← Quay lại trang sách

Chương 749 Đoạt xá Tiểu Thiên Tôn 2

Lúc đó Hứa Ứng quên mình quên cả ngoại giới, hoàn toàn không biết Tiểu Thiên Tôn đã trải qua một trận đại chiến gian nan cỡ nào, một mình đối phó với vạn người, nếu không phải Ngũ Tuyệt Tiên Vương và Thương Nguyệt Chân Nhân đánh lén, hắn cũng không bị trọng thương như vậy.

Nguyên khí trong từng cảnh giới của Tiểu Thiên Tôn hỗn loạn, thủy hỏa xâm lấn, tình hình cực kỳ tồi tệ.

Ngọc Thanh nguyên thần của Hứa Ứng vừa bay vừa quan sát, lúc tới Thần Kiều của Tiểu Thiên Tôn, chỉ thấy Tiểu Thiên Tôn cũng là một vị bán tiên, một nửa nguyên thần ở trong thành, một nửa còn chưa vào thành.

Nhưng lúc này nguyên thần của hắn đang đờ đẫn, chìm vào hôn mê; xung quanh nguyên thần là một đạo tràng, đạo tràng đang trong quá trình sụp đổ, địa phong thủy hỏa phun trào, cả một khoảng thiên địa không ngừng hủy diệt, khung cảnh cực kỳ đáng sợ.

Ngoài đạo tràng lại có từng sợi xích đại đạo khổng lồ không gì sánh được đang múa lượn xung quanh, tỏa ra đạo âm du dương!

Hứa Ứng nhíu mày.

Y không cách nào tiếp cận nguyên thần của Tiểu Thiên Tôn.

Những sợi xích đại đạo này là do đạo văn ngưng tụ thành, đạo văn lại do đạo tượng tạo thành, cực kỳ phức tạp mà uy lực lại mạnh mẽ không gì sánh được, cứ như thiên địa đại đạo hóa thành thực chất!

Trước khi hôn mê Tiểu Thiên Tôn đã bố trí xiềng xích đại đạo này để bảo vệ nguyên thần của bản thân, tránh kẻo ngoại địch xâm lấn.

Nhưng cũng chính những xiềng xích đại đạo này khiến Hứa Ứng không cách nào tới gần nguyên thần của hắn kiểm tra xem rốt cuộc thương thế nặng tới mức nào.

“Tiểu Thiên Tôn đã ngất, chỉ dựa vào nghị lực cường đại của bản thân để giữ mình đứng vững không đổ, khí thế không giảm, hù dọa Thương Nguyệt Chân Nhân.’

Hứa Ứng thầm nghĩ: “Thật ra không cần Thương Nguyệt Chân Nhân ra tay, bất cứ ai tới đây cũng có thể giết chết hắn!”

Y khôi phục bình tĩnh, trong lòng đã ra quyết định, hạ giọng nói: “Ngươi ngất đi cũng tốt, nhưng làm sao ta biết mảnh vỡ nào là Thiên Khư?”

Y lại nhập định, dung hòa với dấu ấn của mình, tiến vào một trạng thái kỳ diệu, mượn dấu ấn quá khứ để cảm ứng mảnh vỡ thiên địa kia!

Thiên Khư!

Còn Ngọc Thanh nguyên thần của y lưu lại trong cơ thể Tiểu Thiên Tôn, đi tứ phía dập lửa, tu bổ bầu trời, ngăn chặn hồng thủy lan tràn, trợ giúp Tiểu Thiên Tôn trấn áp các loại đạo thương trong khu vực Hi Di.

Thương Nguyệt Chân Nhân thấy một lúc lâu rồi mà Tiểu Thiên Tôn không hề nhúc nhích, bèn cười nói: “Chắc chắn ngươi đang bị thương đúng không? Tuy Tiểu Thiên Tôn vô địch trong tổ đình nhưng phải đối phó với nhiều đối thủ như vậy cùng một lúc, chắc chắn thương thế không nhẹ.”

Lúc trước hắn trốn trốn tránh tránh, giờ đi thẳng từ sau núi đá ra, để lộ thân hình, cười nói: “Cái này cũng không trách ngươi được. Ngũ Tuyệt Tiên Tôn thực lực siêu quần, ngươi không chống được hắn cũng là chuyện đương nhiên. Hắn không cần ra tay, chỉ cần đồ tử đồ tôn của hắn bước vào tổ đình cũng có thể khiến ngươi trọng thương.”

Hứa Ứng khuếch tán thần thức, thầm nghĩ: “Ta đã tìm hiểu được tổ pháp rồi thì cần gì che giấu? Trực tiếp vận dụng là được?”

Chỉ nghe từng tiếng ong ong nhẹ nhàng vang lên, lục động thiên na tổ xoay tròn sau lưng y, vận hành theo tổ pháp, trong đó động thiên Hoàng Đình khiến thần thức của y trở nên vô cùng cường đại, khả năng cảm ứng mạnh mẽ hẳn lên, xâm nhập vào hư không, tìm kiếm bất cứ không gian nào bị giấu giếm xung quanh.

Khả năng cảm ứng của y lập tức tăng tới cực hạn, xung quanh Tham Đạo đài, thiên địa đại đạo nhẹ nhàng chấn động, ngàn vạn hào quang bay ra từ thiên địa vỡ nát, hàng ngàn hàng vạn luồng, chất chứa đại đạo ảo diệu, bay về phía này, khắc lên Tham Đạo đài bên dưới Hứa Ứng.

Hình ảnh này cực kỳ lộng lẫy nhưng không hiểu sao lại mang vẻ bi thương, khiến người đứng trong đó không nhịn được lã chã nước mắt.

Đây là nỗi buồn của đại đạo, đặt mình trong đại đạo, đương nhiên sẽ thương tâm theo.

Thương Nguyệt Chân Nhân thấy tình cảnh này không khỏi nghi hoặc nói: “Thằng nhãi bên cạnh ngươi là ai? Hắn không phải Sở Thiên Đô! Sở Thiên Đô không có bản lĩnh như vậy!”

Hắn bước tới vài bước, định nhìn rõ diện mạo thật của Hứa Ứng, nhưng lại e ngại thực lực của Tiểu Thiên Tôn.

Vừa rồi Tiểu Thiên Tôn thi triển thần công tầng bảy, đối đầu với tiên trận vạn người, đối phó với Ngũ Tuyệt Tiên Vương mà vẫn có thể đỡ được một đòn toàn lực của hắn, thậm chí bị hắn đánh trọng thương!

Sức chiến đấu cỡ này, khiến hắn quá kinh hãi.

Thương Nguyệt Chân Nhân ánh mắt nhấp nháy, lấy ra một ống tiêu, cười nói: “Tiểu Thiên Tôn, đạo âm xung quanh ngươi quá buồn, ta thổi nhạc cho ngươi!”

Ống tiêu cất tiếng, đạo âm sát phạt nổi lên tứ phái, dẫn dắt đại đạo trong cơ thể Tiểu Thiên Tôn. Nếu là lúc bình thường, Tiểu Thiên Tôn hoàn toàn không quan tâm, nhưng bây giờ hắn đang bị trọng thương, khó mà đối phó với các loại ma âm sát phạt!