Chương 929 Tàn kiếm, Minh đao 2
Hứa Ứng quay đầu nhìn lại, bộ xương biến mất không thấy đâu, thay vào đó là hai ông lão một đen một trắng đang đánh cờ dưới cây, gốc cây kia xanh um tươi tốt, không giống cảnh tượng gốc cây mục nát lúc vừa rồi.
“A Ứng, hình như nơi này bình thường hơn bên ngoài Vọng Hương đài.” Ngoan Thất hết nhìn đông lại nhìn tây, nói.
Hứa Ứng sắc mặt nghiêm nghị, bên ngoài Vọng Hương đài trông không bình thường, đâu đâu cũng có cảnh tượng các loại sinh linh vặn vẹo, đó là do thiên địa đại đạo xung đột lẫn nhau.
Còn nơi này không xuất hiện cảnh tượng khủng khiếp đó, lại là vì nơi này còn đáng sợ hơn nữa!
Phía trước có một chiếc quan tài phát ra âm thanh kéo kẹt, nắp quan tài bật mở, bên trong có xe ngựa bay ra, có người đánh xe đi tới.
Hứa Ứng còn thấy có một vách núi lắc lư, khi thì rõ ràng, khi thì phai nhạt, cứ như đang nằm trong khe hở giữa Vọng Hương đài và một thời không khác.
Bên thác nước dưới vách núi có giai nhân tắm rửa, nằm nhoài bên đầm nước, đôi mắt đẹp lấp láy, u oán nhìn Hứa Ứng mang theo rắn to chim lớn và quả chuông bay qua bên cạnh.
Hứa Ứng dùng Hồ Thiên Chứng Đạo kinh che giấu thân hình, khiến người này không nhìn thấy được mình.
Bọn họ đi một lúc lâu, lại thấy một cánh cửa dựng đứng tại đó, lẻ loi trơ trọi. Cánh cửa mở rộng, bên trong có một tòa thành cổ, người đến người đi, cực kỳ rộn ràng, hết sức náo nhiệt.
Nhưng Hứa Ứng nhìn về phía sau cánh cửa, sau cánh cửa trống không chẳng có thứ gì, chỉ là một cánh cửa lẻ loi trơ trọi tại đó.
Ngoan Thất cực kỳ hiếu kỳ, chạy tới trước cửa xem xét xung quanh: “A Ứng, nếu chúng ta vào cửa sẽ ra sao?’
Hứa Ứng không trả lời, lúc này tiếng gõ mõ lại vang lên, Hứa Ứng nhìn theo tiếng động, thấy một tòa tháp cổ sừng sững trên một ngọn núi.
Một nhà sư đứng trên cánh cửa của tháp cổ, vừa gõ mõ vừa nhìn ra ngoài, sắc mặt kỳ quái.
Ngoài ra, y còn cảm ứng được núi sông, vạn vật, thậm chí thời không của nơi này đều ẩn chứa từng tồn tại đáng sợ.
Thậm chí có một số núi non sông ngòi là do tư duy của những nhiệm vụ đáng sợ kia tồn tưởng biến thành!
Thậm chí Hứa Ứng còn phát hiện thấy tư duy của ai đó tạo thành thiên tượng trong thiên địa này, tư duy của người này đã bất động mấy vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm, dẫn tới tư duy cứng nhắc, nhưng nếu vận động, chắc chắn sẽ như đẩu chuyển tinh di, kinh khủng tới mức không gì sánh được!
“Trong Vọng Hương đài có nhiều cường giả như vậy, lai lịch ra sao?”
Hứa Ứng mới nghĩ tới đây, đột nhiên cảm giác áp lực mà Tử U minh đao tạo ra đối với y tăng vọt, khiến y không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể run lên từng hồi.
Y ổn định lại tâm thần, không nhìn đông nhìn tây nữa mà phát động Thái Nhất Thiên Tiên công không ngừng tồn tưởng Tru Tiên tàn kiếm, đối đầu với đao uy càng lúc càng mạnh.
Y không ngừng đi sâu, Ngoan Thất và Kim Bất Di cũng cảm nhận được đao uy kinh khủng đó, nhất là Kim Bất Di, con chim lớn này lưng cõng song đao, hai thanh thần đao không ngừng chấn động ong ong, dường như cảm nhận được áp lực cực lớn. Phản ứng của Hứa Ứng càng mãnh liệt, Tử U minh đao còn chưa hiện thân mà đã khiến tinh thần của y chịu tra tấn, thân thể cũng xuất hiện cơn đau như tới từ trong trí nhớ, chẳng khác nào bị từng đao cắt rời.
Kim Bất Di đột nhiên bật thốt lên một tiếng, ngơ ngác nhìn y: “A Ứng, sao ngươi lại chảy máu? Ai đả thương ngươi?”
Hứa Ứng không hiểu, lau mặt nghi hoặc nói: “Ta chảy máu?”
Bấy giờ y mới chú ý thấy không biết từ lúc nào gương mặt mình đã xuất hiện từng vết thương mờ nhạt, không ngừng chảy máu, không chỉ có vậy trên người y cũng xuất hiện từng dấu vết lờ mờ, tuy không sâu nhưng đã làm bị thương da thịt y.
Y vẫn luôn tồn tưởng Tru Tiên tàn kiếm đối phó lại Tử U minh đao, hoàn toàn không ngờ trên người mình lại có nhiều vết thương như vậy.
“Đây là vết đao trên người kiếp thứ nhất của ta.’
Hứa Ứng ổn định tâm thần nói: “Lúc đó thân thể nguyên thần của ta đều bị đao này hủy diệt, chỉ còn lại chân linh bất diệt, sau đó thân thể hồn phách đều được bất diệt chân linh diễn sinh ra. Có lẽ chính vì vậy khi gặp Tử U minh đao, trên người ta sẽ xuất hiện vết thương.” Y tiếp tục tồn tưởng Tru Tiên tàn kiếm, đối phó với đao ý tràn ngập trong thiên địa, vết thương trên người càng ngày càng sâu, thậm chí cảnh giới trong cơ thể y cũng bắt đầu xuất hiện vết đao!
Tiên khí của Đế Quân, đúng là cực kỳ khủng khiếp!
Hứa Ứng chảy máu càng lúc càng nhiều, bước chân cũng chậm dần, tồn tưởng Tru Tiên tàn kiếm để đối phó với Tử U minh đao cũng càng ngày càng khó nhọc.