← Quay lại trang sách

Chương 783 Bằng hữu trong kiếp đầu 3

Còn bây giờ Phan Ma thần kia công kích, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà lọng che đã bị phá giải!

Tiểu Thiên Tôn nghênh tiếp ánh mắt chất vấn của hắn, chần chừ một chút rồi nói: “Đừng phản kháng. Hắn phát tiết một chút thôi là được. Nếu ngươi phản kháng hắn sẽ làm tới đấy, quyết tâm thanh toán món nợ cũ với ngươi bốn mươi tám ngàn năm trước. Ta có kinh nghiệm rồi.”

Hứa Ứng vốn đang định ra tay liều mạng với Phan Ma thần, nghe vậy trong lòng giật thót: “Lại là phúc báo mà ta tích lũy năm xưa! Đợi đã, Tiểu Thiên Tôn nói hắn có kinh nghiệm rồi là sao? Chẳng lẽ lúc trước hắn từng tới đây, bị Phan Ma thần đánh?”

“Rầm!”

Màn trời do lọng che hình thành bị đập nát, bầu trời bên ngoài chiếu vào, lực lượng khổng lồ của đòn này đè xuống khiến cỗ xe rung chuyển kịch liệt. Hai con mặc kỳ lân là cường giả cỡ Kế đạo nhân nhưng vẫn bị luồng lực lượng này ép tới mức gào thét, cuối cùng không khống chế được mình cả thân mình lẫn cỗ xe kỳ lân lăn lông lốc từ trên cao xuống.

Tiểu Thiên Tôn không hề hoảng hốt, dặn Chu Nhai Thư: “Ngươi nắm chắc vào, đừng để bị đánh bay ra ngoài.’

Chu Nhai Thư sắc mặt tái nhợt, vội vàng nắm lấy tay cầm lọng che bằng đồng xanh, cả cỗ xe lẫn hai con kỳ lân đâm vào một đỉnh núi, lăn lông lốc vào rừng núi gần đó!

Cỗ xe rơi vào một khu vực Tiên đạo dị thường trong rừng núi, xuyên qua khu vực dị thường kia, đâm vào một đầm nước.

Hai con mặc kỳ lân đã bị thương, ra sức giãy dụa, kéo cỗ xe ra khỏi làn nước.

Tiểu Thiên Tôn tiện tay giải trừ Tiên đạo biến dị trên người Chu Nhai Thư, vừa rồi khi xuyên qua khu vực Tiên đạo dị thường, Chu Nhai Thư tu vi yếu kém đã bị Tiên đạo ô nhiễm, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà thân thể và nguyên thần đã dị biến, hóa thành người không ra người, quỷ không ra quỷ.

Hai con mặc kỳ lân kéo xe chạy bán sống bán chết. Phía sau vang lên tiếng rít, ra là lọng che bị đánh thủng lỗ chỗ, đang xoay tròn bắn văng ra ngoài.

“Nhảy lên trên!” Tiểu Thiên Tôn nhắc hai con mặc kỳ lân.

Hai con mặc kỳ lân đạp lên tường quang, ra sức nhảy lên trên, lọng che to lớn viu một cái bay qua dưới chân bọn chúng, cắt đứt một ngọn núi ở đằng xa.

Lọng che tiếp tục bay về phía trước, không biết hay đến đâu.

Phan Ma thần hạ xuống một đỉnh núi, giơ tay kéo Hỗn Thiên bảo tán, quát lớn: “Coi như các ngươi chạy nhanh! Đừng để ta gặp lại lũ chó chết các ngươi!”

Hứa Ứng sắc mặt tái xanh, quay đầu lại cả giận nói: “Tiểu Thiên Tôn, hắn gọi chúng ta là chó chết mà ngươi cũng nhịn được à?”

Tiểu Thiên Tôn sắc mặt như thường nói: “Ai mà hắn chẳng gọi là chó chết. Năm xưa ngươi cũng bị hắn mắng không biết bao nhiêu lần.”

Hứa Ứng lấy làm lạ: “ Ta không giết hắn à?”

Tiểu Thiên Tôn lắc đầu nói: “Không, ngươi còn kết bái huynh đệ với hắn.”

Hứa Ứng nháy mắt mấy cái, cười nói: “Tiểu Thiên Tôn, ngươi gọi hắn là Phan thúc, thế gọi ta là gì?’

Sắc mặt Tiểu Thiên Tôn hơi trầm xuống, thản nhiên nói: “Hứa Ứng, đừng quên ngươi là tù nhân của ta. Đừng đùa quá đà.”

Hứa Ứng nhìn hắn, gương mặt tươi cười.

Tiểu Thiên Tôn mặt trầm như nước, không hề thay đổi gì. Hứa Ứng thấy hắn không phản ứng đành dời mắt đi, nói: “Tên thật của Phan Ma thần là gì?’

Hắn không phải Ma thần, tên là Phan Nghị, là luyện khí sĩ trong thời kỳ của ta, năm xưa cũng từng đi theo ngươi. Sau khi ngươi phi thăng, hắn sống trong Kiến Mộc thành, không còn lý tưởng, ai dám nhắc tới ngươi trước mặt hắn sẽ bị hắn đánh cho chỉ còn đầu lưỡi động đậy được.’

Tiểu Thiên Tôn nói: “Nhưng hắn không hạ thủ nặng tay lắm, cùng lắm chỉ giáo huấn một chút thôi.”

Lọng che bay vù vù tới, cắm về cỗ xe, chẳng qua đống rèm ngọc đã thiếu lỗ chỗ, minh châu to như nắm tay không cánh mà bay, trên lọng che của có vài lỗ lớn, bên trên có ánh nắng chiếu xuống.

Chu Nhai Thư nói: “Sư phụ, có cần sửa không?’

Tiểu Thiên Tôn thản nhiên lắc đầu nói: “Cứ để đó đã. Lát nữa có thể còn hỏng nặng hơn.”

Chu Nhai Thư không hiểu gì, đành im lặng. Kỳ lân chở bọn họ tới một vùng đất rộng lớn, nơi này sông núi hoang tàn đổ nát, nhiều chỗ có thể thấy lầu các đình đài sụp đổ.

Từ xa nhìn lại, có bốn bức tượng hùng vĩ đứng trong vùng đất hoang vu, cao hơn ngàn trượng, ai nấy thân thể thẳng tắp, thể hiện rõ những đường nét nam nhi.

Bốn bức tượng này khiến người ta có cảm giác áp lực không gì sánh nổi, dường như bên trong tượng đá phong ấn nội tâm cường đại, khi tượng đá chuyển hóa thành thân thể máu thịt, nguồn lực lượng này sẽ bộc phát long trời lở đất, lật nghiêng thiên địa!

Tiểu Thiên Tôn ra hiệu cho hai con mặc kỳ lân đỗ bên bốn bức tượng đá, lơ lửng giữa không trung.

Hai con mặc kỳ lân ngoan ngoãn làm theo, đứng bên bức tượng khổng lồ, thân thể run rẩy, lân phiến cũng rung lên bần bật.