CHƯƠNG 25
Chu Vinh có rất nhiều mối làm ăn, ngoài bất động sản, lĩnh vực thứ hai của anh ta là tiêu thụ ô tô. Anh ta đã mở tất cả mấy chục đại lý ô tô 4S ở mấy thành phố lân cận, ở Tam Giang Khẩu, nơi được coi là trụ sở, thì lại càng là một ông lớn độc quyền. Anh ta đã mở đại lý ô tô 4S thứ nhất ở Tam Giang Khẩu, sau đó lại được độc quyền kinh doanh tiêu thụ nhiều thương hiệu ô tô trong khu vực. Đại lý ô tô 4S ở các thành phố lớn cạnh tranh rất khốc liệt, thường xuyên nhìn thấy một đại lý nào đó phá sản do kinh doanh không tốt, nhưng ở những thành phố nhỏ này, cạnh tranh lại ít, kiếm tiền rất tốt. Chu Vinh rất coi trọng những đại lý 4S thuộc sở hữu của anh ta, mỗi tháng đều đi tuần tra một vòng kiểm tra tình hình kinh doanh của mấy đại lý, hôm nay anh ta đến đại lý Mercedes.
Chiếc ô tô mà bản thân anh ta thường xuyên đi nhất chính là một chiếc Mercedes cấp S hơn ba triệu tệ. Chiếc ô tô dừng ở chỗ trống trước cửa đại lý 4S, anh ta xuống xe, mặt thoáng vẻ giận dữ, đi nhanh lên trên tầng, Hồ Kiếm Nhân vừa gọi điện thoại vừa đi theo sau anh ta.
Đến văn phòng, Hồ Kiếm Nhân ngắt máy, Chu Vinh sốt ruột hỏi: “Nói sao?”
“Anh Vinh, em đã xác nhận với người của khách sạn, đội cảnh sát hình sự đúng là đã gặp Lục Nhất Ba.”
“Lúc nào?”
“Hôm qua.”
Chu Vinh cau mày thì thầm: “Chuyện này sao Nhất Ba chưa nói với tôi.”
“Anh ta không nói với anh, mà lại bảo đội cảnh sát hình sự là anh ta không biết gì về cái chết của Diệp Kiếm, bảo cảnh sát hình sự đến hỏi anh. Em không sao hiểu được cách làm này của Lục Nhất Ba.”
Chu Vinh im lặng mấy giây, nói: “Có thể là cảnh sát cố ý ly gián mối quan hệ của chúng ta.”
“Thế tại sao Lục Nhất Ba không nói cho anh biết chuyện cảnh sát đến tìm anh ta? Bởi vì anh ta không dám nói, sợ anh mà hỏi, là anh ta sẽ nói lộ ra ngay.”
“Chắc là lúc đó nó căng thẳng, mới nói linh tinh, cậu cũng biết đấy, cảnh sát tra hỏi có nghề của họ, Nhất Ba không có kinh nghiệm. Sau đó nó không dám nói với tôi, sợ tôi nghi ngờ. Chuyện này cũng không trách nó được.” Chu Vinh tự giải thích thay cho Lục Nhất Ba.
Hồ Kiếm Nhân cười nhạt: “Nhưng lần trước đội cảnh sát hình sự đến gặp Chu Kỳ, không phải anh ta cũng không nói cho chúng ta biết ạ?”
Má Chu Vinh khẽ động, buông một tiếng thở dài: “Cậu đừng có nghi ngờ lung tung nữa, Nhất Ba là người thật thà.”
“Chính vì là người thật thà, nên nếu anh ta sợ, nói chuyện của chúng ta ra, em sợ…”
“Không có gì phải sợ, ngoài việc mở một trung tâm, cũng chưa bao giờ giao cho nó làm việc gì khác.”
“Nhưng dù gì anh ấy cũng biết một vài chuyện…”
Chu Vinh cau mày, nhìn anh ta: “Cậu muốn thế nào?”
“Em với Lang Bác Văn có trao đổi với nhau, chúng em đều thấy Lục Nhất Ba không đáng tin cậy.”
Chu Vinh gạt tay, giọng lạnh tanh: “Hai ông đừng tự ý hành động, tôi tin tưởng Lục Nhất Ba, lúc tôi biết nó, Lang Bác Văn còn là một thằng lưu manh, con mẹ nó vài hôm lại tìm tôi để thu phí bảo vệ.”
“Nhưng nếu anh ta…”
“Không có nếu gì hết, nếu nó không đáng tin cậy, thì cũng không phải chờ đến bây giờ. Tôi cảnh cáo các anh, nếu các anh giấu tôi động đến Lục Nhất Ba, đừng trách tôi lật mặt!” Ở một góc độ nhất định, Chu Vinh là người trọng nghĩa tình, anh ta luôn coi Diệp Kiếm là anh em, coi Lục Nhất Ba là thằng em nhỏ, Lang Bác Văn mặc dù là đối tác làm ăn, nhưng Chu Vinh luôn nhớ lúc nhỏ Lang Bác Văn bắt nạt anh ta, nên muốn bảo vệ Lục Nhất Ba hơn.
Hồ Kiếm Nhân còn định nói gì nữa, thấy thái độ của sếp, đành nén lại, chuyển sang chủ đề khác: “Anh Vinh, mối mua chuông đồng lắt léo qua mấy cửa, cuối cùng cũng tìm được rồi, đối phương là người đại lục, định cư ở Hồng Công nhiều năm, tên là Chu Diệc Phi, tên thật là gì không ai biết. Chu Diệc Phi rất nổi tiếng trong giới văn vật cổ, rất nhiều người mua đều tìm đến anh ta, anh ta chỉ làm những vụ lớn. Anh ta làm ăn có một điểm tốt, đồ của anh ta từ trước đến giờ đều là tiền nào của nấy. Em đã liên hệ với Chu Diệc Phi, trong tay anh ta đúng là có một bộ chuông đồng, anh ta nói là giao dịch chuông đồng với người mua ở đại lục rủi ro rất lớn, cho nên anh ta muốn gặp anh trước, trao đổi trực tiếp.”
Chu Vinh gật đầu: “Thế thì nhanh chóng gặp.”
“Anh ta đã đến đại lục, có thể đến Tam Giang Khẩu bất cứ lúc nào, anh ta nói sẽ thông báo cho chúng ta trước khi gặp hai tiếng đồng hồ, mong chúng ta thông cảm, chiếu cố cho anh ta về mặt thời gian.”
“Thông báo cho chúng ta trước khi gặp mặt hai tiếng đồng hồ, anh ta tưởng là tôi rất rỗi rãi hả, ngày nào cũng chờ anh ta?”
Hồ Kiếm Nhân giải thích: “Em nghĩ chắc chắn là Chu Diệc Phi sợ cảnh sát đại lục giăng bẫy bắt anh ta, cho nên anh ta phải đến khảo sát rõ ràng trước. Việc mua bán của anh ta tuyệt đối là xã hội đen, nếu bị cảnh sát bắt vào trong, sẽ không thể ra được, nên em thấy mình chiếu cố cho anh ta về mặt thời gian cũng là hợp lý. Giới này của bọn họ rất phức tạp, kiểu người gì cũng có, danh tiếng của Tổng giám đốc Chu sừng sững trong giới, hàng của anh ta chắc chắn là thật. Nếu chúng ta không mua của anh ta, tạm thời cũng không tìm được ra nguồn hàng đáng tin cậy khác.”
Chu Vinh khinh khỉnh hứ một tiếng, với địa vị hiện tại của anh ta, nói thẳng ra, không hề muốn dây dưa với hạng người xã hội đen như Chu Diệc Phi, nhưng Phương Dung không nhận tiền, chỉ nhận văn vật cổ, nếu anh ta mua một bộ chuông đồng bằng cách quang minh chính đại tham gia đấu giá, thứ nhất là đồ đồng đen bán đấu giá có mức giá trên trời, thứ hai là đồ bán đấu giá đều rất có tiếng trong giới, e là Phương Dung cũng không dám nhận. Xem ra cũng chỉ còn cách làm vụ này với Chu Diệc Phi.
Đang nói chuyện, có người gõ cửa văn phòng, giám đốc hậu mãi của đại lý 4S bước vào, vẻ mặt bất an nhìn anh ta: “Tổng giám đốc Chu, xe của anh… xe của anh bị quệt vào ạ.”
“Không phải xe của tôi là đỗ ở trước cửa à, làm sao bị quệt được?”
“Đúng… đúng là đỗ ở cửa, hôm nay phía trước cửa hơi nhiều xe, một khách hàng nữ thử xe, không xử lý kịp, thế… thế là bị quệt.”
“Đúng là… phiền.” Chu Vinh kìm nén cơn giận, dù sao cũng là khách hàng ở đại lý của ta quệt phải, khách hàng là thượng đế.
Anh ta đi theo xuống dưới tầng, chiếc xe vẫn ở vị trí cũ, bên cạnh là một chiếc xe thử lái loại nhỏ, vết va quệt không nghiêm trọng, chỉ là phần đuôi xe bị xước một mảng sơn, lộ ra một chút màu trắng, mặc dù đối với dòng xe sang này, sơn vá cũng rất đắt, nhưng đây là đại lý 4S của mình, chi phí sơn vá cũng không hề gì.
“Tổng Giám đốc Chu, cô ta chính là người lái xe.”
Chu Vinh đưa mắt nhìn theo, mắt chợt sáng lên.
Cô gái lái xe này cao chừng 1m65, dáng người thon thả, nhìn mặt thấy ngay là một cô gái trẻ chừng hơn 20 tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn gọn như lòng bàn tay, mũi cao, môi mỏng, trang điểm nhẹ, gương mặt hoàn toàn tự nhiên, không bơm bất cứ chất hóa học gì, giống như một sinh viên vừa mới ra trường đi làm chưa lâu, đồng thời lại toát ra vẻ thông minh lanh lợi.
Ấn tượng đầu tiên rất tốt, anh ta hơi nheo mắt, dự đoán lại lần nữa bằng loại tia X quang vốn có của đàn ông, không sai, chân bút chì, mông săn chắc, eo không có thịt thừa, ngực… hơi nhỏ một chút, nhưng không thể nào mọi thứ đều hoàn mỹ được.
Anh ta thầm gật đầu, cô gái này… tố chất rất tốt.
•••
Cô gái có tố chất rất tốt này chính là Lý Tây!
Từ khi đội cảnh sát hình sự không cho cô nàng ra hiện trường, việc duy nhất Lý Tây có thể làm được là ngồi ở cơ quan kiểm tra camera giám sát. Ngày nào cô nàng cũng theo dõi hành tung của Chu Vinh, Lục Nhất Ba, Lang Bác Văn, tình hình nhà của họ ở đâu, mấy giờ đi làm, tan làm, thích đi đâu ăn cơm, những chuyện vớ vẩn như vậy, mẹ kiếp, cô ta còn biết rõ hơn cả bọn họ, nhưng biết rõ thì có tác dụng gì, qua camera giám sát hoàn toàn không thể điều tra ra được chứng cứ phạm tội của mấy người này.
Nếu cứ ngồi trước máy vi tính di chuột mà phá án được, thì cảnh sát hình sự còn cần có chân làm gì, cứ cưa sạch luôn đi! Cô nàng tin rằng nếu thực sự muốn tìm ra chứng cứ phạm tội của mấy người này, buộc phải tiếp xúc ở cự ly gần.
Hôm nay, khi lại trích xuất camera giám sát để điều tra Chu Vinh, cô nàng nhìn thấy Chu Vinh đi một chiếc xe Mercedes đến tòa nhà trụ sở của tập đoàn Vinh Thành, một lúc sau lại lái xe đến một đại lý Mercedes 4S. Đại lý này cách trụ sở Công an thành phố chỉ một ngã rẽ, trong cơ quan hoàn toàn không ai quản cô nàng, nhân lúc không ai để ý, cô nàng bèn đổi đồ thường phục, rời khỏi cơ quan đến đại lý 4S, định quan sát gần một tí xem rốt cuộc Chu Vinh là người như thế nào.
Khi đến đại lý 4S, Chu Vinh đã lên tầng, Lý Tây nhìn thấy chiếc ô tô Mercedes ở cửa, không gặp được mục tiêu, đành giả vờ vào đại lý xem xe, lúc này một nhân viên bán hàng trong đại lý tên là Đỗ Thông bước tới tiếp đón cô, nói chuyện vài câu liền nhiệt tình mời cô lái thử. Lý Tây thoái thác với lý do mình là lái nữ mới học, sợ lại va quệt hỏng xe của các anh, nên không thử lái nữa.
Đỗ Thông vừa nghe thấy một lái xe nữ đến xem xe Mercedes, rõ ràng là định mua xe rồi, thế nên càng nhiệt tình mời cô nàng lái thử, vỗ ngực bôm bốp bảo đảm với cô nàng là toàn bộ số xe dùng để lái thử đều đã mua bảo hiểm, nếu có sao, công ty bảo hiểm sẽ bồi thường toàn bộ, khách hàng không phải chịu trách nhiệm gì, bảo cô nàng nhất định phải lái thử.
Lý Tây nghe vậy, lại hỏi đi hỏi lại anh ta, nhìn về phía chiếc Mercedes của Chu Vinh ngoài cửa, trong đầu nảy ra một kế. Cô nàng ký với Đỗ Thông một bản thỏa thuận an toàn, lên xe thử lái, khi chiếc xe ra khỏi chỗ để xe, đi qua cửa, cô nàng đột ngột khẽ đánh lái, xe quệt luôn vào chiếc Mercedes.
Mặc dù khách hàng thử xe thỉnh thoảng cũng có xảy ra sự cố, nhưng quệt vào xe ông chủ thì đúng là lần đầu tiên, Đỗ Thông không biết phải xử lý thế nào, đành báo cáo với lãnh đạo, Lý Tây đứng tại chỗ liên miệng xin lỗi nhân viên đại lý, đợi Chu Vinh đi xuống.
Chu Vinh bước tới xem xe, giám đốc hậu mãi nói lớp sơn gốc bị xước, cần mất mấy ngày để sơn lại, rồi quay đầu nói với Lý Tây, sự cố mặc dù không lớn, có điều chiếc xe này hơn ba triệu tệ, sơn vá cũng phải năm nghìn tệ, khoản tiền này cô nàng phải bỏ ra.
Lý Tây choáng váng bảo giám đốc Đỗ nói, xe thử lái đã mua bảo hiểm, cô nàng không phải đền tiền.
Giám đốc cau mày, anh ta muốn lấy lòng sếp lớn, lập tức thay đổi, bảo xe hỏng có thể gọi bảo hiểm, nhưng chiếc xe Mercedes này chưa đến nửa năm, phí hao tổn xe chắc chắn không thể miễn được, khoản này công ty bảo hiểm chắc chắn không bồi thường.
Chu Vinh nhìn cô gái rất có tố chất tranh cãi với nhân viên quản lý, mỉm cười, không nói gì.
Lý Tây nảy ra một ý, quay về phía Chu Vinh, giọng lấy lòng: “Đại ca, anh là chủ xe ạ?”
Chu Vinh không thể hiện thái độ gì, mỉm cười gật đầu.
“Anh tên là gì ạ?”
“Tôi họ Chu.” Chu Vinh không hề vồn vã.
“Anh Chu, mình ra kia nói chuyện một chút được không?”
Chu Vinh mỉm cười nhẹ nhàng, đi theo cô nàng qua một bên, cô nàng nói khẽ: “Anh Chu, em là lái mới, không cẩn thận quệt vào xe của anh, thật sự xin lỗi anh, có điều anh xem đại lý này cũng thật quá đáng…”
“Tôi là người đầu tư đại lý này.”
“Dạ, thế ạ… Thế thì càng dễ giải quyết, anh Chu, anh xem đại lý này là của anh, hay là bỏ qua chuyện này nhé, em nghèo lắm, em mời anh đi ăn, được không?”
“Mời tôi ăn mấy bữa?” Chu Vinh tươi cười nhìn cô nàng.
“Mời anh mười lần nhé.”
“Mười lần!”
Chu Vinh cười: “Yên tâm, tôi thanh toán, sao có thể để một cô gái như em trả tiền được.”
“Thật ạ?”
Chu Vinh tươi cười: “Tất nhiên rồi, nếu em muốn, chúng ta ngoắc tay nào!”
Đỗ Thông vốn vẫn đang lo khách hàng thử lái quệt vào xe sếp lớn, nhân viên bán hàng ngồi vị trí lái phụ là anh ta sẽ bị lãnh đạo mắng cho một trận, bây giờ, chỉ vài phút, trong nháy mắt, sếp lớn va vị nữ khách hàng đã ngoắc tay, đúng là một đôi cẩu tử!
Quả nhiên, không lâu sau, Chu Vinh bước tới, khoát tay bảo Đỗ Thông bố trí sơn xe, xong liền hớn hở bảo cấp dưới đặt chỗ ở một nhà hàng, dẫn Lý Tây đi ăn.
•••
Đỗ Thông hết sức bực bội trong lòng, sếp lớn dẫn cô nàng lái xe gây ra sự cố đi ăn, giám đốc bộ phận đến mắng cho anh ta một trận, cứ như là anh ta là người gây ra vụ quệt xe, thật sự không biết đây là cái xã hội gì!
Anh ta cũng không còn cách nào khác, đành ngoan ngoãn đến xưởng sửa chữa bố trí sơn xe cho sếp, làm xong mọi việc, điện thoại di động đổ chuông, anh ta cầm lên xem, mặt nở một nụ cười kỳ quặc, chạy luôn ra một góc không có người.
“Lại có mối à?”
Người gọi điện thoại là bạn học cũ của anh ta, bạn học cũ mở một công ty tổ chức cưới hỏi, nói là công ty tổ chức cưới hỏi, thực ra là trung gian môi giới, toàn bộ lễ cưới, bao gồm địa điểm, đạo cụ, xe cưới, chụp ảnh cưới, dẫn chương trình… đều thuê bên ngoài. Ví dụ như xe cưới, nếu thuê của công ty cho thuê xe, giá sẽ đắt hơn rất nhiều, sau này biết Đỗ Thông làm ở đại lý 4S, bèn liên hệ với Đỗ Thông mượn xe của đại lý 4S. Đỗ Thông đến làm ở đại lý 4S này chưa đầy ba tháng, đã rất thân thiết với mọi người, mỗi lần có mối, anh ta lại lấy lí do là thử lái, lái xe ra ngoài cho bạn học cũ mượn, kiếm chút thu nhập thêm. Thậm chí, xe của khách hàng để ở đại lý bảo dưỡng, anh ta cũng đã cho mượn vài lần.
Hôm nay bạn học cũ gặp phải vấn đề nan giải, một công ty tổ chức cưới hỏi trước đây anh ta ký kết hợp tác, thỏa thuận toàn bộ đội xe cưới đều phải dùng xe Mercedes, xe cưới chính phải là Mercedes S600, nhưng ngày cưới sắp đến nơi rồi, mà chủ xe Mercedes đã đặt trước lại đi xa không về được, anh ta tìm công ty cho thuê xe, nhưng hôm tổ chức lễ cưới là ngày đẹp, xe Mercedes của mấy công ty cho thuê xe đều đã bị đặt hết, loại gắn biển cũng hết xe, anh ta gặp khách hàng thương lượng xem có thể đổi thành loại xe Mercedes khác được không, cô dâu không đồng ý, thương lượng hồi lâu, nếu đổi xe thì phải trả lại mười nghìn tệ làm tiền bồi thường. Thế là anh ta tìm đến Đỗ Thông.
Nghe nói muốn mượn xe Mercedes loại S, Đỗ Thông cũng rất khó xử: “Loại xe này, đại lý chỗ tôi không có xe thử lái.”
“Xem các đại lý khác có không?”
“Loại xe này, các đại lý khác nếu có cũng rất khó lấy được ra.”
“Cậu cố gắng nghĩ cách xem, cả đi lẫn về tổng cộng hai mươi ki-lô-mét, lần này được hai nghìn!”
“Hai nghìn!” Đỗ Thông sửng sốt, đi hai mươi ki-lô-mét là kiếm được hai nghìn! Tiền là nguồn gốc của mọi động lực, Đỗ Thông nheo mắt vắt óc nghĩ ra một cách, đại lý của họ đúng là không có xe Mercedes S để lái thử, nhưng bây giờ trong xưởng sửa chữa vừa hay lại có một chiếc.
Chiếc Mercedes S600 của sếp Chu phải ở đây ba ngày để sơn lại!