Chương 809 Cố nhân 3
“Nếu hắn chết trong tay người khác, bốn vạn năm đâm người rơm của ta cũng uổng công à?” Huyền Nhai Tử cười nói với bọn họ.
Ngũ Tuyệt Tiên Vương quát lên: “Các ngươi là người phương nào?”
Ngũ Liễu đạo nhân, Huyền Nhai Tử, Phan Ma thần và Linh gia tứ hung đồng thời nhìn về phía hắn, ánh mắt lộ vẻ hung dữ.
Đột nhiên Ngũ Liễu đạo nhân bay ầm ầm tới, phóng về phía quái nhãn Quỷ Khư, thanh kiếm trong tay tỏa hào quang. Ngũ Tuyệt Tiên Vương cười lạnh tiếng, giang rộng năm ngón tay, tiên quang ngũ sắc tuôn trào mãnh liệt, hóa thành năm luồng kiếm khí khổng lồ đánh về phía Ngũ Liễu đạo nhân.
Kiếm quang trong tay đạo nhân tỏa hào quang vạn trượng, nghênh tiếp tiên quang ngũ sắc, trong lúc nhất thời trên không trung kiếm quang và hào quang ngũ sắc va chạm, như thiên nữ vẩy hoa, màu sắc rực rỡ phủ đầy trời, rụng lả tả, trông thì mỹ lệ mà ẩn giấu sát cơ!
Thế công của Ngũ Liễu đạo nhân dần dần bị ngăn cản, Ngũ Tuyệt Tiên Vương mỉm cười, tế ra trận đồ, Ngũ Tuyệt trận bộc phát, bao phủ quanh Ngũ Liễu đạo nhân!
Nhưng lúc này Phan Ma thần lao qua bên cạnh Ngũ Liễu đạo nhân, miệng cười ha hả, tay mở Hỗn Thiên bảo tán.
Cái dù kia không biết kiếm đâu ra, mặt dù rách tung tóe, đâu đâu cũng có dấu vết tu bổ. Nhưng khi Hỗn Thiên bảo tán mở ra, toàn bộ bầu trời, thậm chí cả Quỷ Khư cũng nằm dưới tán ô.
Thậm chí ngẩng đầu lên, có thể thấy cả tinh hà trên bầu trời đang bay qua trong bảo tán.
Trận đồ Ngũ Tuyệt bay lên, rơi vào sâu trong bảo tán, không biết tung tích.
“Tiên khí thời cổ đại!”
Ngũ Tuyệt Tiên Vương trong lòng chấn động, Thập Nhị Trọng Lâu trong tay nguyên thần cũng rục rịch, suýt nữa bị Hỗn Thiên bảo tán thu mất.
Nguyên thần của Đệ Cửu Tiên Vương cúi người, thò tay ra, chộp về phía Phan Ma thần.
Phan Ma thần không cam lòng yếu thế, nghênh tiếp bàn tay hắn, chưởng lực hai người giao nhau, Phan Ma thần kêu lên một tiếng đau đớn, bị ép tới mức không thể động đậy.
Linh gia tứ hung đột nhiên lao ra từ hai bên trái phải, trong con mắt thứ ba mỗi người bắn ra thần quang mãnh liệt, đánh thẳng về phía Đệ Cửu Tiên Vương.
Đệ Cửu Tiên Vương một tay vẽ hình thái cực đồ, vô số phù văn lập tức bay ra, kết thành đạo liên, hình thành thái cực, nhật nguyệt luân chuyển, ngăn cản tứ hung.
“Ầm ầm ầm ầm!”
Thái cực đồ bị bốn luồng thần quang xuyên thủng, cả bàn tay sau thái cực đồ cũng bị đánh thành bốn lỗ máu!
Đệ Cửu Tiên Vương thầm kinh hãi, Phan Ma thừa cơ lao qua pháp lực của hắn, xông vào Quỷ Khư. nhưng đối diện với hắn lại là Thập Nhị Trọng Lâu được Ngũ Tuyệt Tiên Vương tế lên, trấn áp xuống người hắn.
Thập Nhị Trọng Lâu kia đè xuống, tất cả cánh cửa trong trọng lâu mở rộng, từng dấu ấn Hứa Ứng giết ra, cùng xuất chưởng đánh về phía Phan Ma thần.
Phan Ma thần không cách nào ngăn cản, nhưng một ông lão áo xanh đã đi tới đỉnh đầu hắn, đứng trên gáy hắn.
Thân thể Phan Ma thần cực kỳ khổng lồ, ông lão kia lại gầy gò thấp bé, nhẹ nhàng điểm một cái lên trán Phan Ma thần, nghênh tiếp bàn tay của mười hai dấu ấn Hứa Ứng!
Chưởng lực của mười hai dấu ấn Hứa Ứng hòa vào làm một, khủng khiếp cỡ nào?
Chỉ nghe một tiếng rầm ngột ngạt vang lên, Huyền Nhai Tử đỡ lấy chưởng lực này, khiến cả Đệ Cửu Tiên Vương và Ngũ Tuyệt Tiên Vương đều giật mình: “Lão già này vẻ ngoài xấu xí mà lại là người có pháp lực hùng hồn nhất trong số bọn chúng, gần với Tiên Vương!”
Hai đại Tiên Vương đang thầm kinh hãi, một hai cao thủ như vậy thì cũng thôi, mấu chốt là nơi này xuất hiện tới bảy người!
Bảy người liên thủ tấn công hai đại Tiên Vương, phối hợp lại chặt chẽ không một kẽ hở như đã từng hợp tác vô số lần!
Hai đại Tiên Vương càng đánh càng kinh hãi, chiêu pháp của bảy người này khác với hệ thống Tiên đạo hiện tại, chiến đấu với bọn họ cực kỳ khó chịu, mà nếu thần thông của bọn họ đánh trúng người, dính phải đạo thương, trong thời gian ngắn khó mà luyện đi được!
“nhưng cũng may đám người Nạp Lan Đô và hạ giới sẽ diệt trừ chúng tiên Bồng Lai, giết chết Tiểu Thiên Tôn trước.” Đệ Cửu Tiên Vương thầm nghĩ.
Trong quái nhãn Quỷ Khư, chiến đấu cực kỳ kịch liệt, còn bên dưới quái nhãn Quỷ Khư, trận chiến vây quét Bồng Lai cũng tới hồi kết.
Sở Tương Tương ngã xuống đất không đứng dậy nổi, được mọi người kéo vào trong cung. Đám người Viên Thiên Cương ra sức chiến đấu nhưng vẫn khó mà cản được tiên thi Quỷ Khư, không thể không lùi vào Hỗn Nguyên cung.
Chúng tiên nhìn đám tiên thi lao vào Hỗn Nguyên cung, trong lòng tuyệt vọng.
“Tới lúc chuyển vận rồi, tới lúc chuyển vận rồi!”
Trên trán Viên Thiên Cương đổ mồ hôi lấm tấm, lo lắng không thôi: “Rõ ràng ta tính được tới lúc chuyển vận gặp dữ hóa thành rồi, sao vẫn là một con đường chết?”