← Quay lại trang sách

Chương 931 Hư Hoàng 1

Ngọc Xuyên công tử kích động khó tả nói: “Nơi này là Nại Hà, kết nối với Chư Thiên Vạn Giới, nếu dị đạo xâm lấn Chư Thiên Vạn Giới chỉ e sẽ chết vô số người. Đế Quân tế đao ở đây, trấn áp dị đạo, công đức vô lượng. Giờ người lại muốn trao công đức này cho ta, đệ tử có tài đức gì?’

Ngô Tam Tứ cười nói: “Đây là mệnh lệnh của Đế Quân. Đế Quân bảo ngươi luyện hóa dị đạo, nhận đại công đức, sau đó ngươi trấn áp Hứa Ứng, giết chết hắn, hai khoản công đức này đặt lên người ngươi, phi thăng Tiên giới, cho dù Tiên Vương cũng không có công lao bằng ngươi. Tới lúc đó an bài lợi ích cho công tử chẳng phải dễ như trở bàn tay? Đế Quân muốn cầm quyền, tốt nhất những người ngồi trên ghế thực quyền nên là người một nhà!”

Ngọc Xuyên công tử không chần chờ nữa, phát động Cửu Thiên Thập Địa Phá Ma quyết, giao cảm với Tử U minh đao trên bầu trời. Chỉ thấy Tử U minh đao khẽ chấn động, đao quang càng ngày càng mãnh liệt.

Ngọc Hồ Chân Nhân và Huyền Thiên Huyền Không nấp trong góc tối, thấy cảnh này thầm nghĩ trong lòng: “Bạch Ngọc Xuyên còn chưa phi thăng, luyện khí sĩ nho nhỏ mà thôi, thậm chí còn chưa trở thành tiên nhân mà đã được bố trí công lao lớn như vậy! Hắn mà cầm công lao này lên Tiên giới, ngay cả ta cũng không sánh bằng! Đúng là so người với người, tức chết người!’

“Huyền Không, Huyền Thiên, chuẩn bị động thủ!”

Ngọc Hồ Chân Nhân ánh mắt nhấp nháy, đột nhiên giết ra khỏi hư không, chém về phía hậu tâm Ngô Tam Tứ!

Cùng lúc đó Huyền Thiên Huyền Không đồng thời động thủ, một người đánh về phía Huyền Tinh Thần Vương, một lao thẳng tới Huyền Thần Thần Vương, báo mối thù năm xưa.

Dù sao Ngô Tam Tứ cũng là đệ tử của Đế Quân, trên Tiên giới cũng có uy danh hiển hách, tuy biết mình bị tấn công nhưng gặp nguy không loạn, đạo tràng ầm ầm trải rộng, phát động huyền công tới cực hạn, quát lớn: “Công tử, tế trận đồ tiên trận lên!”

Ngọc Xuyên công tử vừa tế luyện Tử U minh đao, vừa phát động Cửu Thiên Thập Địa Diệt Tuyệt tiên trận, tiên trận trải rộng. Ngô Tam Tứ cũng đỡ lấy một đòn của Ngọc Xuyên công tử, bị đánh tới hộc máu.

Nhưng tiên trận đã mở ra, hắn cũng bước vào trong tiên trận.

Ngọc Hồ Chân Nhân làm sao lại cho hắn cơ hội, chỉ thấy thần thông của hắn đánh vào hư không trong tiên trận, từng bàn tay từ khắp bốn phương tám hướng đánh lên người Ngô Tam Tứ.

Chỉ trong chốc lát, Ngô Tam Tứ đã bị đánh gãy không biết bao nhiêu xương cốt, hoàn toàn không đối phó nổi.

Ngọc Hồ Chân Nhân am hiểu nhất là ám sát, đâu phải chỉ có hư danh?

Cùng lúc đó hai đại Thần Vương Huyền Thần Huyền Tinh cũng bị trọng thương, thực lực bọn họ vốn kém xa Huyền Không Huyền Thiên, vừa đối mặt đã bị Huyền Không Huyền Thiên đánh trọng thương!

Ngọc Hồ, Huyền Không, Huyền Thiên đang định hạ thủ giết người thì đột nhiên Ngọc Xuyên công tử khống chế được Tử U minh đao, vạn luồng hào quang lan tỏa, Ngọc Hồ, Huyền Không và Huyền Thiên ai nấy hoảng sợ, vội vàng lách mình bỏ trốn!

Nhưng ngay khoảnh khắc sau luồng đao khí màu tím đã xoay tròn lan tỏa khắp bốn phương tám hướng. Huyền Không, Huyền Thiên đổ máu ầm ầm, Ngọc Hồ Chân Nhân xuyên thẳng qua hư không, may mắn thoát được kiếp, lòng còn sợ hãi.

Ngọc Xuyên công tử đang định phát động Tử U minh đao đánh thẳng vào cung điện trên đỉnh Ngọc Kính sơn, đột nhiên đao quang chấn động, không nghe khống chế của hắn, ngược lại chém về phía hư không khác!

Đao khí sắc bén chớp mắt đã bổ tan hư không kia. Thân hình Hứa Ứng, Ngoan Thất, quả chuông và Kim Bất Di xuất hiện, bị đao quang chiếu rọi!

Đao phong kia bá đạo vô biên, mắt thấy sắp chém chết tất cả mọi người, đột nhiên giữa mi tâm Hứa Ứng có một luồng kiếm khí tuôn trào, cứ như mi tâm y nứt ra!

Trong khe hở ở mi tâm, không ngờ lại hiện ra hoang nguyên ngàn vạn dặm, trong hoang nguyên là một thanh tàn kiếm đội trời đạp đất, đứng giữa thiên địa mờ mịt tối tăm!

Tru Tiên tàn kiếm, dùng tinh thần Hứa Ứng làm cầu nối, xé rách thời không. Sát khí vô thượng nghênh đón Tử U minh đao đang chém xuống!

Trên không trung Huyền Đô Ngọc Kinh sơn, ngay khoảnh khắc đao ý của Tử U minh đao và kiếm ý của Tru Tiên tàn kiếm va chạm, cho dù là Hứa Ứng, Ngọc Xuyên, hay Ngọc Hồ Chân Nhân đang bỏ trốn, tứ đại Thần Vương đứng ngoài lề, tất cả đều cảm giác được tử ý khủng khiếp ập tới!

Thời không này núi non sông ngòi, bầu trời trong Vọng Hương đài như cảm ứng được nguy hiểm sắp tới, đột nhiên đồng thời xao động!

Núi sông biến chuyển với tốc độ khủng khiếp, từng dãy núi lúc trước tan đi như cát bụi, núi non mới nhanh chóng tạo ra, từng ngọn núi tạo thành trận thế kỳ dị, dòng sông uốn lượn như long xà, nhánh sông tạo thành hoa văn đại đạo kỳ dị, tỏa ra đọa uy, ánh sao trên tinh không biến thành gần gũi không gì sánh được, cứ như giơ tay ra là có thể chạm vào, từ trường dưới đất làm bộc phát từng đợt hào quang bão táp.