụ hồng còn thắm. Tình nơi hoa mai bốc lên cao vút tận trời, đẹp như những đám mây trong nắng sớm:

Tố diện thường hiềm phấn uyển

Tẩy trang bất thốn tàn hồng

Cao tình dĩ trục hiểu vân không

Bất dữ lê hoa đồng mộng

Tình hoa mai tráng lệ và huy hoàng là như thế. Mà chân tình một thuở của Triêu Vân cũng là như thế. Tình không là cõi mộng; không là những cánh hoa lê nườm nượp như mây trời trong mộng. Cuộc tình chưa rã, thì cuộc tình như giấc mộng đăm chiêu. Khi cuộc tình bỏ đi, mộng sẽ bốc thành mây trời trong nắng sớm. Tình và mộng; đến và đi như chưa từng có. Duyên và nợ; có như chưa từng đến và đi. Nợ ân tình trong một thuở, đem cái tấm lòng đày đọa truân chuyên ra để đền bù. Duyên tình mộng của nghìn năm, trong thoáng chốc, trong một cái búng tay, đã trở thành không không trong vĩnh cửu:

Thương tâm nhất niệm thường tiền trái

Đàn chỉ tam sinh đoạn hậu duyên

Duyên nàng là duyên của Phật. Nàng đến, để làm thiên nữ tán hoa, rải hoa trời lên cõi thơ lồng lộng. Trước Triêu Vân mất một năm, lúc đó ông đã 60 tuổi, làm tặng nàng bài Từ theo điệu “Nê nhân kiều”:

Bạch phát thương nhan

Chính thị Duy Ma cảnh giới

Không phương trượng tán hoa hà ngại

Chu thần trợ điểm

Cánh kế hoàn sinh thái

白 髮 蒼 顏

正 是 維 摩 境 界

空 方 丈 散 花 何 礙

朱 唇 箸 點

更 髻 還 生 彩

Da mồi tóc trắng, chính là cảnh giới của Duy Ma. Cảnh giới đó là cõi đối biện thượng thừa; cõi im lặng vô ngôn bát ngát của cư sĩ Duy Ma Cật. Và cũng là cõi tịch mặc nhưng tráng lệ của thi ca. Căn nhà của Duy Ma Cật là khoảng rộng vuông vức một trượng; và là một phương trượng trống trải, nhưng đã chứa cả ba nghìn tòa sư tử; khách từ ba nghìn thế giới tụ lại để nghe một lời không nói của Duy Ma.

Và thiên nữ tại đó đã rải hoa trời tán thưởng một lời không nói; cũng tán thưởng luôn những lời có nói. Thiên nữ đó là Triêu Vân? và cõi của một lời không nói đó là cõi thơ của ông?

Chu thần trợ điểm

…..

Một nụ son, nụ của hoa mai bé bỏng

Kết trên quấn tóc trở thành diễm lệ…

Tình nợ và tình thơ, giao nhau trong cõi tình mộng của những lời, hay của một lời, không nói.

Rồi tình nợ theo xác người trở về với cát bụi; tình thơ theo cõi mộng bốc cao:

Cao tình dĩ trục hiểu vân không.

Nàng gửi thân cát bụi nghìn đời dưới gốc thông; ban đêm, hồn sẽ theo ánh đèn lên diện kiến với tiên trong cõi Phật:

Qui ngọa trúc căn vô viễn cận.

Dạ đăng cần lễ tháp trung tiên