Chương 964 Quy Đạo Ngọc Bàn 1
Hứa Ứng thu ánh mắt, đi ra khỏi cửa, bước vào Tân Địa Minh Hải.
Bắc Đế cất đèn dầu đi, nói với y: “Tô Tiên Vương của Vạn Thần Lôi ti đã chết, Vạn Thần Lôi ti cũng bị diệt gần hết, chỉ e Tiên giới sẽ phản kích càng mãnh liệt hơn. Hứa đạo hữu, xin từ biệt!”
Sinh Khí Phủ Quân cười nói: “Họ Hứa, ngươi nên chạy sớm đi.”
Hứa Ứng lắc đầu cười nói: “Các ngươi trốn tránh được bao lâu?”
“Lưu lại núi xanh, không lo không có củi đốt!’
Năm vị Phủ Quân vẫy tay với y, theo Bắc Đế rời khỏi, chỉ nghe giọng nói của bọn họ vang lên ở đằng xa: “Đại huynh, năm xưa ta đã bảo ngươi rồi, Tiên giới thành lập thế giới Thiên Đạo, mang ý nghĩa bọn chúng tuyệt đối không thể dung tha cho chúng ta, ngươi nên chạy trốn sớm sớm chút. Ngươi thì mãi vẫn không chịu chạy. Bây giờ vì cứu ngươi, ta mất hai chân, ngươi nhường lại chức vị Bắc Đế đi.’
“Vì sao lại tặng chức vị Bắc Đế cho ngươi? Chỉ vì ngươi bớt đi hai cái chân á? Ta bị chặt mất một cánh tay này, chẳng lẽ không xứng làm Bắc Đế?”
“Đầu của ta còn bị chặt, ta đã nói gì chưa?”
“Bút của ta gãy rồi, ta chính là Bắc Đế!”
“Lão lục, ngươi gãy bút, Thập Điện Diêm La đã sửa rồi mà?”
“Chẳng phải đầu của ngươi cũng nối lại rồi à?”
“Tất cả im miệng cho ta! Kết thiện duyên có được không?”
Hứa Ứng đưa mắt nhìn bọn họ đi xa, cảm thán: “Tình cảm giữa bọn họ tốt thật, huynh trưởng hiền từ đệ đệ cung kính, hơn xa người ngoài. Ta cũng phải tìm bọn Kim gia ngài chuông, sau khi tìm được bọn họ thì chuẩn bị tới Quỷ Khư!”
Bây giờ y đã mở tứ đại động thiên, lại có các loại bảo vật Ngũ Nhạc tiên sơn, Hỗn Thiên đỉnh, Thập Nhị Trọng Lâu trên tay, cho dù không phải đối thủ của Tiên Vương cũng có thể bỏ chạy.
Hứa Ứng ánh mắt nhấp nháy, suy tư nói: “Nhưng không thể đối mặt với hai đại Tiên Vương cùng lúc. Nếu bị hai đại Tiên Vương bao vây, thế thì hỏng bét. Ừm, hình như trong Quỷ Khư còn một tên cường đại hơn nữa, khó giải quyết đây...”
Bọn Hứa Ứng, Bắc Đế vừa đi khỏi, đột nhiên trên bầu trời Cổ Địa Minh Hải bầu trời tăm tối mở rộng, tầng tầng tiên quang chiếu xuống, để lộ một loạt Thiên cung trên Tiên giới, trước cửa Thiên cung viết ba chữ Khu Tà viện.
Người mở hàng rào giữa Tiên giới và Cổ Địa Minh Hải là một vị tiên quan, đầu đội mũ quan cao cao, ánh mắt sắc bén như điện, quanh người có tia sét quấn quanh tạo thành đai lưng, sau lưng có đạo hoàn do tầng tầng lôi quang tạo thành, cực kỳ uy nghiêm.
Vị tiên quan này vừa nhìn xuống, ánh mắt lập tức chứng kiến thân hình khổng lồ của Thập Điện Diêm La.
Thập Điện Diêm La dồn dập ngẩng đầu, đối mặt với vị tiên quan kia.
Tiên quan kia lấy làm kinh hãi, vội vàng đóng thời không lại, Khu Tà viện được che khuất, biến mất.
“Tiên giới đã phát hiện ra chúng ta phục sinh, dẫu sao cũng không phải chuyện tốt.’
Tần Quảng Vương nhíu mày nói: “Dị đạo hủy diệt cõi âm năm xưa chắc là thế lực Tiên đạo.”
Sở Giang Vương ngẩng đầu nhìn lên, nghi hoặc nói: “Nhưng vừa rồi ta không cảm ứng được những tồn tại cường đại đã hủy diệt cõi âm. Nếu chỉ dựa vào Khu Tà viện thì không phải đối thủ của Cổ Địa Minh Hải, nhưng nếu những tồn tại cường đại năm xưa ra tay, chúng ta tuyệt đối không phải đối thủ.”
Đô Thị Vương nói: “Theo ý kiến ta, những tồn tại cường đại đó sẽ không ra tay. Lần này Tiên giới, cõi âm, dương gian, tam giới triều tịch, lần triều cường này khiến tam giới tiến sát gần nhau. Thiên địa đại đạo vốn đã bị phá diệt dần dần khôi phục, ngay cả đại đạo của Cổ Địa Minh Hải chúng ta cũng khôi phục. Ta cứ cảm thấy trong chuyện này có người âm thầm trợ giúp.”
Thập Điện Diêm La đồng thời chìm vào trầm tư.
Diêm La Vương nói: “Tam giới triều tịch, khôi phục thiên địa đại đạo thời đại cổ xưa? Rốt cuộc người này có mục đích gì?”
Sở Giang Vương ánh mắt thăm thẳm: “Chắc là đối đầu với những tồn tại cường đại đã hủy diệt chúng ta?”
Thập Điện Diêm La ai nấy liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt nhấp nháy. Cường giả từng phá hủy Cổ Địa Minh Hải năm xưa, chắc bây giờ đã có địa vị chí cao vô thượng không thể lay động trên Tiên giới, chỉ e trong Tiên giới có một số kẻ ngứa ngáy khó chịu, động tâm với những tồn tại mang địa vị vô thượng này.
Thế giới Nguyên Thú, trong mặt trời.
Di tích Thái Dương thần cung.
Hứa Ứng đứng trong phế tích, tay cầm một tờ giấy vàng, sắc mặt kỳ quái, hạ giọng nói: “Sao Kim gia lại trở thành Đế Tử điện hạ của yêu tộc?”
Trên giấy vàng là chữ viết của Kim Bất Di, viết là ta nhận được " Đông Hoàng Bình Thiên quyết ", ổn định lại náo loạn trên Thái Dương quan. Yêu Hoàng nói ta là Đế Tử, bảo ta tới kế thừa gia sản tại Tổ Đình yêu tộc, có lẽ nhà ta rất lắm tiền.