Chương 932 Hư Hoàng 2
Còn những tiên điện cổ xưa ẩn giấu trong Vọng Hương đài tức khắc khôi phục, từ trong điện tỏa ra đạo quang hoa mỹ, uốn lượn quanh tiên điện, từng quan tài đen sừng sững trên không trung bắn ra đạo liên dị chủng khổng lồ, móc nối với nhau, đạo quang bố trí thành trận thế kỳ dị. Nữ nhân tắm rửa dưới thác nước cuống quít nhảy lên bờ, không kịp ăn mặc chỉnh tề, chỉ vội vàng ôm y phục chạy chân trần bỏ trốn.
Đạo tràng đạo cảnh đạo vực lớn lớn nhỏ nhỏ, thời không này tự động kích hoạt, khôi phục, cái nào cái nấy tự mình vận hành, kháng cự lại tử ý phủ kín trời đất đang ập tới!
Tử ý này chính là sát khí cực kỳ khủng khiếp ẩn chứa trong kiếm ý của Tru Tiên tàn kiếm! Sát khí này thật quá mạnh, diệt trừ quần tiên, mài mòn đại đạo, phá tan thiên địa, biến tất cả thành bột phấn, khiến những tồn tại cổ xưa trong Vọng Hương đài không thể không tự vệ!
Đến tận lúc này đám người Hứa Ứng, Ngọc Xuyên công tử mới biết sự khủng khiếp của Vọng Hương đài.
Lúc trước bọn họ cực kỳ phấn khích đi qua khu vực này, nếu tồn tại cổ xưa trong Vọng Hương đài có ác ý, chỉ e bọn họ đã chết từ lâu.
“Bọn họ thật quá nhân từ.”
Ngoan Thất cực kỳ cảm động.
Uy lực của Tử U minh đao được tăng cường tới cực hạn, đao quang tỏa ra đạo uy lấp lóe, thậm chí ảnh hưởng tới thiên địa đại đạo trong Vọng Hương đài, hình thành một lĩnh vực đại đạo khác biệt!
Thanh thần đao Tiên đạo này lóng lánh ánh tím, trên chém Cửu tiêu, dưới chém U Minh, có vẻ bá đạo chém sạch mọi thứ, luồng khí tím phút chốc đã quét khắp bốn phương, khiến tất cả mọi người xung quanh ngoài Ngọc Xuyên công tử đều có cảm giác sắp bị đao này chết chết!
Luồng khí tím và để ý nồng nặc tới cực hạn, như tia sét chém vào mi tâm Hứa Ứng!
“Choang!” Một tiếng vang thanh thúy cất lên, tiếp đó đao khí khổng lồ và Tử U minh đao bắn ra chia thành hai nửa, đao khí bên trên lướt sát qua da đầu Hứa Ứng, bay vù vù về phía sau, chém xa mấy ngàn dặm!
Còn đao khí nửa dưới lướt sát qua hai chân Hứa Ứng, đâm thẳng vào lòng đất, kéo dài từ Huyền Đô Ngọc Kinh sơn tới dưới chân Hứa Ứng, lưu lại một vết cắt sâu bao nhiêu không rõ. Hai chân Hứa Ứng run rẩy, cố gắng đứng vứng, trên mi tâm có một giọt máu rơi xuống!
Đó là khu vực Hi Di Tru Tiên tàn kiếm bắn ra khỏi mi tâm y va chạm với Tử U minh đao. Kiếm khí bị đao khí khuấy động, quệt phải mi tâm y, khiến y chảy ra một giọt máu.
Trên đỉnh đầu y, nơi Tử U minh đao và Tru Tiên kiếm khí va chạm đột nhiên rắc một tiếng tan vỡ, nửa trên của Tử U minh đao xoay vù vù vài vòng, rơi xuống sau lưng Hứa Ứng.
Kim Bất Di đứng sau lưng Hứa Ứng vội vàng nhích người, tránh thanh đao gãy.
Lại nghe choang một tiếng, lúc lưỡi đao rơi xuống chạm vào một trong hai thanh thần đao, trên thân đao rực rỡ không gì sánh được lập tức xuất hiện một vết đứt rõ ràng!
Kim Bất Di đau lòng không thôi. Hai thanh đao này là năm xưa Hứa Ứng tập hợp tinh hoa tiên kim trong thiên hạ, chế tạo thần đao cho hắn, là vũ khí tiện tay nhất đối với hắn, theo hắn chinh chiến khắp bốn phương, cho dù đối đầu với tiên khí cũng không rơi xuống hạ phong!
Nào ngờ hôm nay Tử U minh đao chỉ quệt nhẹ qua đã lưu lại một vết chém sâu! Có thể thấy Tử U minh đao sắc bén nhường nào.
Vết thương trên mi tâm Hứa Ứng dần dần khép lại, vừa rồi Tru Tiên tàn kiếm như bị đao ý Tử U minh đao khiêu khích, nổi lên đấu chí muốn tới giáo huấn “tiểu huynh đệ”. Giờ giáo huấn xong rồi, cơn thịnh nộ cũng tiêu tan, thế là nó thu liễm sát khí, cắt đứt cảm ứng.
Ngọc Xuyên công tử đứng trên đỉnh núi, khóe mắt giật giật, vừa rồi Tử U minh đao còn mang đao ý trấn áp, giờ phút này chỉ còn lại cán đao và nửa thân đao lơ lửng trên không trung. Đao ý ngập trời lúc tước đều bị tử ý diệt sạch hết thảy, không còn lại chút gì!
“Hứa Ứng!” Hắn không nhịn nổi nữa, nổi giận gầm lên, nghiêm nghị nói: “Lại là ngươi phá hỏng chuyện tốt của ta!”
Trong lòng hắn uất ức khó tả, tế Cửu Thiên Thập Địa Diệt Tuyệt tiên trận cùng với nửa thanh đao gãy lên, định đánh tới. Ngô Tam Tứ không nói năng gì ôm ngang lấy hắn, kéo về phía sau, kêu lên: “Công tử, pháp bảo Ma đạo của kẻ này rất lợi hại, ngay cả tiên khí của Đế Quân cũng không phải đối thủ! Chúng ta đi mau!”
Ngọc Xuyên công tử bị hắn kéo thẳng xuống núi, đau tới mức không muốn sống, giọng nói thê lương gào thét: “Hứa Ứng, ngươi nhiều lần phá hỏng chuyện tốt của ta, ta thề không đội trời chung với ngươi!”
Hắn ra sức giãy dụa, định vùng ra liều mạng với Hứa Ứng. Trước khi gặp Hứa Ứng cuộc đời của hắn không khác gì con cưng của ông trời, làm chuyện gì cũng cực kỳ thuận lợi.