Chương 880 Ngọc Hư Hứa công tử 1
Thiếu nữ áo đỏ vui mừng nói: “Ngươi chính là Hứa công tử? Hứa công tử, chúng ta tới từ Tổ Đình yêu tộc, được ý thức của Yêu Tổ chỉ điểm, tới tìm các hạ! Yêu Tổ muốn gặp các hạ, mời các hạ tới Tổ Đình yêu tộc một chuyến!”
“Tổ Đình yêu tộc? Linh Tư Ức, chỉ e Ngọc Hư Hứa công tử không thể theo ngươi tới Tổ Đình yêu tộc được!”
Một giọng nói vang lên ở đằng xa, nhìn theo hướng đó thì thấy mây tím kéo đến, trải xa vạn dặm. Bên dưới mây tím có một con thuyền chèo tới, cứ như chạy trong ngân hà. Con thuyền động vào ánh sao, ngôi sao dồn dập gạt ra, như đế tinh tuần tra.
“Lần này Ngọc Hư Hứa công tử phải tới Tổ Đình Tử Vi ta.”
Trên mũi thuyền, một thiếu niên áo vàng dáng vẻ ung dung, cao quý khó tả đang cúi người nói: “Tổ Đình Tử Vi, Nam Tử Ngôn, phụng theo đế lệnh mời Ngọc Hư Hứa công tử tới Tổ Đình làm khách.”
Hứa Ứng còn chưa kịp đáp lời, đột nhiên lại một tiếng cười dài vang lên: “Tổ Đình Tử Vi đã không còn là nơi ở của Đại Đế nữa mà vẫn sĩ diện như vậy sao? Tổ Đình Thượng Thanh, Nguyên đạo nhân tới đây kính mời Ngọc Hư Hứa công tử.”
Một già một trẻ đi tới, không có dị tưởng mây tím, hết sức giản dị. Ông lão kia cười nói: “Nếu Ngọc Hư Hứa Ứng Hứa công tử muốn tới Tổ Đình nên tới Tổ Đình Thượng Thanh ta, các ngươi đều phải xếp sau.’
Cô gái áo đỏ Linh Tư Ức nói: “Thượng Thanh đạo môn tài giỏi lắm sao?”
“Đúng là Tổ Đình Thượng Thanh không có gì tài giỏi!”
Phía xa thần lực phun trào một Thổ địa thần đi tới, tướng ngũ đoản, cao không tới hai thước, tay cầm trượng đầu hươu, đầu đội mũ quan.
Khi hắn đi tới nếu không nhìn thấy hắn mọi người sẽ có cảm giác như một vị thần linh khổng lồ đội trời đạp đất, khiến người ta có cảm giác uy hiếp cực lớn.
“Tổ Đình Thiên đạo tài hoa hơn người, nên để Tổ Đình Thiên đạo đi trước các ngươi một bước, mời Ngọc Hư Hứa Ứng Hứa công tử tới làm khách!”
Thổ địa thần kia cúi người với Hứa Ứng nói: “ Ngọc Hư Hứa công tử, Tổ Đình Thiên đạo mời công tử tới Tổ Đình Thiên đạo!”
Hứa Ứng trong lòng máy động: “Bọn họ đều là khách tới từ Tổ Đình. Nhưng vì sao bọn họ lại gọi là Ngọc Hư Hứa công tử? Chẳng lẽ vì nhà ta ở Côn Lôn Ngọc Hư phong?”
Xét theo lai lịch bọn họ tới từ Tổ Đình khác biệt, đều muốn mời mình đến làm khách. Mình trở nên nổi tiếng từ bao giờ vậy?
Đột nhiên Tử Khê lòng đầy áy náy cười nói: “Chư vị, có lẽ các vị tới chậm một bước rồi. Hứa công tử không thể tới bất cứ nhà ai trong số các ngươi làm khách. Bởi vì, ta sắp gặt hái hắn, biến hắn thành một cái đèn lồng treo ở đây.”
Vừa nói xong câu này, ánh mắt mọi người đều nhìn vào hắn.
Vị Thổ địa thần kia sắc mặt trầm xuống: “Mau xin lỗi Hứa công tử!”
Tử Khê kinh ngạc, bật cười nói: “Thằng lùn kia, ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai không?’
Thiếu niên của Tổ Đình Tử Vi - Nam Tử Ngôn cũng nhíu mày nói: “Không cần biết ngươi là ai, cũng phải xin lỗi Hứa công tử.”
Tử Khê vừa sợ vừa giận, phát động động thiên lục bí, khí thế càng ngày càng mạnh, quát: “Ta chính là đệ tử của Huyền Không Thần Vương Tử Khê, thôn tính bốn ngàn sáu trăm vị cường giả đỉnh cấp của đại thế giới Thái Thủy, tu vi kinh thiên động địa, ngay cả Tiên Vương Thần Vương...”
Cô gái áo đỏ Linh Tư Ức nhíu mày nói: “Nếu ngươi xin lỗi Hứa công tử còn có đường sống. Tội gì ngươi phải đâm đầu vào chỗ chết?”
Tử Khê bực tức, mấy ngày nay hắn uy phong cỡ nào?
Hắn thôn tính nhiều cường giả như vậy, tước đoạt tiên dược trong cơ thể bọn họ, tước đoạt động thiên lục bí của họ chiếm làm của riêng. Người sống sót kinh hồn táng đảm, trốn đông trốn tây như chuột, bây mấy tên không biết điều này lại chạy tới bảo hắn xin lỗi Hứa Ứng!
“Lũ người không biết trời cao đất rộng kia, ta sẽ cho các ngươi lên đường!”
Tử Khê không nói gì thêm, điều động lục bí, lục đại động thiên xoay tròn, nguyên thần sau lưng càng ngày càng cường đại, năm ngón tay giang rộng vung xuống đám người!
"Ầm ầm!"
Bầu trời như bị bàn tay hắn đập tan, không gian vỡ vụn như lưu ly tạo thành dòng lũ xuyên qua ngón tay hắn!
“Vừa rồi ngươi nghe không rõ hay sao?”
Thổ địa thần kia tuy thấp bé nhưng tính khí lại là nóng nảy nhất, tiến lên trước một bước, điềm nhiên nói: “Ta tới từ Tổ Đình Thiên đạo, dám vận dụng nguyên thần trước mặt ta? Ngươi có thể biết không, tất cả nguyên thần đều là bắt chước Tổ Thần Thiên Đạo?”
Trước mặt hắn hiện lên một cái trống lớn, Thổ địa thần lùn tịt tế một cây chày gỗ lớn tới không thể tưởng tượng nổi, gõ mạnh lên trống. Đùng một tiếng, từng luồng chấn động mắt thường thấy được, đón lấy bàn tay của Tử Khê!