← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 24

Sau khi rời khỏi văn phòng của Phó trưởng công an Trương, Tống Tinh liền đi gặp Lý Tây, vừa gặp, Lý Tây đã thấy máu nóng bốc lên đỉnh đầu.

Từ khi xảy ra sự việc của Lưu Bị cách đây vài hôm, Lý Tây không xuất hiện ở hiện trường lần nào nữa, cô nàng cũng muốn đi, nhưng cả đội cảnh sát hình sự dường như đều cách ly cô ra, không ai đồng ý cho cô đi cùng. Cô nàng dò hỏi mãi, cuối cùng cũng có một người nói lỡ lời, hóa ra là lệnh của Tống Tinh, không cho bất cứ người nào dẫn cô đi theo.

Cô nàng đang định đi gặp Tống Tinh, không ngờ ông ta lại tự đến, vừa gặp mặt, cô nàng liền bực tức chất vấn: “Chú Tinh, gần đây mọi người trong đội đi điều tra vụ án đều không cho cháu đi, nghe nói là chú dặn như vậy, đúng không?”

Tống Tinh ngây người, lập tức thẳng thắn thừa nhận: “Đúng thế, tất nhiên là tôi nói, sao lại là Phó trưởng Công an Trương?”

“Cháu có nói Phó trưởng Công an Trương đâu?”

Tống Tinh ho mạnh mấy tiếng, nghiêm nghị nói: “Sau khi sự việc xảy ra, Trịnh Dũng Binh nói với chúng tôi, lúc đó vì cô đóng vai nhân viên của ban quản lý tòa nhà bị lộ, Lưu Bị phát hiện ra, hắn ta mới làm hai người bị thương nặng, suýt nữa còn đâm cô. Hiện tại kinh nghiệm của cô còn nông quá, đưa cô ra ngoài không những không giúp được việc, mà còn thêm phiền toái. Cô cũng đừng sốt ruột, ở cơ quan tăng cường chuẩn bị thêm về mặt lý luận, mấy năm nữa hẵng nghĩ đến chuyện ra hiện trường.”

“Vẫn còn đợi mấy năm nữa á!” Lý Tây trợn tròn mắt.

“Tất nhiên rồi, có điều bây giờ còn có một nhiệm vụ quan trọng giao cho cô.”

“Là gì?”

“Phó trưởng Công an bảo cô hằng ngày theo dõi chặt chẽ mọi hành tung của Chu Vinh và Lục Nhất Ba qua camera giám sát.”

“Lại là kiểm tra camera giám sát!” Lý Tây kêu toáng lên.

“Công việc này không đơn giản tí nào đâu, đặc biệt thử thách năng lực toàn diện đấy.” Tống Tinh tiếp xúc lâu với Phó trưởng công an Trương, tự nhiên cũng học được một vài cách nói chuyện.

“Không đơn giản tí nào? Hứ!” Lý Tây nghiến răng, thấy thái độ như vậy của đối phương rõ ràng là coi thường mình.

Cả đội cảnh sát hình sự, ngoài bộ phận hậu cần ra, mọi người đều đang rất bận, chỉ một mình cô cả ngày nếu không phải là thu thập tài liệu, thì là trích xuất camera giám sát, lại còn giúp mọi người trong đội nhận và gửi bưu phẩm chuyển phát nhanh, gọi đồ ăn cho những người về cơ quan muộn, thực sự là không thể chịu được nữa! Cuộc đời này, kể cả là thấy họ chết đói, tôi cũng không gọi đồ ăn cho bọn khốn kiếp này nữa! Lý Tây sôi tiết, gọi thẳng tên ông ta: “Tống Tinh, rốt cuộc có thật là các anh muốn điều tra Chu Vinh không?”

Nghe đến cái tên Chu Vinh, Tống Tinh cảnh giác nhìn xung quanh, khẽ nói: “Tất nhiên là chúng tôi muốn bắt anh ta.”

“Thế tại sao bấy nhiêu năm rồi các anh không bắt? Ngày nào anh ta cũng ở Tam Giang Khẩu, ngay trước mắt, có trốn đi mất đâu, đừng nói với tôi là không có chứng cứ gì, lúc bắt những người khác sao các anh không nói là không có chứng cứ? Lúc bắt trộm, các anh bắt người về tra hỏi trước hay tìm chứng cứ trước? Lấy ví dụ như vụ án Diệp Kiếm lần này, hôm qua anh ta cũng ở buổi tiệc, ngoài cử người đến hỏi anh ta vài câu, các anh có điều tra anh ta tử tế không, đã từng cho gọi anh ta đến làm việc chưa? Còn chuyện Phó trưởng Công an thành phố Lô mất tích trước đây, chính mồm anh nói là nghi ngờ Chu Vinh, nhưng anh đã không bắt hắn về tra hỏi! Có phải là các anh đã nhận được lợi lộc gì từ Chu Vinh, cố tình làm ra vẻ như định điều tra, nhưng không hề điều tra!”

“Làm gì có chuyện đó…” Tống Tinh cười lắc đầu, đột nhiên ông ta ngớ ra, nhìn vẻ mặt đanh thép của Lý Tây, ông ta giật mình. Đúng thế, họ cứ nói mồm là sẽ bắt Chu Vinh, tại sao bấy nhiêu năm không hề động đến anh ta, còn bị nghi ngờ đã nhận tiền hối lộ của Chu Vinh, câu hỏi này… không lẽ là ông chú ở Bộ Công an của Lý Tây hỏi.

Vấn đề liên quan đến lập trường chính trị này nhất định phải thận trọng!

Tống Tinh suy nghĩ giây lát, lập tức nói: “Cô qua phòng họp nhỏ đợi một tí, tôi gọi anh Quân đến, giải thích tường tận cho cô.” Dứt lời, ông ta liền quay người chạy đi.

Lý Tây bực bội đi sang phòng họp nhỏ, đợi cả mười lăm phút, cứ tưởng là Tống Tinh biến mất luôn rồi, vừa nghĩ vậy thì thấy Vương Thụy Quân và Tống Tinh vừa thì thầm nói chuyện vừa bước tới, vừa thấy cô nàng, hai người liền dừng lại câu chuyện đang thì thào to nhỏ, ngồi ngay ngắn trước mặt cô nàng.

“Tiểu Tây,” Vương Thụy Quân làm ra vẻ tươi cười rạng rỡ, nhìn cô nàng trịnh trọng gật đầu, “Vấn đề cô vừa phản ánh với trung đội trưởng Tống, đặt ra câu hỏi đó là rất tốt!”

Tống Tinh cũng gật đầu theo rất mạnh, thể hiện thái độ đồng ý là đưa ra câu hỏi như vậy là rất tốt.

“Nói thật là chúng tôi cũng rất muốn bắt Chu Vinh, tôi và trung đội trưởng Tống kiên định nghi ngờ sự mất tích của Phó trưởng Công an thành phố Lô có liên quan đến Chu Vinh. Nhưng, ái dà…” Ông ta buông một tiếng thở dài nặng nề, như thể đã từng học một lớp bồi dưỡng biểu diễn, chân giậm liên tiếp ba nhát xuống nền nhà, đau khổ vỗ lên ngực, “Cô có biết không, Chu Vinh thực sự vô cùng giảo hoạt.”

Tống Tinh tiếp lời: “Đúng thế, chúng tôi không có chứng cứ chứng minh Chu Vinh có dính líu đến vụ án. Có tin đồn là anh ta dính líu đến xã hội đen từ rất sớm, nhưng đó cũng chỉ là tin đồn, chúng tôi cũng chưa nhận được thông tin tố giác của quần chúng, trong tay không có chứng cứ gì, cho dù là có một tí chứng cứ thôi, thì cũng đã bắt anh ta từ lâu rồi, làm gì có chuyện đến tận bây giờ vẫn bó tay đối với anh ta.”

Ông ta và Vương Thụy Quân cùng lúc vỗ tay lên đùi, thở dài não nề.

Vương Thụy Quân nói tiếp: “Bây giờ anh ta là người giàu nhất ở Tam Giang Khẩu, đại biểu Hội đồng nhân dân, có ảnh hưởng đến tất cả các ngành nghề, quan hệ với chính quyền rất tốt, hơn nữa nghe nói… tôi nghe nói anh ta có quan hệ rất đặc biệt với một vị Phó Giám đốc Công an tỉnh, trước đây Phó trưởng Công an thành phố Lô điều tra Chu Vinh suốt, nhưng cũng chưa từng trực tiếp động đến anh ta. Đối với những người có địa vị xã hội rất cao ở địa phương như anh ta, trong trường hợp chưa nắm được chứng cứ xác đáng, chúng tôi không thể trực tiếp gọi anh ta đến để phối hợp điều tra. Cho dù có gọi anh ta đến, người như anh ta cũng chắc chắn không chủ động khai ra, ngược lại sẽ rút dây động rừng.”

Lý Tây không hài lòng, nói: “Thế thì cũng không thể như bây giờ được, chỉ cho em ở cơ quan kiểm tra camera giám sát anh ta, nếu như thế này cũng phá án được, thì còn cần gì điều tra?”

Vương Thụy Quân rất tán đồng, liên tiếp gật đầu: “Cô nói rất có lý, cô có đề xuất gì?”

“Chúng ta không thể ôm cây đợi thỏ, phải chủ động tấn công, tìm cơ hội tiếp cận anh ta, mới có thể nắm được chứng cứ phạm tội của anh ta. Đúng rồi, các anh có nghĩ đến việc cử người ngầm trà trộn vào băng nhóm của Chu Vinh không?”

Vương Thụy Quân và Tống Tinh nhìn nhau, nghĩ bụng ý tưởng cử người cài vào lực lượng của đối phương đúng là ngây thơ hết mức, nhưng cũng không thể nói thẳng ra là cô nàng dốt, chẳng may vấn đề này là đồng chí trên Bộ Công an hỏi thì sao? Thế là Vương Thụy Quân đành kiên nhẫn giải thích với cô nàng: “Điều tra các vụ án không phải là quay phim, Tam Giang Khẩu chỗ chúng tôi là một địa phương nhỏ, đội cảnh sát hình sự chưa làm gián điệp bao giờ, cô cứ nghĩ mà xem, gián điệp nếu không thời gian ba bốn năm, thì làm sao được Chu Vinh tin tưởng? Trong quá trình điều tra phá án thực tế, chỉ có tai mắt, không có gián điệp.”

“Thế các anh có tai mắt ở chỗ Chu Vinh không?”

“Có chứ, nhưng không có tác dụng gì.” Vương Thụy Quân suy nghĩ giây lát, nói thẳng, “Mấy hôm trước, Phó trưởng Công an tra hỏi Trịnh Dũng Binh, để lập công chuộc tội, ông ta đã giới thiệu cho chúng tôi một cậu em làm tai mắt, người này gọi là tiểu Mễ, là lái xe của Chu Vinh. Chúng tôi đã gặp cậu ấy để nói chuyện, cậu ấy chỉ thuần túy là lái xe cho Chu Vinh, không phải là người ở bộ phận then chốt. Bên Chu Vinh có ba nhân vật chủ chốt, một là Lang Bác Văn, được coi là đối tác làm ăn của Chu Vinh; hai là Hồ Kiếm Nhân, là thư ký của Chu Vinh; một người nữa là Trương Đức Binh, là trưởng bộ phận bảo vệ ở công ty ông ta. Về tin đồn Chu Vinh có dính líu đến xã hội đen, đều là bộ phận của Trương Đức Binh, bản thân Chu Vinh không trực tiếp qua lại với các thành phần giang hồ phức tạp, Trương Đức Binh cũng hoạt động rất kín đáo, không để lại dấu vết. Tiểu Mễ ở bộ phận hậu cần của công ty, bình thường phụ trách lái xe, không tiếp xúc trực tiếp với Lang Bác Văn, Hồ Kiếm Nhân và Trương Đức Binh, những điều cậu ta biết cũng chỉ là hóng được từ đám huynh đệ cùng chỗ, đại loại nói là Chu Vinh vô cùng háo sắc, thường xuyên đưa nhiều phụ nữ khác nhau về nhà, chúng tôi cũng không thể chạy đến nhà anh ta bắt người theo tội danh mua dâm đúng không, còn nghe nói trên bức tường thư phòng nhà anh ta có lắp một chiếc két an toàn ngầm, Chu Vinh không bao giờ cho người khác xem, mọi người đều đoán là trong đó chắc chắn sẽ có những thứ rất quan trọng, còn…”

“Anh bảo trong thư phòng nhà Chu Vinh có một chiếc két an toàn ngầm?”

“Đúng thế.”

“Trong đó liệu có quyển sổ tài chính nội bộ của công ty anh ta, hoặc những thứ khác có thể định tội anh ta không?”

“Cái này thì không rõ, nghe nói ngay cả người giúp việc cũng không được vào thư phòng của Chu Vinh, tiểu Mễ cũng chỉ là nghe người khác nói, cậu ta cùng lắm chỉ được vào phòng ăn trong biệt thự của Chu Vinh.”

“Chúng ta có thể nghĩ cách đột xuất lục soát nhà Chu Vinh, xem rốt cuộc trong cái két an toàn đó có gì?”

Vương Thụy Quân thở dài: “Lệnh lục soát là khó được duyệt nhất, đầu tiên phải có chứng cứ xác đáng chứng minh Chu Vinh có liên quan đến vụ án mới có thể ra lệnh lục soát nhà anh ta. Nhưng anh ta có quan hệ khá là phức tạp với bên chính quyền, cho dù thực sự có việc gì đó bị chúng ta tóm được, đến lục soát nhà, anh ta chắc chắn cũng sẽ có được thông tin từ trước, giấu đồ đi. Nếu chúng ta đến lục soát, mà không tìm được ra cái gì, thì biết ăn nói thế nào?”

Lý Tây im lặng, Vương Thụy Quân nói cũng có lý, hằng ngày cô nàng theo dõi hành tung của Chu Vinh qua camera giám sát bên đường, không bao giờ phát hiện ra anh ta có gì bất thường, Chu Vinh làm việc vô cùng thận trọng, cho đến lúc này không hề có manh mối phạm pháp phạm tội nào trực tiếp liên quan đến anh ta, muốn điều tra anh ta quả thực quá khó. Chiếc két an toàn ngầm mà Vương Thụy Quân nói là một manh mối rất quan trọng, làm thế nào có thể vén được bức màn bí mật trong chiếc két an toàn đó?