← Quay lại trang sách

Chương 1003 Tạo hóa chi khí 3

Luồng khí xanh này mới là nòng cốt của Quy Đạo ngọc bàn, là chủ nhân dùng diệu lý tạo hóa tạo thành một luồng Tạo Hóa chi khí.

Luồng Tạo Hóa chi khí này giỏi về diễn hóa thành thiên địa đại đạo, sở trường là bù đắp tạo hóa thiên địa, chỉnh lý thiên địa đại đạo, vì vậy gọi là Quy Đạo ngọc bàn.

Nhưng luồng Tạo Hóa chi khí này ẩn chứa đạo lý quá mức cao thâm, tiến vào trong nó sẽ bị nó đồng hóa, cho dù đạo pháp thần thông hay tư duy ý thức, thân thể nguyên thần, không thể vượt qua Tạo Hóa chi khí thì đều bị nó đồng hóa, không có kết cục thứ hai.

Đáng sợ nhất là đây không phải hành động có chủ đích của Quy Đạo ngọc bàn, nó hoàn toàn không có địch ý.

Nó chỉ thể hiện đặc tính của Tạo Hóa chi khí, không có ý hại người, nhưng người ngã vào sẽ bị nó đồng hóa, không cách nào trốn thoát, cũng không thể trốn thoát.

Đây mới là đáng sợ nhất.

Luồng tạo hóa chi khí kia ăn mòn tới chân linh bất diệt của Hứa Ứng mới bị ngăn cản.

Chân linh bất diệt của Hứa Ứng không ngừng tạo ra thân thể, Tạo Hóa chi khí không ngừng ăn mòn, khiến Hứa Ứng nằm giữa sinh sinh diệt diệt.

Năm xưa Hứa Ứng xuống khỏi Tiên giới, đi lên Thiên lộ, ngàn vạn tiên nhân không màng sống chết, chư thần Thiên đạo dốc hết toàn lực, chí cường giả Chư Thiên Vạn Giới cùng nhau xuất trận, cuối cùng đánh rơi Hứa Ứng, nhưng không ai có thể giết chết y. Cuối cùng phải là Đế Quân ở Tiên giới tế ra Tử U minh đao, chém tan thân thể Hứa Ứng.

Đó là lần Hứa Ứng bị thương nặng nhất.

Lần Hứa Ứng bị thương nặng thứ hai là trước đây không lâu quyết chiến với hai đại Tiên Vương trong Tổ Đình, bị tiên trùng gặm nhấm, gặm tới mức thân thể y suýt nữa bị hủy diệt hoàn toàn, dựa vào bất diệt chân linh mới may mắn sống sót, không bị tiên trùng ăn sạch.

Còn bây giờ Hứa Ứng ngã vào Tạo Hóa chi khí, suýt nữa mất sạch tu vi trong kiếp này!

Hứa Ứng thở phào một tiếng, y thật sự lo bất diệt chân linh cũng không cách nào ngăn cản Tạo Hóa chi khí ăn mòn, nhưng cũng may vẫn ngăn cản được.

Lần này ý thức của y tỉnh táo lại, sau khi thân thể bị phá hủy mới bắt đầu co tu vi của mình lại tiến vào bất diệt chân linh né tránh, tuy bị hủy thân thể nguyên thần nhưng ngược lại thương thế không nghiêm trọng bằng hai lần trước.

“Rốt cuộc bất diệt chân linh là cái gì? Vì sao có thể chống đỡ được trước uy lực của pháp bảo Chí Tôn?”

Hứa Ứng thầm kinh ngạc, cho tới tận bây giờ y đã thấy thần thông pháp bảo có thể khiến người ta hồn phi phách tán, nhưng chưa bao giờ thấy pháp bảo hay thần thông nào có thể hủy diệt cả bất diệt chân linh.

Trong lòng y đột nhiên nảy sinh ý tưởng, tử điều động chân linh bất diệt của mình.

Khác với mọi người, người khác thì chân linh bất diệt chỉ là một chút linh quang bất diệt, còn chân linh bất diệt của y lại gần như tương đương với thân thể y, lớn như người thường. Hứa Ứng cũng không biết mình tu luyện như thế nào, làm sao khiến bất diệt linh quang lớn như vậy. Y thử nghiệm dùng bất diệt chân linh làm môi giới tiếp xúc với luồng Tạo Hóa chi khí kia.

Y không mong mình luyện hóa được Tạo Hóa chi khí, luồng Tạo Hóa chi khí này quá huyền diệu, y không thể lý giải được, cứ cố luyện hóa cũng không xong, chẳng thà dứt khoát thuận theo đạo mà làm.

Y chạm vào Tạo Hóa chi khí, lập tức cảm thấy bản thân trở thành người tu bổ đại đạo, toàn bộ thiên địa đại đạo vỡ nát trong Huyền Hoàng cảnh đều nằm trong lòng bàn tay y.

Lúc này đám Thi Vương Thi Tiên lục tục ngo ngoe trở về Thi Quỷ tiên vực, còn Quy Đạo ngọc bàn đã bắt đầu tu bổ nối liền đại đạo vỡ nát, tốc độ nhanh gấp trăm ngàn lần lúc Hứa Ứng chỉnh lý Huyền Đô Ngọc Kinh sơn.

Đám Thi Vương Thi Tiên kinh ngạc phát hiện đạo thương trong trận đại chiến tại Tổ Đình đang từ từ lành lại, đạo tràng vỡ nát của họ tự tu bổ, đạo tắc đọa liên cũng bắt đầu nối liền!

Khí tức của bọn họ càng ngày càng cường đại, thi khí trên người càng ngày càng nồng nặc, phát ra từng tiếng gào phẫn uất!

Bọn chúng như sắp khôi phục lại thực lực lúc còn sống!

Nhưng ngay cả lực lượng của Quy Đạo ngọc bàn cũng không thể khiến bọn chúng khởi tử hoàn sinh. Bọn chúng vẫn là từng cỗ thi thể, mang đầy phẫn nộ và không cam lòng.

Kim Hà Kiếm Quân sắc mặt nghiêm nghị nhìn về phía Quy Đạo ngọc bàn, ánh mắt lại nhanh chóng chuyển sang làn sương ở đằng xa.

Tồn tại trong làn sương từng bị hắn trấn áp, hắn mạnh hơn một chút, nhưng nếu đạo thương của tồn tại kia khỏi hẳn, đại đạo nối liền, hắn có còn là đối thủ của nó không?

Mình còn trấn giữ được Thi Quỷ tiên vực không?

Đệ Cửu Tiên Vương nhíu mày, lặng lẽ lui lại.