Chương 1001 Tạo hóa chi khí 1
Y đột nhiên phi thân tới, rơi xuống trong ngọc bàn!
Toàn thân y chìm vào Quy Đạo ngọc bàn, biến mất không còn tăm hơi!
Thiên Huyễn Chân Nhân biến sắc, đột nhiên nhớ tới lời nói của chủ nhân: “Ta có thể tính được hành động của Hứa Ứng, nhưng biến số của hắn rất nhiều. Không biết vì sao tương lai của hắn trở nên không quá rõ ràng.”
Cuối cùng Thiên Huyễn Chân Nhân cũng hiểu vì sao chủ nhân tính không chuẩn. Từ khoảnh khắc Hứa Ứng nhảy vào Quy Đạo ngọc bàn, Quy Đạo ngọc bàn đã che giấu cảm ứng của chủ nhân đối với tương lai của Hứa Ứng, vì vậy tính toán mới không chuẩn!
Quy Đạo ngọc bàn đã hóa thành phương viên mấy chục mẫu, so với tiên khí thần khí động một chút là khổng lồ như dãy núi thì kích thước của món pháp bảo Chí Tôn này đúng là không đáng kể, hữu danh vô thực.
Nhưng Hứa Ứng hạ xuống Quy Đạo ngọc bàn, lại chạm vào một thiên địa rộng lớn.
Tiếng gió bên tai y càng lúc càng dữ dội, tốc độ càng lúc càng nhanh, những nơi mắt nhìn tới chỉ thấy các loại đạo quang không ngừng bay đến, lọt vào tầm mắt của mình.
Các loại đạo quang khác biệt thể hiện đại đạo khác biệt, đại đạo khác biệt lại phát ra đạo âm khác biệt, ngay khi y thấy đạo quang thì đạo âm cũng vang lên bên tai y.
Trong ngọc bàn này là một đạo tràng cổ xưa không gì sánh được, là thiên địa trong ngọc bàn do đại đạo tạo thành.
“Thần bà nói với ta, thần toán không tính được Chí Tôn. Kẻ đoạt được bảo bối Chí Tôn Quy Đạo ngọc bàn chắc chắn không phải Chí Tôn, nếu không hắn cũng chẳng cần cướp lấy bảo vật này. Nếu hắn không phải Chí Tôn, thế thì hắn cũng không tính được chuyện diễn ra trong Quy Đạo ngọc bàn!”
Hứa Ứng ánh mắt nhấp nháy, thầm nghĩ: “Chỉ cần hắn tính không chuẩn, thế thì tính toán của hắn lên người ta đều vô hiệu!”
“Hứa Ứng!”
Lúc này giữa thiên địa có một âm thanh nổ vang. Hứa Ứng vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy trên bầu trời Quy Đạo ngọc bàn mấy gió xoay chuyển, hình thành một gương mặt do phong vân biến ảo thành, ngũ quan lưu động vặn vẹo biến hình theo mây gió.
“Ta đã tính ra ngươi sẽ nhảy vào trong ngọc bàn, dựa vào điều này để thoát khỏi suy tính của ta, thế nên ta lưu lại thủ đoạn trong ngọc bàn!”
Gương mặt lưu chuyển giữa bầu trời không ngừng biến hóa theo mây gió, lúc nam lúc nữ, lúc già lúc trẻ, sắc mặt cũng lúc vui lúc giận, há miệng nói chuyện mà thay đổi mười mấy biểu cảm, mười mấy dung mạo, thậm chí âm thanh cũng biến đổi theo.
“Chiêu này của ta chính là thủ đoạn để lại!”
Bầu trời chấn động kịch liệt, một bàn tay bằng nguyên khí từ trên trời cao giáng xuống, đánh thẳng về phía y!
Hứa Ứng biến sắc: “Chủ nhân của Thiên Huyễn Chân Nhân! Hắn tính được cả chuyện ta nhảy vào Quy Đạo ngọc bàn! Thần toàn của người này chỉ e còn trên cả Thần bà!”
Y vội vàng xoay người, đột nhiên thấy dãy núi lồng lồng, sông ngòi uốn lượn quanh, cả một đại lục đang đánh về phía mình!
Hứa Ứng vội vàng giơ hai tay lên che mặt, chuẩn bị đỡ va chạm này. Nhưng y lại nghe rầm một tiếng, cứ như không đâm vào vật nặng mà xuyên qua một khối khí, ngay khoảnh khắc sau đủ loại đạo quang lọt vào tầm mắt, đạo âm vang lên bên tai!
Tiếp theo lại một thế giới khác ập tới!
Hứa Ứng kinh hãi, hóa ra trong Quy Đạo ngọc bàn không chỉ có một thế giới!
Trên bầu trời, bàn tay không khuấy đảo phù văn, từ một thế giới khác xuyên qua thế giới này, tiếp tục chộp về phía y!
Phong vân biến ảo trên màn trời, gương mặt kỳ dị kia lại xuất hiện, miệng khép mở, âm thanh lúc nam lúc nữ: “Ta không gì không làm được, không gì không biết, ngay cả bảo vật Chí Tôn cũng bị ta khống chế!”
“Rầm!”
Hứa Ứng rơi xuống, xuyên qua đại lục trong thế giới này, chỉ cảm thấy mình như xuyên ra một khối không khí khó mà tin nổi, sau đó lại tiến vào một thế giới mới.
Thế giới thứ ba lại đánh tới, đạo quang ập vào mi mất, như vạn hoa đồng chiếu rọi lý niệm đại đạo khác biệt, đạo âm ầm ầm chấn động.
Tốc độ rơi của y còn nhanh hơn lúc trước, chỉ kịp nhìn thoáng qua thế giới này thì một lục địa khác đã ập đến!
“Rầm!”
Thân hình của hắn xuyên qua thế giới này, ngã vào thế giới thứ tư.
“Ngươi nhảy vào Quy Đạo ngọc bàn là nhảy vào bàn tay ta, nhảy vào vòng khống chế của ta!” Giọng nói của chủ nhân Thiên Huyễn Chân Nhân vang lên, âm thanh hóa thành mơ hồ.
Lúc trước Hứa Ứng còn kinh hãi căng thẳng, không ngừng quay đầu về phía sau nhìn, lại thấy gương mặt kia xuất hiện trên màn trời, hình thái càng ngày càng vặn vẹo, càng lúc càng dị dạng.
“Rầm! Rầm! Rầm!”
Y xuyên qua từng thế giới, gương mặt và bầu trời đang chộp tới trên bầu trời cũng càng ngày càng trừu tượng, như những đường cong do không khí tạo thành, xoay tròn một cách vô nghĩa trên bầu trời rồi rủ xuống.