MÀN THỨ SÁU
VƯƠNG THẾ SUNG nói: Từ phò mã Lạc Thành nghị sự, sao bặt tin chẳng thấy phản hồi,
CA LẠC ÂM THIỀU
Sao vì sao khiến lòng ta nghi,
Khi đó qua Lạc Thành
Nghị cùng công nương
Lâu hồi trong trướng
Ta rất nên lo lường,
E người chí trưởng,
Lén bỏ qua dinh Đường,
Thì người ắt chẳng thành công,
Nên lòng ta tất lòng nghi ngại, nghi
HẢI CÔNG ca: Tôi lời xin khuyên cùng đại vương,
Tôi chắc không hại gì?
Vả là phò mã,
Cái người có trí,
Không lẽ đâu một mình,
Dám xông Đường dinh,
Chắc một giây sẽ về,
Đại Vương chớ khá sầu bi,
Để mà lo quyết chiến đại nhơn, hư hay nên,
CA MẪU TẦM TỬ
Chắc có khi cũng có chuyện chi,
Nên đã lâu chẳng thấy đơn trì,
Nói như đại vương chắc là trúng lý,
Khiến tôi thổn thức hồ nghi,
Thiệt rất nghĩ suy,
Muốn đại vương truyền báo quân đi
Thám dọ rồi coi có đều chi,
Họa may có gặp chuyện gì,
Thông báo mình hay thì xong …
CA XUÂN PHONG
CAO ĐÀNG THÁNH ca: Quân nghe truyền,
Vưng lịnh ta,
Qua Đường dinh,
Dọ tình thể nào,
Đặng thông báo trước dinh thì xong,
Chớ đơn sai cứ luật hình,
Ta chẳng dung, khá cẩn tâm,
Kiếm các nơi,
Đều chi về đây báo liền,
BÀI XÀNG XÀNG LIẾU
CHÂU XÁNG ca: Ngày ngày qua,
Phò mã toan phục thù,
Toan cùng tôi muốn Ngũ gia ra trận,
Vì Ngũ Vương e còn dại khờ,
Vì là vầy mới tôi,
Tôi chẳng cho Ngũ gia ra trận,
Sợ khi e xảy ra dinh Đường,
Vì tôi báo tin cho tường,
Vì tôi báo tin cho tường,
Đại vương sai người dọ coi, ;
Có không thì xong,
QUÂN báo: Dạ dạ, phò mã nay một ngựa một người, nơi Đường tặc phòng toan thích khách.
THẾ SUNG nói: Lui, Ngũ Vương ôi! Phò mã nóng lòng vì chúa, tính một mình thích khách Đường đồng ; nếu không lo việc cả chẳng xong, Ngũ vương có kế chi định liệu.
CA LONG HỔ HỘI
Nếu việc này,
Sớm không lo,
Phò mã không,
Khỏi nguy biến,
HẢI CÔNG ca: Vầy đại vương,
Dùng binh mạnh,
KIẾN ĐƯỚC ca: Tiếp ứng Đơn gia,
Nếu để lâu ắt phải bị nguy,
CAO ĐÀNG THÁNH ca: Với chúng ta tấn binh kịp thì,
Cứu người cơn nguy,
CHÂU XÁNG ca: Như cao huynh thì xông đất thành,
QUÂN báo: Dạ, Phò mã tử tại dinh Đường, nên phải báo lại thánh thượng.
THẾ SUNG nói: Phò mã chết! Bớ phò mã! Kham ta hồ xã tắc, thiên thu biệt Đơn gia, Phò mã còn vai gánh sang hà, nay rũi thác thi hài khách địa.
CA TỨ ĐẠI (sang dài)
Bởi chưng thiên vĩ xử nhiên,
Phò mã đánh dấu lời dưới điện,
Dám một mình đơn thân độc mã,
Xử nghĩa tròn ơn đền oán trả,
Xa cơ bị gã Đường vương bỏ mình,
Lạc Dương ta ắt khó gìn,
Từ đây đã đoạn lụy tình,
Mình ta đeo dắt lương đình,
Kham ta hồ âm cảnh bặt tin,
Thiên địa ôi sao ông lại bất minh,
Đành giết chi người cô quả
Lạc Dương chắc nay đà,
Tan điền thượng hãi còn chi,
Mạng ta đà nan vi…
QUÂN báo: Dạ, binh Đường tứ hướng phủ vây, công phá gấp Lạc Thành phải hại,
THẾ SUNG nói: Thiên hà hại, thiên hà hại, địa tán ngô, địa tán ngô,
KIẾN ĐỨC nói: Xin đại vương chỉ dậm sương đồ, Minh châu sẽ nhờ Lưu hắt Đạt.
THẾ SUNG nói: Từ đây phải Lạc Thành đành bỏ, này Minh Châu chỉ dậm sơn xuyên, ở đây chắc chẳng yên, Lạc Dương mất khó bề chống cự.
THẾ SUNG ca tiếp: LỐP HỒI THỦ
Lâu bấy lâu chiếm cứ Lạc Thành,
Lúc nguy ta phải cam đành,
Nay cơn suy có khi lúc thạnh,
Cao xanh đánh cắc cớ chi,
Phò mã với ta ân thâm chi trượng,
Vì nghĩa liều mình,
Thân chẳng đặng tàn thân,
Dầu thác còn lòng ghi thâm ân,
Châu Xàng ca: Nay binh ó rang râu
Đại vương chẳng chịu dời lần,
Nếu để cho binh áp đến gần,
E binh biến khó bề chống ngăn,
ĐẬU KIẾN ĐỨC nói: Quân
khá kiêm kích đăng trình cùng Đường Vương đấu chiến.
(Bỏ Décors fixe xuống, một tên quân cầm cây cờ đề chữ soái, một tên tướng cầm cây gươm dơ lên, còn quân xế ba hàng)
CA MADELON (Victoire)
Muốn giúp chúa bao nài thân chết, vì,
Cơn nguy biến khá giúp nhau, ơn,
Nay ra binh y lịnh quân sư, đồng,
Ơn quân vương, gánh giang san,
Nay nay, thành Lạc Dương,
Đương cơn hồi nguy biến,
Chừng ta mới, áp nhau vô thành,
Cùng Lạc Vương hơn thua đường chinh chiến,
Ráng hết sức xông phá đường tên,
Ơn chúa ta đừng quên,
Làm làm sao,
Ơn vua ơn là trọng,
Mình âu lo lo sao ta phục quốc,
Thì ngày sau,
Lo chi không bình tịnh,
Chừng Ngũ Vương,
Nay ta đã, đã bắt, giết giết phức,
Rồi rồi rồi đây,
Sửa sang hồi trào nội,
Thì Cao Vương công thăng,
Ta lên chức,
Khi ấy mới vững lên ngai vàng,
Thì ngày sau hưởng lộc phước tràng,
Nam nam sang,
TƯỚNG nói: Quân, tấn binh,
HẠ MÀN