← Quay lại trang sách

MÀN THỨ NĂM (Trong pháp tràng, Ngoài décors fixe)

TẦN THÚC BẢO nói: Từ vưng lịnh quân sư chỉ giáo, lãnh cẩm nan qua chốn Đào Sơn, dở cẩm nan xem thấy rõ ràng, bão ta phải chiêu an ba tướng.

QUÂN nói: Dạ, hữu sự.

THÚC BẢO nói: Hà sự?

QUÂN nói: Chúng tôi quân thám mã, xem thấy đã tỏ tường, Đơn gia thích khách Minh vương, nay bị bắt pháp trường xử trảm.

THÚC BẢO nói: Chắc như vậy há? Lui. Đã biết ơn vua nợ nước, song làm người phải nhớ ơn trước nghĩa sau: Bớ Mậu Công, bớ La Thành, bớ Giảo Kim, ba người có lý nào, đành để Đơn gia thọ mạng. Lũ bây thật vong ân bội ngãi, cha chả, dầu không thương cũng nhớ thề nguyền. Đại ca ôi! Ơn đó sánh dường non biển, đến thác thân xương rụi cũng khó đền. Âu là: dục tri tuấn mã, luân chuyển thần thương ; mau đến chốn pháp trường, đặng cứu kỳ ca trưởng,

CA LONG HỔ HỘI

Bớ La Thành, bớ Giảo Kim, Từ Mậu Công,

Quân vong ân,

Hồi ngày xưa,

Lời quyết thệ,

Làm phản sơn Sơn đông,

Nay lâm nguy há nở đi không,

Cang dán vua ai gọi có lòng,

La Thành ôi! Tam hiền quán mi quên đi rồi.

(Kéo décors fixe lên)

(Dọn cái pháp trường, Đơn Hùng Tín ngồi một bên Từ Mậu Công và chư tướng ngồi một bên, có hai tên quân mặc đồ võ tay ca-2m gươm đứng hai bên Hùng Tín, Mậu Công bưng rượu lại mời)

MẬU CÔNG nói: Đại ca ôi! Nay em nhớ lúc hồi đang thệ cùng nhau khởi nghĩa Sơn đông, nay em nguyện hết lòng, cầu cho anh Tịnh đô.

HÙNG TÍN nói: Bờ thầng thầy chùa mũi trâu, lẽ ra tiệc rượu nầy của mi tống biệt ta đây, nầy Mậu Công, mi không nhác thì thôi, mi mà nhác đến chừng nào, ta cha chả la quan, mi có nhớ làm phản Sơn đông hay không?

MẬU CÔNG nói: Bẩm đại ca sao không nhớ.

HÙNG TÍN nói: Ờ, mi nhớ hả? Hữu quyến ai mi cũng bảo toàn, gia thất của ta lại tán gia tru lục. Cha chả mi oán ta chi lắm vậy? Bớ thằng mũi trâu! Ai thèm uống rượu của mi: tao quân tử há đi quên câu: Kiêm thạch chi ngôn khác du ngũ nội, thà thác cho trọn niềm thần tử, há uống rượu mi là đứa cẩu tâm.

MẬU CÔNG nói: Đại ca nói vậy chẳng là sai rổi, Vả lời xưa có nói: Cho ngươi Đạo chích sũn vua Nghiêu, nay anh cùng tôi ai cũng các tư kỳ chúa.

(Trương Công Cẩn, Sử Đại Nại, Tần dương Bình quỳ xuống dưng rượu,)

BA NGƯỜI cùng nói: Dạ, vì nghĩa kiêm bằng thệ, rượu một chung tống biệt đại ca, một lạy tôi cầu nguyện cho đại ca, linh hồn hưởng trong vườn thanh tịnh.

ĐƠN HÙNG TÍN nói: Chúng bây khéo nhiều lời phớm phỉnh, chẳng nhớ niềm bằng hữu chi tình, ta mạng dầu thác xuống diêm đình, cũng nguyện bắt hồn đồ bất tín.

GIẢO KIM nói: Mấy anh nói mà đại ca không uống rượu của ai hết, có phải là mắc cở hay không? Thôi để Giảo ráng công, kính đại ca chgung rượu. Đại ca ôi! Em chẳng phải săn muôn chi loại, như mấy người kia bạc đãi lời thề, chốn dương gian anh sống ở thác về, hồn linh anh phải bắt mấy thằng bội nghĩa. Chén rượu này của em tống biệt, đoạn ly tình chi xiết nỗi buồn, Đại ca ôi! Thấy như vầy xuất cảnh hàng tuôn, một chung rượu đại ca xin uống.

HÙNG TÍN nói: Giảo Kim, ta mà uống chén rượu mi đây, ta vẫn biết mi là thằng lỗ mãng, nay mạng ta chí cùng, ơn ấy mi còn mang, dầu ta thác còn một đống xương tàn, ơn Trình đệ một lời kiêm thạch. Ám cảnh ta về, dương trần còn hồn phách vất vơ chờ những kẻ cẩu tâm.

GIẢO KIM nói: Đại ca ôi! Còn như chén rượu này là chén rượu thứ nhì đây, dâng kính đại ca người oanh liệt, Tận kỳ trung khả báo quân vương. Anh hùng mà như đại ca vậy, há đi chịu nhục đầu Đường ; thọ tử chớ bất ninh thọ nhục đó mà.

HÙNG TÍN nói: Hay a! đứa lỗ mãng buông lời ta đáng phục, thà thác thanh há sống đầu nhơ,

(Bưng ly rượu thứ nhì uống)

GIẢO KIM nói: Còn như chén rượu thứ ba đây, cầu cho anh thác kiếp, đặng tài ba, giết cho sạch cả đồ bội nghĩa, đó đại ca.

CA DẠ CỖ HOÀI LANG

Ly rượu này ly tiển biệt,

Cầu cho ca trưởng chốn cữu tuyền,

Nhớ xưa đôi ta có thề nguyền,

Đường âm cảnh cách đôi miền,

Là nay chúa đã ra lịnh truyền,

Em cũng có lời gián cang,

Song vì phép vua luật nước,

Em phải đành lấp mắt tai ngơ.

Cái việc ni Mậu Công rất độc,

Chẳng một lời cang gián với vua,

Còn lại phần án anh rõ ràng,

Lịnh khiến đem ra pháp tràng,

Duy thiếu có một mình Tần gia,

HÙNG TÍN ca: Ủa, vậy còn Thúc Bảo hà phan,

Nay ta bị xử nơi pháp tràng,

Có lý nào nó ngồi không cho an,

GIẢO KIM ca: Thúc Bảo mắc vưng lời,

Lên dụ tướng Đào Sơn,

Nay mai đây cụng phản hồi,

Có đó nhà,

Đại ca mạng không hại đâu ;

GIẢO KIM nói: Đó, mấy anh thấy Giảo hay không? Giảo nói đại ca uống tới ba chung, có đâu như mấy anh đưa cái mặt vô lương tâm đó, mà đại ca đâu có thèm uống.

SƯ ĐẠI NẠI nói: Ôi! Mi là đồ nói dóc, ta dưng rượu cho đại ca uống, không uống thì thôi, hơi nào mà nói, nói bợ như mi vậy được.

GIẢO KIM nói: Ờ, mấy anh nói tôi nói bợ, chẳng bằng thua tôi rồi nói túng, mấy anh biết Giảo thuở nay không hề bợ ai hết, Giảo hay cướp bạc vua, bán muối lậu, làm phản Sơn đông chỉ có một mình Giảo chớ ai!

(La Thành ở trong buồng nói)

LA THÀNH nói: Quân, nay giờ Ngọ đã đúng kỳ, kiêm kích bố hàng nghiêm chỉnh.

(La Thành bước ra quỳ đưa ly rượu cho Đơn Hùng Tín)

LA THÀNH nói: Bẩm Đại ca, phò chúa phải mang ơn chúa, nay lịnh ra em không lẽ chối từ: rượu một ly tống biệt nghĩa nhau, uống không chẳng mặt tình anh liệu.

HÙNG TÍN nói: La Thành, lời thề với nhau đồng sanh tử, nên rượu một ly mi tống biệt nghĩa đồng tâm. Cha chả! Sao mi chẳng hổ với thú cầm, câu thố tử hồ bi chi loại? La Thành! Mi há chẳng biết câu: Dục tương thốn thảo tâm, báo đáp tam xuân quí. Rất đổi loài cây cỏ, nhờ sương xuân còn chút tấc lòng đền, còn như mi, lúc Thúc Bảo, Giảo Kim đầu giặc, mi còn đang đau nặng tại phòng, lúc đó ta ngỡ mi một lòng với chúng nó, ta mới xách cây kích đồng ta vào ta giết mi, khi ta vào gần đến phòng, ta nghe mi nói phốm rằng: Thúc Bảo, Giảo Kim đồ bậy, ăn cơm ta trở lại đầu Đường. Phải chi mi xách nổi thần thần thương, ra đến trận giết hai thằng khốn ấy, lúc đó ta tưởng thiệt lòng mi tốt, ta buông thương đồng tạ nghĩa đệ huynh, cò dè đâu, mi là đứa vô tình, dối đưa mẹ đặng toan đầu giặc.

LA THÀNH nói: Quân, giờ Ngọ đã đúng kỳ, xáng mã ta làm lịnh, Hùng Tín, ai cũng các tư kỳ chúa, nếu vì tình e lỗi với vua, Gươm đeo rút vỏ chuyển lực thần oai, đưa đó xuống diêm đài, ngọn gươm linh ta tận sát,

(Chém vừa rồi thì một điểm linh hồn bay tuốc qua ngoại quốc, đến sau đầu thai là Cáp tô Văn, quyết qua thâu đoạt nhà Đường ấy là việc sau, kế Thúc Bảo vô tới ôm đầu Hùng Tín mà khóc)

THÚC BẢO nói: Bớ Đại ca, đại ca chết, kham ta hồ nghĩa khí, đãng ước bá niên tồn, em về đây xác anh đã lìa hồn, từ đây phải thiên thu hồ vĩnh biệt. Đại ca ôi! Em về chẳng kịp đôi lời trần thiết, trước can vua, sau tống biệt đôi chung, vậy thì rượu ba chung em tế giữa pháp tràng, tâu cùng thánh thượng xin th hài mai táng,

CA TƯƠNG TƯ

Nay anh đã cách dương trần lìa hồn,

Hồn cầu đặng siêu thăng.

Ơn chúa nghĩa vua mới đánh liều thân sanh,

Cam đành phần anh,

Ôi âm dương cách phân đôi đàng,

Càng buồn càng than,

Trách ai nở phủ phàn,

Nay đó trượng nghĩa vua,

Anh đành liều cái thân sanh,

Ơn cho trọn,

Nay phải tử chi,

Em mất đi,

Em đặng về đây,

Việc lở rồi,

Từ này thôi chẳng thấy nhau,

Còn gì đền ơn,

Lòng sắt đinh đâu sờn,

GIẢO KIM ca: Nay đây phân cách nghĩa đồng lời thề,

Thệ hải sơn minh,

Âm cảnh từ đây cách bức nẻo đệ huynh,

Còn gì mà mong,

Sanh tử thề đồng nhau,

Lại đưa anh,

Thấy vầy cảm động lòng này thương,

Ngưởng viện kiếu thiên hoàng,

Ngưởng viện kiếu thiên hoàng,

Gánh thân tàn,

MẬU CÔNG CA: Em nguyền cầu cho,

Hồn siêu phương Phật

LA THÀNH ca: Cảm nghĩa đại ca,

Một lạy đây,

Đưa anh khỏi dương trần.

Vì tình vì ân,

MẤY NGƯỜI ĐỀU CA CHUNG: Nay anh rửa sạch trần.

Thương thay cái chí trượng phu,

Thương thay cái chí trượng phu,

Oanh liệt oanh,

Mấy em cầu cho anh,

Biết bao giờ sum hiệp nghĩa tương tri…

THÚC BẢO nói: Dạ, bẩm lịnh Quân sư, trước có một lời đang thệ, ơn Quân sư vọng tấu thánh hoàng, đặng cho quân sửa soan quách quan, nếu để vậy e đời bán sáng.

MẬU CÔNG nói: Truyền quân nhơn thâu liệm thi hài, chờ ta tấu thiên nhan rồi sẽ táng, Này chư tướng ôi! Hạng ngày mai này ta lấy Lạc Thành, chư tướng hãy nghe ta định kế.

CA CỔ BẢN

Ngày nay nhóm chúng ta kéo qua lấy thành,

Lời ta khiến hỡi tướng binh,

Y lịnh truyền,

Sai kỳ ta không dung,

La Thành chiến đạo, muôn binh rồng,

Phục tùng tiền tả sang,

Bằng mà khi đi,

Lúc binh Ngũ

Vương rối loạn,

Người có đi ngang, ngươi đón đường,

Bắt năm người về đây,

Bằng không đặng chớ trông về,

Nơi thành thấy ta.

LA THÀNH ca: Dạ, ngu thần xin lãnh mạng cho,

Muôn binh ròng trực chỉ Tỏa sang,

MẬU CÔNG ca: Còn ngươi Huấc Trì, Giảo Kim nghe dặn,

Phải y ngã lịnh ;

Ngày mai đến nơi Lạc Thành hai người vào phía tả

Trung ương để mặc ta,

HUẤC TRÌ, GIẢO KIM ca: Trên ngài dạy tôi phải vưng.

Phía tả chờ phòng,

Mặc chúng tôi,

MẬU CÔNG ca: Còn bên hữu đây, Hắt Bạch phu nhơn,

Hết lòng vì vua,

HẮT BẠCH PHU NHƠN ca: Hai chúng tôi quyết mộT

Trận với Lạc Vương, quyết lấy thành,

Biết tài hùng anh,

MẬU CÔNG ca: Công cẩn cùngTào Viên,

Bốn ngươi khá tua nghe lịnh,

Cùng bắc viên xử công phía đông,

Bốn người phá dinh cho đặng,

Vào chốn trung ương,

Bắt Thế Sung,

Y lịnh của ta,

Nếu mà không đặng vậy,

Ta cứ theo pháp hình,

Cơ binh nay ta đà định kỳ rồi,

Nếu mà đơn sai,

Cứ luật vua ta chẳng thứ dung,

Kế sắp đà xong,

Bằng mà ai vi lịnh,

Ta cứ luật chém đầu,

BỐN NGƯỜI ca: Chúng tôi cúi xin vưng

Lịnh quân sư dám há sai,

Rạng ban mai,

Chúng tôi đồng quyết lòng thề một trận,

Lạc Dương phải tung hoành,

MẬU CÔNG ca: Kế mưu sắp đặt đả thành,

Rạng ngày khởi binh,

Quân bây khá nghe lịnh ta đây,

Binh mã điểm sang,

Gươm giáo nghiêm trang,

Rạng mai này quyết một trận,

Lấy cho đặng Lạc Thành.

HẠ MÀN