Chương 750 Đoạt xá Tiểu Thiên Tôn 3
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
Ngọc Thanh nguyên thần của Hứa Ứng vẫn đang ở trong cơ thể Tiểu Thiên Tôn, chỉ nghe tiếng tiêu vang lên, nguyên khí và đạo tượng trong cơ thể Tiểu Thiên Tôn vốn đã mất khống chế, giờ lại càng rối loạn. Các loại đạo tượng mà Tiểu Thiên Tôn tu luyện bộc phát uy lực, công kích lẫn nhau, khiến hắn bị thương càng nặng nề hơn!
Khó khăn lắm Ngọc Thanh nguyên thần của Hứa Ứng mới chữa trị được một số đạo tượng cho Tiểu Thiên Tôn, giờ phút này vết thương cũ tái phát, thậm chí ngay cả nguyên thần của y cũng lâm vào nguy hiểm!
Thực lực của Tiểu Thiên Tôn quá mạnh, tu vi quá cao cường, đạo tượng của hắn, từng cảnh giới của hắn đều ẩn chứa lực lượng hùng hồn. Bây giờ Tiểu Thiên Tôn tự phong ấn nguyên thần, những đạo lực này không còn chủ nhân khống chế, bị Thương Nguyệt Chân Nhân kích thích, chỉ cần Hứa Ứng bất cẩn một chút thôi, chỉ e Ngọc Thanh nguyên thần sẽ bị lực lượng rối loạn xung quanh giết chết!
Thương Nguyệt Chân Nhân vừa thổi tiêu vừa quan sát động tĩnh của Tiểu Thiên Tôn, chỉ cần Tiểu Thiên Tôn có vẻ không chống đỡ nổi, hắn sẽ lập tức bộc phát ra tay giết người!
Nhưng khiến hắn thất vọng là Tiểu Thiên Tôn vẫn đứng vững vàng sau lưng Hứa Ứng, hoàn toàn không có vẻ gì là bị ảnh hưởng.
Nhưng trong cơ thể Tiểu Thiên Tôn, Hứa Ứng lại sứt đầu mẻ trán.
Tiếng tiêu của Thương Nguyệt Chân Nhân khiến thương thế của Tiểu Thiên Tôn càng thêm nặng nề, ngay cả y cũng bị ép không thể không tránh né những đạo văn đạo tượng mất khống chế.
Thiên Hà lại đảo ngược, nước Thiên Hà đảo qua bên cạnh nguyên thần Hứa Ứng, suýt nữa quất bay y.
Khoảnh khắc sau dãy núi dao động, một tòa thiên sơn trong đó là nơi thủy hỏa giao luyện, Tam Muội chân hỏa và Tam Muội thần thủy khai chiến, đánh tới mức thiên địa tan rã!
Ngọc Thanh nguyên thần của Hứa Ứng vừa tránh né vừa bay lên trên, nổi giận đùng đùng: “Nếu Tiểu Thiên Tôn tự phong bế nguyên thần, thân thể này không ai khống chế, thế thì để ta!”
Hắn phi thân lên chui vào Thập Nhị Trọng Lâu của Tiểu Thiên Tôn, lập tức khống chế thân hình Tiểu Thiên Tôn.
Tiếng tiêu càng lúc càng dồn dập.
Thương Nguyệt Chân Nhân vừa cất bước đạp theo trận pháp kỳ dị, vừa thổi tiêu mang theo sát ý, khuấy động khí huyết, phá hoại đạo tâm.
Nhưng Tiểu Thiên Tôn vẫn không hề phản ứng lại.
Thương Nguyệt Chân Nhân đột nhiên thu ống tiêu lại, cười ha hả nói: “Tiểu Thiên Tôn, ta tưởng ngươi là anh hùng hảo hán, cho là ngươi chống chọi lại Loạn Thế Ma âm của ta, không ngờ ngươi lại chết ngất!”
Hắn nhấc chân lên, đi về phía Tham Đạo đài.
Nhưng ngay lúc này, cuối cùng Ngọc Thanh nguyên thần của Hứa Ứng cũng khống chế được thân thể của Hứa Ứng, đột nhiên ngẩng đầu lên cười ha hả.
Trong tiếng cười, tai mắt mũi miệng của Tiểu Thiên Tôn đang phun máu lập tức biến thành cột máu, dội tới mức Hứa Ứng đang ngồi phía trước toàn thân đầy máu!
Tiểu Thiên Tôn vẫn cười ha hả, cứ như hoàn toàn không phát hiện ra.
Thương Nguyệt Chân Nhân vội vàng dừng chân, sắc mặt tái nhợt, lặng lẽ lùi lại phía sau một bước rồi cười nói: “Tiểu Thiên Tôn, ngươi cười cái gì? Lỗ tai của ngươi còn đang phun máu, bắn ra ngoài tới mấy trượng lận, ngươi không kiềm chế được thương thế rồi phải không?”
Hứa Ứng khống chế thân thể Tiểu Thiên Tôn, giơ hai cánh tay lên, phủi ống tay áo rồi chắp hai tay sau lưng.
Thương Nguyệt Chân Nhân trong lòng giật thót, vội vàng lùi lại mấy bước nữa, tế nguyên thần ra, chỉ trong khoảnh khắc nguyên thần đã tăng cường tới cực hạn, hiện ra tám cánh tay, mỗi cánh tay đều cầm từng món pháp bảo, chuông, khánh, đàn, tranh, tỳ bà, sênh, trống, tiêu. Hắn cười lạnh nói: “Tiểu Thiên Tôn, chúng ta còn lạ gì nhau, ngươi biết ta có bao nhiêu năng lực, ta cũng biết trình độ của ngươi, chắc chắn thương thế của ta nhẹ hơn ngươi!”
“Thương Nguyệt, cái này thì chưa chắc!”
Tiểu Thiên Tôn xoay người, tai mắt mũi miệng vẫn đang phun máu, khi Hứa Ứng khống chế Tiểu Thiên Tôn nói chuyện, máu tươi phun ra thành từng đợt, lúc gần lúc xa.
Tiểu Thiên Tôn há miệng, máu tươi không ngừng tuôn trào ra trong miệng, cười nói: “Thương Nguyệt, tuy ta bị thương nặng đấy nhưng vẫn lưu lại một chiêu. Chiêu này là ta chuẩn bị riêng cho ngươi, đoạt mạng chó của ngươi chỉ dễ như trở bàn tay!’
Trong lúc nói chuyện, trên Tham Đạo đài đã đầm đìa máu tươi.
Thương Nguyệt Chân Nhân thấy bộ áo trắng trên người Tiểu Thiên Tôn bị nhuộm thành màu đỏ tươi, trong lòng vừa buồn cười lại vừa kinh hãi.
Hắn cười là vì Tiểu Thiên Tôn luôn thích sạch sẽ, không muốn trên áo dính chút bụi bận nào, ngay cả một chút tro bụi cũng không được.
Còn bây giờ máu nhuộm đỏ áo trắng, phá hoại hình tượng tú sĩ áo trắng của Tiểu Thiên Tôn.
Khiến Thương Nguyệt kinh hãi là, thương tích của Tiểu Thiên Tôn đã nghiêm trọng tới mức này rồi mà hắn vẫn có thể trò chuyện vui vẻ, thần thái tự nhiên, khiến hắn thầm sợ hãi!
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑