CHƯƠNG 55
Sau khi biết bạn gái của Lục Nhất Ba là Chu Kỳ, Trương Nhất Ngang lập tức cử người đi gặp Chu Kỳ để tìm hiểu tình hình, phát hiện thấy điện thoại di động của Chu Kỳ đã tắt máy, kiểm tra qua điểm cung cấp dịch vụ điện thoại di động thấy điện thoại di động của Chu Kỳ đã tắt máy từ chiều nay. Tiếp đó lại đến khách sạn gặp nhân viên ở đó để điều tra quan hệ xã hội của Chu Kỳ, qua một vài tai mắt, Vương Thụy Quân biết được mấy ngày hôm nay không ai thấy Chu Kỳ, người khác nhắn tin qua WeChat cho cô ta, thỉnh thoảng cô ta có trả lời, nhưng gọi điện thoại cho cô ta, điện thoại di động mở nhưng không có người bắt máy. Cảnh sát cũng đã đến nhà Chu Kỳ, gõ cửa không có ai trả lời.
Hôm đó đã muộn, việc điều tra đành để đến hôm sau, không ngờ sáng sớm hôm sau, sự việc lại có chuyển biến mới.
Chu Kỳ có một cô chị ruột làm quản lý ở một quán KTV ở Tam Giang Khẩu, cô ta cũng không liên hệ được với Chu Kỳ mấy ngày rồi, tối hôm qua cảnh sát hỏi cô ta về Chu Kỳ, thế nên 3 giờ sáng, sau khi hết giờ làm việc, cô ta đến nhà Chu Kỳ xem thế nào. Cô ta có chìa khóa nhà Chu Kỳ, vừa mở cửa đã thấy một mùi thối rữa nồng nặc xộc ra, bước vào nhà mở cửa liền nhìn thấy xác em gái nằm chình ình trong phòng khách, cô ta hoảng sợ chạy vội ra khỏi nhà, lập tức báo cảnh sát.
Chu Kỳ ở trong một khu chung cư nhỏ xập xệ, nghe nói đây là căn hộ cô ta đã mua bằng tiền tích cóp được hồi làm gái trước đây, sau này cô ta đã mua một căn hộ mới ở một khu nhà ở cao cấp, vẫn đang trang trí nội thất, chưa dọn vào ở. Trước đây cô ta đã từng làm gái, sau khi trở thành bạn gái Lục Nhất Ba, cô ta giữ bí mật mối quan hệ tình cảm, không công khai, để không thêm phiền toái cho anh ta, cho nên những người xung quanh hầu như đều không biết.
Trương Nhất Ngang xuống xe ở khu chung cư, chống hai cái nạng, đi theo Vương Thụy Quân và Tống Tinh về phía một tòa nhà chung cư ở đối diện. Anh ta khó nhọc leo lên tầng 3, lối đi trong tòa nhà đã được giăng dây cảnh giới, những cảnh sát đến trước đã bắt đầu tiến hành công việc điều tra. Anh ta vừa định vào nhà, thì chú ý thấy ở cửa có gắn một đầu camera giám sát nhỏ, giống hệt như đầu camera giám sát trong phòng làm việc của Lục Nhất Ba, cảnh sát đã đánh dấu vào dưới camera giám sát, chờ nhân viên kỹ thuật đến kiểm tra, nhưng chắc là cũng như trước đây, không thể tìm ra được là ai đã giám sát chỗ này.
Kéo mở cánh cửa phòng, anh ta vừa bước vào mấy bước đã cảm giác trong bụng dội lên một cơn trào ngược dạ dày, liền vội lùi ra.
Bây giờ là tháng 11, bên ngoài rất lạnh, nhưng nhiệt độ điều hòa trung tâm trong phòng đã bật ở mức cao nhất, các loại cửa đều đóng chặt, cả căn nhà hệt như một chiếc lồng hấp, xác chết để trong nhà nhiều ngày, bốc ra mùi hôi thối nồng nặc.
Tống Tinh thấy dáng vẻ của Phó trưởng công an Trương, lập tức vào phòng tắt điều hòa, theo quy định cửa sổ phải giữ nguyên hiện trạng đợi nhân viên kỹ thuật hình sự đến kiểm tra, không được mở ra, ông ta bèn mở toang cửa phòng ra, để mùi hôi thối trong phòng nhanh chóng tan đi.
Mười phút sau, cuối cùng không khí cũng thở được, Trương Nhất Ngang và mọi người bước vào trong phòng, cảnh sát bên trong người nào cũng mang khẩu trang, làm công việc của mình với vẻ mặt ghê tởm. Anh ta quan sát sơ bộ một vòng, căn phòng này khoảng hơn bảy mươi mét vuông, trang trí nội thất tạo cảm giác ấm áp. Từ cửa vào, bên tay trái là một gian phòng khách nhỏ, kê ghế sofa và bàn uống nước, xác Chu Kỳ nằm ngay trên sofa, bên cạnh có rất nhiều vết máu.
Anh ta đến cạnh ghế sofa, quan sát sơ qua, rồi bước ra khỏi phòng, gọi Tống Tinh đến: “Cô ta chết thế nào?”
“Xem ra là bị đâm chết.”
“Thời gian thế nào?”
“Chắc cũng chỉ trong mấy ngày hôm nay.”
“Ai chả biết là mấy ngày hôm nay, tôi hỏi nguyên nhân chết, thời gian, quá trình xảy ra cụ thể!”
Tống Tinh cau mày: “Cái này phải đợi bác sĩ pháp y Trần đến mới có thể phán đoán được, chúng tôi không chuyên nghiệp, các nhân viên kỹ thuật khác cũng chỉ phụ trách khám nghiệm hiện trường.”
“Bác sĩ pháp y Trần đâu?”
“Anh ấy đang đi nghỉ mát ở Nông Gia Lạc, vừa đã gọi điện thoại cho anh ấy, anh ấy đang về gấp, chắc phải chờ ba bốn tiếng đồng hồ nữa.”
Trương Nhất Ngang không hài lòng: “Vừa xảy ra vụ án Lục Nhất Ba, hôm nay anh ta đã đi nghỉ mát ở Nông Gia Lạc?”
“Dạ… anh ấy nói xảy ra vụ án mạng Lục Nhất Ba, theo xác suất xảy ra các vụ án mạng trước đây, thường thì mấy hôm nay sẽ không xảy ra chuyện, cho nên anh ấy đi nghỉ mát.”
Trương Nhất Ngang thở dài, cũng không có cách nào khác, Tam Giang Khẩu chỉ có một vị bác sĩ pháp y này, nghe nói trước đây còn có một đệ tử, năm ngoái đã nhảy việc, hai đệ tử mới đến năm nay đều là học sinh, chỉ làm được việc giám định tình hình thương tích, toàn bộ việc khám nghiệm tử thi đều trông vào bác sĩ pháp y Trần, ông ta lũng đoạn nghiệp vụ khám nghiệm tử thi ở Tam Giang Khẩu, nên tính khí của ông ta ở cơ quan mới ngang tàng như vậy, không ai làm gì được ông ta.
Đến chập tối, công tác điều tra của các bộ phận đã xong, bác sĩ pháp y đã đưa ra kết quả khám nghiệm tử thi sơ bộ bằng lời, ông ta còn phải làm tiếp một bước phân tích hóa học để xác định có phải là người chết bị trúng độc hay không.
Chu Kỳ chết trước Lục Nhất Ba, có thể đúng vào hôm đó, có thể trước một ngày, do vụ án đã xảy ra một thời gian rồi, không thể nào xác định chính xác được thời gian tử vong. Chu Kỳ bị đâm chết bằng dao, vùng bụng bị đâm liền năm nhát. Cửa phòng không hề có dấu hiệu bị phá. Phân tích từ tình hình hiện trường, hung thủ là người quen, sau khi Chu Kỳ đón hắn vào nhà, đã bị hắn giết hại, hiện trường có dấu vết ẩu đả, nhưng mức độ ẩu đả rất nhẹ, xem ra hung thủ đã thừa lúc đối tượng sơ hở lấy dao ra giết người, cô ta không có nhiều cơ hội phản kháng, nhanh chóng bị giết hại. Sau khi giết người, hung thủ ở lại hiện trường rất lâu, dấu chân, vân tay ở mọi chỗ đều bị lau sạch, khâu phân tích vật chứng không có nhiều thu hoạch lắm. Ở hiện trường không tìm thấy chìa khóa nhà Chu Kỳ và điện thoại di động của cô ta, cảnh sát nhận định chùm chìa khóa của cô ta có chìa khóa thứ ba của phòng làm việc của Lục Nhất Ba, hung thủ đã dùng chính cái chìa thứ ba này để vào phòng làm việc của Lục Nhất Ba. Mà sau khi lấy được điện thoại di động của cô ta, hung thủ không hề tắt máy, mấy ngày sau đó điện thoại di động vẫn ở trong trạng thái bật máy, cho đến tận hôm qua mới mất tín hiệu.
•••
Trương Nhất Ngang và mấy cảnh sát hình sự khác sắp xếp lại tình tiết vụ án một lần nữa.
Hung thủ là người quen biết Chu Kỳ, hắn đến nhà Chu Kỳ giết cô ta, lấy đi chìa khóa và điện thoại di động; tiếp đó hung thủ lại thừa lúc Lục Nhất Ba chạy trốn, giết hại Lục Nhất Ba; sau đó lẻn vào phòng làm việc của Lục Nhất Ba lấy đi một số thứ, lắp camera giám sát để theo dõi tiến độ điều tra của cảnh sát. Thời gian hung thủ vào phòng làm việc của Lục Nhất Ba, tất cả mọi người đều cho rằng vào buổi tối, vì ban ngày ở tầng văn phòng hành chính trong khách sạn thường xuyên có nhân viên đi lại, hung thủ không thể mạo hiểm như vậy.
Trương Nhất Ngang giao cho cấp dưới làm hai việc, thứ nhất là trích xuất camera giám sát ở khu nhà của Lang Bác Đồ, xem mấy ngày hôm nay anh ta có đi ra ngoài vào buổi tối không, thứ hai là trích xuất camera giám sát ở khách sạn Đình Xa Phong Lâm Vãn, vì hung thủ muốn vào phòng làm việc của Lục Nhất Ba, thì phải vào khách sạn trước.
Cảnh sát triển khai công việc ngay trong đêm, sáng sớm hôm sau kết quả đã ra lò.
Lý Tây nói với họ hai việc, tối ngày 5 tháng 11, sau khi Lang Bác Đồ lái chiếc xe việt dã BMW quay về khu chung cư, anh ta thay quần áo đi bộ ra ngoài khu chung cư, cho đến tận quá nửa đêm mới đi bộ về, cách hơn hai tiếng đồng hồ. Hành tung trong khoảng thời gian này rất đáng ngờ.
Trương Nhất Ngang nói luôn: “Khoảng thời gian này chính là thời gian anh ta đến khách sạn Đình Xa Phong Lâm Vãn, lẻn vào phòng làm việc của Lục Nhất Ba.”
Lý Tây lắc đầu: “Nhưng đã kiểm tra camera giám sát ở sảnh khách sạn rất nhiều lần, không phát hiện thấy Lang Bác Đồ.”
“Liệu anh ta có cải trang không?”
“Cảnh sát trinh sát kỹ thuật đã cân nhắc đến khả năng này, nhưng người ra vào khách sạn vào lúc nửa đêm vốn không nhiều, họ đã kiểm tra từng người xuất hiện trong camera giám sát, loại trừ khả năng có Lang Bác Đồ.”
Như vậy là khó rồi, Trương Nhất Ngang nằm trên ghế sofa, nghĩ đi nghĩ lại xem Lang Bác Đồ làm thế nào có thể vào được khách sạn mà không bị camera giám sát ở sảnh ghi lại hình ảnh.
“Sếp ạ, liệu… liệu có phải thực sự không phải là Lang Bác Đồ làm?”
“Không thể nào, anh ta chắc chắn đã chạy đến khách sạn Đình Xa Phong Lâm Vãn trong khoảng hai tiếng đồng hồ lúc nửa đêm này, anh ta làm thế nào để tránh được camera giám sát khi vào khách sạn…” Trương Nhất Ngang đột nhiên mở to mắt, gọi, “Vương Thụy Quân, mau gọi Vương Thụy Quân đến.”
Sau khi Lý Tây gọi Vương Thụy Quân đến, Trương Nhất Ngang hỏi luôn: “Có cách nào vào khách sạn Đình Xa Phong Lâm Vãn mà không đi qua sảnh lớn của khách sạn không?”
“Cửa sau của khách sạn? Nhưng hôm qua lúc đến để trích xuất camera giám sát, chúng em phát hiện thấy cửa sau bị khóa, giám đốc sảnh nói sảnh phía sau đang tu sửa lại, thời gian này khóa suốt.”
“Ngoài cửa sau ra thì sao?”
Vương Thụy Quân xòe hai tay: “Không còn nữa, ra vào khách sạn nhất định phải đi qua sảnh lớn chứ.”
“Anh nghĩ kĩ lại xem.”
“Em không thể nghĩ ra được.”
Trương Nhất Ngang tự đưa ra câu trả lời: “Trung tâm Thủy liệu, những nơi như thế nhất định có cửa sau bí mật thông ra bên ngoài! Hơn nữa chắc chắn không lắp camera giám sát!”
“Việc này… việc này chúng em phải đi xem thế nào mới xác định được.”
“Anh không cần lãng phí thời gian điều tra quý báu!”
“Có,” Vương Thụy Quân đành buột miệng nói, “Đúng là có cửa sau, chỗ đó không lắp camera giám sát.”
“Anh có chắc chắn không?”
“Em… em chắc chắn, em biết cái cửa sau này hoàn toàn là do có người cung cấp thông tin, trước đây khi phá án chúng em cần…”
Trương Nhất Ngang không có thời gian để nghe Vương Thụy Quân giải thích, chống nạng đi luôn ra ngoài, đồng thời bảo họ cho thẩm vấn Lang Bác Đồ ngay, anh ta đích thân thẩm vấn.
•••
“Tối ngày 5 tháng 11, sau khi giết hại Lục Nhất Ba anh lái xe về nhà, tại sao nửa tiếng sau lại thay đồ đi ra khỏi khu chung cư, anh đi làm gì?” Trong phòng thẩm vấn, Trương Nhất Ngang ngồi ở giữa hai cảnh sát thẩm vấn hình sự, đưa ra câu hỏi, Lý Tây và những người khác tập trung trong phòng giám sát để xem.
“Phó trưởng công an Trương, tôi đính chính lại, tôi không giết Lục Nhất Ba, tôi hoàn toàn không liên quan gì đến chuyện anh ta bị hại.” Sau khi bị nhốt một ngày, mặt Lang Bác Đồ lộ vẻ mệt mỏi, nhưng tư duy vẫn rất nhanh nhạy.
Trương Nhất Ngang mỉm cười, anh ta cũng không mong một kẻ giảo hoạt như Lang Bác Đồ thò chân vào cái bẫy này, liền nói: “Hoàn toàn trong sạch thì anh giải thích xem sau khi về nhà, anh lại đi ra ngoài làm gì, còn thay một bộ quần áo khác, có phải là bộ quần áo trước đó có dính máu của Lục Nhất Ba không?”
“Tôi thay quần áo là vì tôi đã tắm, tôi đi ra ngoài vì nghe nói bên Chu Vinh xảy ra một vài chuyện, anh ta vẫn hợp tác với công ty chúng tôi từ trước đến giờ, nên tôi lo rằng sẽ ảnh hưởng đến tình hình công ty, tôi thấy bực bội trong lòng nên sau khi ra khỏi nhà, tôi ra bờ sông phía bắc khu chung cư đi dạo một tí cho tĩnh tâm.”
“Đi dạo ấy hả, đi dạo tận hai tiếng đồng hồ?”
“Tôi nằm trên ghế một lúc, không để ý ngủ đi mất, sau đó mới về nhà.”
“Không phải là anh bị cảm à, đêm hôm còn chạy ra bờ sông?”
“Cho nên ngày hôm sau tôi mới bị sốt, chắc là lúc ngủ bên sông bị trúng gió độc.”
“Giờ thì cách giải thích trước và sau khi bị cảm kết nối hợp lý rồi đấy, khúc này chắc là đã chuẩn bị rất lâu rồi nhỉ.”
Lang Bác Đồ khẽ thở dài, lắc đầu: “Phó trưởng công an Trương, tôi thật sự không hề liên quan gì đến vụ án mạng.”
“Kết quả điều tra của chúng tôi phát hiện, tối hôm qua anh đã không đi ra bờ sông, mà đi đến khách sạn Đình Xa Phong Lâm Vãn.”
“Tôi… tôi không lái xe, đi thế nào được?”
“Gọi taxi chứ sao.”
“Tôi…” Lang Bác Đồ ngao ngán nói, “Lãnh đạo, những gì tôi nói sự thật, anh bảo tôi đến khách sạn Đình Xa Phong Lâm Vãn, có căn cứ gì không?”
“Anh cần căn cứ gì?”
“Nhân viên khách sạn chứng nhận, trên đường còn có camera giám sát quay được hình ảnh của tôi nữa.”
Trương Nhất Ngang thở dài cười một tiếng: “Quả nhiên là suy xét chu toàn, biết là đi taxi thì camera giám sát sẽ không ghi được hình ảnh của anh, trung tâm Thủy liệu đã dừng phục vụ, anh vào khách sạn từ cửa sau, ở chỗ đó sẽ không chạm mặt ai, cũng không bị camera giám sát của khách sạn ghi lại hình ảnh.”
Lang Bác Đồ thở dài một tiếng, cảm giác không biết phải nói gì: “Thật oan cho tôi quá. Các anh điều tra cái chết của Lục Nhất Ba, thì phải đi gặp người có quan hệ thân mật nhất với anh ta là Chu Kỳ chứ, gặp tôi làm gì?”
“Anh biết là Chu Kỳ đã chết, nên tối hôm qua anh cố tình gợi ý cho chúng tôi đi gặp Chu Kỳ, hôm nay lại tiếp tục nói như vậy.”
“Cái gì! Chu Kỳ chết rồi á?”
“Cứ tiếp tục diễn đi, diễn rất giống, Tam Giang Khẩu khó khăn lắm mới có một ảnh đế, chúng tôi đều trông vào anh đấy, phía sau phòng thẩm vấn còn rất nhiều cảnh sát hình sự đều đang xem anh biểu diễn.”
Mặt Lang Bác Đồ hơi biến sắc, một giây sau, lại trở lại bình thường, anh ta hỏi lại một câu: “Chu Kỳ làm sao lại cũng chết?”
“Chuyện này phải hỏi anh chứ, anh giết Chu Kỳ trước, sau đó giết Lục Nhất Ba, sao lại hỏi tôi?”
“Anh nói Chu Kỳ chết trước Lục Nhất Ba?” Lang Bác Đồ trợn tròn mắt.
Trương Nhất Ngang nhìn anh ta ngạc nhiên: “Đúng thế, có vấn đề gì à?”
“Không… không thể nào.” Lang Bác Đồ nuốt mạnh nước bọt.
Trương Nhất Ngang để ý thấy thần sắc của anh ta, lập tức truy hỏi: “Tại sao không thể có chuyện Chu Kỳ chết trước Lục Nhất Ba?”
Ánh mắt Lang Bác Đồ thoáng chút hoang mang, anh ta lắp bắp nói: “Sáng hôm tôi đi công tác còn gặp Chu Kỳ. Cô ấy… nếu cô ấy chết, thì cũng phải là sau ngày 6 tháng 11 chứ.”
“Cái gì!” Cả Trương Nhất Ngang và toàn bộ cảnh sát hình sự ở phía sau thiết bị giám sát đều trợn tròn mắt. Kết quả khám nghiệm tử thi rõ ràng là Chu Kỳ chết trước Lục Nhất Ba một đến hai ngày, làm sao có chuyện sáng ngày hôm sau khi Lục Nhất Ba chết, Lang Bác Đồ còn gặp Chu Kỳ?
Trương Nhất Ngang do dự giây lát, chăm chú nhìn anh ta: “Anh phải chịu trách nhiệm về lời nói của mình đấy.”
“Tôi… thì như thế này thôi.”
“Sáng hôm đó không phải là anh đến bệnh viện để tiêm à, làm sao lại gặp Chu Kỳ?”
“Tôi… tôi nhìn thấy cô ấy trên đường lái xe.”
“Đường nào?”
“Cái… cái này tôi không nhớ được.”
“Anh có chắc người anh nhìn thấy là Chu Kỳ không?”
“Tất nhiên rồi, hôm đó đường đông nghẽn, tôi còn hạ cửa kính xuống chào cô ấy.”
“Cô ấy có chào lại anh không?”
“Cô ấy…” Lang Bác Đồ nhớ lại, “Cô ấy có chào lại tôi, chính là cô ấy.”
Trương Nhất Ngang không nói gì nữa, đây là một thông tin đột xuất, trước đây tất cả mọi người đều nói, mấy ngày sau khi Lục Nhất Ba chết, không ai nhìn thấy Chu Kỳ, điện thoại di động vẫn mở máy, nhưng không ai bắt máy, gửi tin nhắn WeChat cho cô ta thì thi thoảng cô ta trả lời mấy tin nhắn bằng chữ. Bây giờ Lang Bác Đồ lại nói anh ta đã thấy Chu Kỳ vào sáng ngày 6 tháng 11. Nhưng theo kết quả khám nghiệm tử thi thì rõ ràng là Chu Kỳ chết trước Lục Nhất Ba.
Trương Nhất Ngang hít thở sâu một hơi, quát: “Anh vẫn còn dám nói dối, kết quả khám nghiệm tử thi của chúng tôi cho thấy, Chu Kỳ chắc chắn chết trước ngày 5 tháng 11, làm sao có chuyện sáng sớm ngày 6 tháng 11 anh vẫn nhìn thấy Chu Kỳ được, tại sao chỉ có một mình anh thấy cô ta, mà anh lại không nói địa điểm cụ thể!”
“Tôi… sự việc xảy ra bấy nhiêu ngày rồi, tôi thực sự không thể nhớ ra được, nhưng tôi khẳng định sáng hôm đó có gặp cô ấy. Các anh… các anh có nghĩ đến khả năng kết quả khám nghiệm tử thi của các anh có vấn đề, khám nghiệm tử thi không được chuyên nghiệp không?”
Trương Nhất Ngang cau mày ngẫm nghĩ, hoặc là Lang Bác Đồ nói dối, hoặc là kết quả khám nghiệm tử thi bị sai. Lang Bác Đồ không cần phải nói dối là đã gặp Chu Kỳ vào sáng sớm ngày 6 tháng 11 chứ, làm như vậy có lợi gì cho anh ta?
Không lẽ việc khám nghiệm tử thi đúng là có vấn đề? Nhìn bộ dạng gai đôi cột sống của bác sĩ pháp y Trần, cũng rất có khả năng ông ta viết báo cáo sai.
Anh ta hướng về phía camera giám sát nói một câu: “Các anh gọi bác sĩ pháp y Trần đến đi.”
Những cảnh sát hình sự ở phía sau thiết bị giám sát lo lắng nhìn nhau, xem đoạn thẩm vấn vừa xong, họ đều cảm thấy Lang Bác Đồ không cần phải nói dối về vấn đề này, như vậy cũng có nghĩa là báo cáo khám nghiệm tử thi bị sai, nhưng việc đến gặp bác sĩ pháp y, bảo ông ta rằng báo cáo khám nghiệm tử thi không đúng, thì… ai đi đây? Bàn bạc hồi lâu, mọi người đều ủng hộ để Lý Tây đi, dù gì Lý Tây cũng là phái nữ, thầy Trần dẫu có thế nào cũng vẫn phải ga lăng chứ.
Lý Tây không còn cách nào khác, đành miễn cưỡng đến phòng làm việc của bác sĩ pháp y Trần, bác sĩ pháp y Trần nghe nói đối tượng tình nghi là Lang Bác Đồ lại muốn gặp ông ta, lập tức lắc đầu quầy quậy, còn lâu tôi mới đi, bị cảm sốt cũng tìm tôi, chỗ tôi có phải là bệnh viện đâu!
Lý Tây giải thích rằng lần này không phải là đi khám bệnh cảm cúm, mà có việc khác.
Bác sĩ pháp y khinh khỉnh hứ một tiếng, kiên quyết giữ thái độ hôm nay cho dù cô có nói thế nào, nói sùi bọt mép, tôi cũng không đi. Chỗ tôi còn hẹn giám định tình hình thương tích do đánh lộn, ẩu đả, không có thời gian cho những chuyện vớ vẩn đấy.
Lý Tây lắp bắp nói, việc lần này tương đối gấp, phiền thầy Trần nhất định phải đến phòng thẩm vấn.
Bác sĩ pháp y thấy vẻ mặt đó của cô nàng, ngạc nhiên hỏi: “Rốt cuộc là có việc gì?”
“Dạ… dạ…” Lý Tây hít thở sâu một hơi, sợ sệt nhắm mắt vào, “Đối tượng tình nghi nói báo cáo khám nghiệm tử thi bị sai, anh ta nói bác sĩ pháp y của cơ quan chúng ta không chuyên nghiệp.”
Cô nàng nghiến chặt răng, đợi ba giây sau mới mở mắt ra, thì thấy bác sĩ pháp y cầm con dao giải phẫu lên lao thẳng ra ngoài.
“Cốc cốc cốc”, tiếng gõ cửa dồn dập vang lên ở phòng thẩm vấn, cảnh sát thẩm vấn hình sự ngẩng đầu nhìn bác sĩ pháp y Trần ở cửa sổ, lập tức mở cửa ra đón, anh ta vừa xoay mở khóa cửa, bác sĩ pháp y Trần đã đẩy mạnh cửa bước vào, lao thẳng đến trước mặt Lang Bác Đồ, giơ con dao giải phẫu lên kề vào cổ đối phương: “Mày nói bác sĩ pháp y không chuyên nghiệp hả?”
Lang Bác Đồ bị khóa chặt vào ghế thẩm vấn, không động đậy được, anh ta đã nghĩ đến chuyện trong quá trình thẩm vấn có khả năng sẽ phải chịu tí thủ đoạn của cảnh sát hình sự, nhưng có nằm mơ anh ta cũng không ngờ được trong quá trình thẩm vấn, lại có người cầm dao giết anh ta, anh ta lập tức kinh sợ đến mức không biết nói gì, cũng không kêu lên được, chỉ thầm gào lên trong đầu cứu tôi với, cứu tôi với, cảnh sát định giết người đây này.
May sao một giây sau hai cảnh sát thẩm vấn hình sự kịp thời hành động, vội lao tới giữ chặt bác sĩ pháp y Trần, Tống Tinh, Vương Thụy Quân và những người khác ở phía sau thiết bị giám sát nhìn thấy cảnh đó, vội sang, mọi người đều bảo thầy Trần ơi, có chuyện gì thì bình tĩnh trao đổi, đều là người văn minh, không cần phải động dao.
Nói một thôi một hồi, cuối cùng cũng rón rén gỡ được con dao trong tay bác sĩ pháp y Trần đặt xuống, khuyên ông ta ngồi sang một bên.
Trương Nhất Ngang giải thích với ông ta: “Thầy Trần ạ, báo cáo xét nghiệm tử thi của anh nói Chu Kỳ chết vào ngày 4 hoặc ngày 5 tháng 11, nói tóm lại là chết trước Lục Nhất Ba, nhưng Lang Bác Đồ nói sáng sớm ngày 6 tháng 11, anh ta nhìn thấy Chu Kỳ ở trên đường, cho nên muốn nhờ anh tư vấn một tí…”
“Nó nói dối, nó chính là hung thủ!” Bác sĩ pháp y Trần chỉ thẳng tay vào anh ta, “Kết quả khám nghiệm tử thi của tôi tuyệt đối không thể sai được, Lục Nhất Ba chắc chắn chết vào buổi tối ngày 5 tháng 11, chắc chắn Chu Kỳ còn chết trước anh ta, không thể có chuyện sai được.”
Lang Bác Đồ thấy đã hết nguy hiểm, cuối cùng đã nói được thành lời, khẽ lẩm bẩm nói: “Sáng ngày 6 tháng 11, tôi rõ ràng đã thấy Chu Kỳ, khâu khám nghiệm tử thi của các anh chắc chắn có sai sót.”
“Mày là tội phạm giết người lại còn dám nói dối!” Bác sĩ pháp y Trần đập mạnh xuống bàn, giận dữ chỉ tay vào anh ta quát, “Tao nghe nói chiều ngày 6 tháng 11 mày đã đi Bắc Kinh công tác rồi đúng không, ý mày muốn nói Chu Kỳ chết sau ngày 6 tháng 11, như vậy mày sẽ có minh chứng không có mặt tại hiện trường, tao nói có đúng không!”
“Ồ…” Mắt mọi người đều sáng lên, Trương Nhất Ngang khẽ vỗ tay, những cảnh sát khác cùng vỗ tay theo, vừa nãy họ còn chưa nghĩ ra tại sao Lang Bác Đồ lại nói anh ta nhìn thấy Chu Kỳ vào sáng ngày 6 tháng 11, hóa ra là để tạo chứng cứ không có mặt tại hiện trường! Thảo nào anh ta lại đi tham dự cái hội nghị đầu tư vớ va vớ vẩn ở Bắc Kinh, mà còn đi mấy ngày liền, không ngờ là có mục đích khác.
Bác sĩ pháp y Trần vươn thẳng lưng, ngẩng cao đầu trong tiếng vỗ tay của mọi người, hãnh diện chỉ vào anh ta: “Có điều, khoa học vẫn là khoa học, những lời nói dối của anh đã bị khoa học xé nát không thương tiếc, lời khai của anh mâu thuẫn với kết quả khám nghiệm tử thi, cho thấy anh đang nói dối!”
Lang Bác Đồ nuốt một miếng nước bọt, cúi đầu nhìn ông ta, yếu ớt nói: “Tại sao… tại sao không phải là kết quả khám nghiệm tử thi của ông sai.”
“Bởi vì báo cáo khám nghiệm tử thi của tôi, chưa bao giờ sai!”
Trước thái độ đó của bác sĩ pháp y Trần, Lang Bác Đồ nghiến răng, thấy trong tay đối phương không còn dao, bấy nhiêu cảnh sát hình sự có mặt ở đây, cũng không sợ ông ta sử dụng bạo lực với mình, thôi được rồi, cứ liều một phen, anh ta ngẩng đầu lên, chất vấn bác sĩ pháp y Trần: “Kết quả khám nghiệm tử thi của ông, phán đoán thời gian tử vong có phải cân nhắc đến các yếu tố như thời tiết, nhiệt độ không?”
“Tất nhiên là có chứ, tử thi phát hiện vào mùa hè và mùa đông, tử thi ở trong nhà và ngoài trời, sau cùng một khoảng thời gian, tình trạng của tử thi hoàn toàn khác nhau, nếu không cân nhắc đến thời tiết và nhiệt độ, thấy tình trạng tử thi như nhau, sẽ đưa ra kết luận khác nhau rõ rệt, thời gian tử vong thậm chí còn có thể chênh lệch mấy ngày liền. Điều này thách thức kinh nghiệm thực tế của một bác sĩ pháp y!”
“Thế thì tôi phải hỏi ông, nếu phát hiện thấy một xác chết trong nhà, nhiệt độ trong phòng rất cao, ông làm thế nào để phán đoán thời gian tử vong?”
“Thời gian tử vong thực sự sẽ ngắn hơn dấu hiệu quan sát thấy.”
“Thế là được rồi.” Lang Bác Đồ bĩu môi.
“Được cái gì?” Bác sĩ pháp y nhìn anh ta vẻ ngơ ngác, “Anh nói thế nghĩa là sao, xác của Lục Nhất Ba được phát hiện ở ngoài trời, phán đoán này vô cùng chính xác. Xác của Chu Kỳ ở trong nhà, nhiệt độ trong nhà không cao hơn nhiệt độ ngoài trời bao nhiêu, tất nhiên, những khác biệt đó tôi cũng đã cân nhắc đến. Cho nên kết quả không thể sai được!”
“Chuyện này…” Rất đông cảnh sát hình sự chợt nhận ra gì đó, Vương Thụy Quân chần chừ xen vào một câu, “Thầy Trần, hiện trường tử vong của Chu Kỳ lúc đầu không phải là như vậy.”
“Là thế nào?” Bác sĩ pháp y Trần không hiểu ra làm sao.
Đội cảnh sát hình sự nhớ lại, cuối cùng đưa mắt nhìn về phía Tống Tinh đang cúi đầu trốn trong góc, Tống Tinh giải thích: “Tôi không mở cửa sổ, vẫn giữ nguyên hiện trường, chỉ là vì quá nóng, nên… nên tạm thời tắt điều hòa đi. Hôm đó anh đến muộn, cho nên… cho nên sau đấy nhiệt độ đã trở lại bình thường. Tôi không biết lại… lại ảnh hưởng đến kết quả nhiều như vậy.”
Tất cả mọi người đều nhiếc móc Tống Tinh, có tí kiến thức khoa học thông thường vậy thôi mà cũng không biết, có còn là một cảnh sát trinh sát hình sự kỳ cựu hay không? Thấy khó chịu vì hiện trường xảy ra vụ án nóng bức ngột ngạt, có tí vất vả thế thôi cũng không chịu nổi, ông làm cảnh sát cái gì, ông đi làm bảo vệ hàng ngày ngồi trong phòng máy lạnh có hơn không?
Mắng thì mắng, nhưng mọi người lập tức cùng nhìn về phía Lang Bác Đồ: “Trong nhà Chu Kỳ như thế nào, sao anh lại biết?”
“Tôi… tôi có nói đâu, tôi chỉ lấy một ví dụ thôi, tôi có nói nhà Chu Kỳ đâu.” Lang Bác Đồ đưa ra lời giải thích không có sức thuyết phục.
Lần này, tất cả mọi người đều tin chắc rằng anh ta là hung thủ, mọi cách giải thích đều vô ích. Chỉ là tiếp theo đây, cho dù họ hỏi thế nào, anh ta vẫn một mực nói là anh ta chỉ lấy một ví dụ ngẫu nhiên thôi, không nói về tình hình trong nhà Chu Kỳ, anh ta hoàn toàn không liên quan tới mấy vụ án mạng này, nếu các anh có chứng cứ thì cứ bắt tôi, nếu không thì thả tôi ra.
Thả thì tất nhiên là không thể thả được rồi, nhưng vấn đề quan trọng nhất bây giờ là làm thế nào đưa ra được chứng cứ thực chất để chứng minh đúng là Lang Bác Đồ giết người, nếu không quả thực không làm gì được anh ta.