← Quay lại trang sách

Chương 784 Phá hoại chuyện tốt của ta 1

Đột nhiên tiếng đá tảng xê dịch vang lên, Hứa Ứng nhìn lại, chỉ thấy ánh mắt của một bức tượng đang chậm rãi dịch chuyển, nhìn về phía y!

Con mắt của tượng đá này rất kỳ lạ, có ba mắt tất cả, trên trán có một mắt dọc, ngay tại mi tâm.

Lúc này những tượng đá khác cũng vang lên tiếng đá tảng xê dịch, không ngờ con mắt của bọn họ đều chậm rãi di chuyển!

Tiểu Thiên Tôn thấy vậy trong lòng vui mừng, đứng dậy nói: “Bốn vị thúc phụ, hôm nay ta dẫn một vị cố nhân tới...’

“Cút!” Không biết vị nào trong tượng đá quát lên long trời lở đất.

Tiểu Thiên Tôn lập tức giơ tay: “Khởi giá!’

Hai con mặc kỳ lân như được đại xá, lập tức nhanh chân phi nước đại, kéo cỗ xe hóa thành một luồng sáng bay đi.

Tiểu Thiên Tôn vẫn không yên tâm, đỉnh đầu có luồng khí xanh bay lên, tế lọng che ra.

Quả nhiên phía sau có ánh sáng lóe lên, một bức tượng thần quay đầu lại, con mắt dọc trong mi tâm tỏa hào quang, một cột sáng huy hoàng chiếu tới.

“Rầm!”

Lọng che kia bị thần quang xuyên thủng, lại nổ thành một cái lỗ lớn.

"OOng!"

“Rầm!”

Hai bức tượng đá khác cũng quay đầu lại, mi tâm bắn ra một cột sáng, lọng che lại thêm hai lỗ lớn.

“Sư phụ thần cơ diệu toán!’ Chu Nhai Thư thán phục.

Tiểu Thiên Tôn lắc đầu nói: “Không phải thần cơ diệu toán, là kinh nghiệm thôi.”

Hứa Ứng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bốn bức tượng đá đều khôi phục thân thể máu thịt, người khổng lồ không ra tay đang an ủi ba người khổng lồ ba mắt khác.

Hứa Ứng nói: “Bọn họ cũng là bằng hữu của ta năm xưa?”

Tiểu Thiên Tôn gật đầu nói: “Bọn họ luyện được thần nhãn là nhờ vào ngươi. Bốn vị thúc phụ này là Linh gia tứ kiệt, người cầm đầu chính là Linh Bất Phàm.”

Hứa Ứng quay đầu nhìn lại nói: “Hắn vẫn đang khuyên nhủ những người khác, chắc chắn năm xưa quan hệ với ta rất tốt.”

Tiểu Thiên Tôn lắc đầu nói: “Đúng là năm qua quan hệ không tệ. Nhưng mấy năm nay lúc ta gặp ông ấy, ông ấy thường khuyên ta đừng trả thù ngươi, nhất định phải chờ tới lúc ngươi khôi phục ký ức rồi mới trả thù, như vậy mới thống khoái, mới sung sướng. Chắc ông ấy cũng khuyên ba huynh đệ của mình như vậy.”

Hứa Ứng sắc mặt đen xì, hoảng sợ không nói nên lời.

Lại thêm hai ngày, cuối cùng cỗ xe kỳ lân cũng tới Hỗn Nguyên cung.

Nhìn từ xa lại, dãy núi Hỗn Nguyên cung tựa nhưng tiên cảnh, tiên quang mờ ảo, mây lành ngưng tụ, vài gốc tiên thụ tỏa hào quang, vài cọng tiên thảo vươn mình.

Thần long ngâm dài, náu mình trong thác nước dưới núi, phượng hoàng rực rỡ đậu trên cành Ngô Đồng.

Bên ngoài Hỗn Nguyên cung, khí tím bay lên tận trời, như từ thiên hà chảy xuống.

Trong luồng khí tím có chữ Triện hiện lên, hóa thành hai chữ “Tử Vi”.

Hứa Ứng đang tán thưởng, lại thấy trong Hỗn Nguyên cung này đâu đâu cũng ẩn chứa sát cơ, trong lòng giật thót.

Tiểu Thiên Tôn ra hiệu cho kỳ lân đỗ lại, đứng dậy đi về phía trước nói: “Nếu không dùng thủ đoạn lôi đình, thế nhân sẽ không nhớ vì sao ta được gọi là Tiểu Thiên Tôn!”

Tiểu Thiên Tôn đi về phía Hỗn Nguyên cung, nơi đây còn cách Hỗn Nguyên cung hơn trăm dặm, dọc đường là dãy núi san sát. Đột nhiên từng món tiên khí bay lên từ trong dãy núi, bầu trời như xuất hiện vô số lỗ thủng.

Những tiên khí này một mặt ở tổ đình, một mặt ở Tiên giới xa xôi, xen giữa Tiên giới và tổ đình, cứ như một con đường kết nối tiên phàm.

Tiên khí lại như xúc tu mà tiên nhân trên Tiên giới dùng để khống chế thế gian.

Từng luồng tiên quang từ Tiên giới chiếu xuống, rơi vào tiên khí, khiến tiên khí lớn lớn nhỏ nhỏ tỏa ra hào quang lóa mắt.

Hứa Ứng nhìn về phía những tiên khí kia, khẽ nhíu mày, phát hiện ra có chỗ nào đó không đúng.

Y am hiểu cảm ứng chu thiên, thần thức cực kỳ nhạy cảm, những tiên khí kia mạnh thì mạnh đấy, nhưng thứ khiến y có cảm giác bất an lại không phải tiên khí mà là những thứ khác!

“Khu vực xung quanh Hỗn Nguyên cung có nguy hiểm!” Hứa Ứng thầm nghĩ.

Tiểu Thiên Tôn đi thẳng về phía Hỗn Nguyên cung, bầu không khí cực kỳ ngột ngạt nhưng mãi vẫn không có ai động đậy.

Từng đôi mắt nhìn vào người hắn, bên dưới những tiên khí kia là từng cao thủ tới từ Chư Thiên Vạn Giới, tu vi thực lực bất phàm.

Trong thế giới của mình, những người này đều là cao thủ lâu đời, danh nhân các nơi, nhận được kim triện tiên lục của sư tổ mình, tới giết Tiểu Thiên Tôn, tranh giành suất phi thăng thành tiên này.

Bọn họ nhìn về phía Tiểu Thiên Tôn, ánh mắt không giống như nhìn một người sống mà như đang nhìn một công cụ giúp bọn họ phi thăng, từ khi đại ác nhân cắt đứt Thiên Lộ, đại ma đầu khơi mào Thiên kiếp siêu cấp, không ai có thể phi thăng. Đến giờ, cuối cùng cũng có một suất phi thăng, bọn họ nhất định phải nắm chặt lấy!

Sát khí mênh mông phủ đầy thiên địa!