← Quay lại trang sách

Chương 1013 Cha từ nữ hiếu 3

Ngũ Tuyệt Tiên Vương nghe vậy trong lòng giật thót. Đúng là hắn dạy Hoa Thác Ảnh bản lĩnh, hắn cũng hiểu nếu quyết đấu, chắc chắn Hoa Thác Ảnh sẽ thua dưới tay hắn.

Nhưng mấu chốt là mấy năm nay Hoa Thác Ảnh không ở Quỷ Khư mà ở Bồng Lai tiên sơn.

Nếu cô học được tuyệt học lợi hại hơn ở Bồng Lai tiên sơn...

“Không thể nào! Ta còn lạ gì căn cơ của Bồng Lai tiên sơn. Tiên Chủ Mạnh Vô Hoài ghen ghét hiền tài, tiên nhân trên Bồng Lai tiên sơn thì bản lĩnh còn chẳng bằng hắn. Áo bông nhỏ tuyệt đối không thể học được công pháp lợi hại hơn Ngũ Tuyệt Lăng Thiên công của ta!”

Ngũ Tuyệt Tiên Vương nghĩ tới đây bèn quay sang nói với Đệ Cửu Tiên Vương: “Đạo huynh, cứ giữ cục tức này trong lòng thì đạo tâm của ta bất ổn. Ta hạ giới một chuyến, đích thân giáo huấn đứa con gái bất hiếu kia!”

Đệ Cửu Tiên Vương thoáng chần chờ, nói: “Ngươi cứ đi đi, ta khống chế Quỷ Khư tiếp ứng ngươi.”

Ngũ Tuyệt Tiên Vương cảm kích vạn phần.

Đệ Cửu Tiên Vương điều khiển quái nhãn Quỷ Khư, tìm kiếm vị trí Hoa Thác Ảnh, phát hiện phương hướng Hoa Thác Ảnh đang đi là Tổ Đình. Hắn nhân lúc này điều khiển quái nhãn Quỷ Khư nhìn vào Tổ Đình. Ngũ Tuyệt Tiên Vương bay ra từ trong tầm mắt, chỉ trong khoảnh khắc đã bay tới Tổ Đình.

Lúc này Hứa Ứng lại men theo dòng lũ địa từ nguyên lực, thuận theo dòng lũ chạy tới Bỉ Ngạn Hoàng Đình.

Y quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cái xương sọ to tới không thể tưởng tượng nổi lơ lửng trong hư không. Đột nhiên một con mắt còn nguyên lành của xương sọ mở ra, khép lại, mở ra khép lại. Mỗi lần mở ra khép lại đều có một thế giới khác biệt lọt vào tầm mắt.

Sau vài lần mở ra khép lại, không ngờ trong Chí Tôn chi nhãn lại soi rọi cảnh tượng Tổ Đình, tiếp đó trong mắt bắn ra một luồng hào quang, giữa hào quang có một bóng người, viu một tiếng, nương theo hào quang biến mất không còn tăm hơi, rõ ràng đã tiến vào Tổ Đình!

“Chí Tôn đúng là thần thông quảng đại, thật không thể tưởng tượng nổi.” Hứa Ứng không khỏi cảm khái, đi vào Bỉ Ngạn Hoàng Đình.

Tổ Đình.

Hoa Thác Ảnh mặt mày tươi cười, bước chân nhẹ nhàng, men theo dấu chân thần thú Huyền Vũ lưu lại đuổi theo Bồng Lai.

Thiếu nữ mặc đồ cung đình tự nhủ: “Lần này về nhà kiếm được đủ đồ cưới rồi, có thể gả cho người tốt. Không gả được cũng chẳng sao, ta tự làm lão tổ, độ kiếp phi thăng! Nhưng lần này ta nhét Tiên Chủ vào Quỷ Khư, chỉ e hắn sẽ lành ít dữ nhiều. Lúc về Bồng Lai, nếu Sở Tương Tương có hỏi thì ta cứ nói an toàn. Đợi mấy năm nữa mới cho cô ấy biết Hứa Tiên Chủ đã chết, cô ấy cũng bớt đau buồn. Ta thật biết an ủi người khác...”

“Con gái ngoan à!”

Phía trước vang lên tiếng thở dài u oán, Hoa Thác Ảnh thầm giật mình, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phụ thân mình Ngũ Tuyệt Tiên Vương vẻ mặt bi thương đang đứng phía trước.

Hoa Thác Ảnh biến sắc, rụt rè nói: “Cha...’

Ngũ Tuyệt Tiên Vương liếc mắt nhìn cô một cái, sát tâm bùng lên nói: “Ảnh Nhi, ngươi đưa Thập Nhị Trọng Lâu của cha cho Hứa Ứng, giúp hắn vui vẻ, lại trộm tài sản mà vi phụ tích cóp cả đời tặng hắn. Rốt cuộc Hứa Ứng cho ngươi chỗ tốt gì mà khiến ngươi từ bỏ tình thân cha con, làm ra việc người người oán trách như vậy?’

Hoa Thác Ảnh nói: “Cha, lúc ở trong Thiên Ma Tiên Vực con gặp...”

“Ngươi chết đi!”

Ngũ Tuyệt Tiên Vương không nghe cô giải thích, trực tiếp đánh tới, vừa ra tay đã là Ngũ Tuyệt Lăng Thiên công, độc ác không gì sánh được, cười lạnh nói: “Ta có thể tạo ra ngươi, cũng có thể hủy diệt ngươi!”

Hoa Thác Ảnh đột nhiên phát động nguyên khí, như dòng sông treo ngược, lại như đại long quấn quanh người cô. Hoa Thác Ảnh giơ tay đánh ra là một trọng lượng như thiên hà ập xuống, phá vỡ Ngũ Tuyệt Lăng Thiên kình!

Ngũ Tuyệt Tiên Vương chỉ cảm thấy lực lượng vô địch ép xuống, khiến hắn lảo đảo lui lại, trong lòng vừa sợ vừa giận: “Nó đang thi triển công pháp gì? Không phải tiên pháp, là ma công thời cổ đại! Nó nhập ma rồi!”

Hoa Thác Ảnh đánh về phía hắn, chỉ trong chốc lát hai cha con đã giao phong hơn mười chiêu, Ngũ Tuyệt Tiên Vương thất bại thảm hại, bị Hoa Thác Ảnh bóp cổ.

Ngũ Tuyệt Tiên Vương trong lòng tuyệt vọng, nha đầu này học được công pháp ở Bồng Lai, tuyệt đối là cấp bậc trên Tiên Vương, bằng không hắn không thể thua nhanh như vậy.

“Cha, lúc ở trong Thiên Ma Tiên Vực, ta gặp thiện niệm và ác niệm bị ngài chém bỏ!”

Hoa Thác Ảnh do dự một hồi rồi buông cổ họng hắn ra, chán nản nói: “Ta chỉ muốn ngài chú ý tới ta, chỉ muốn ngài có thể trở lại lúc chưa chém thiện niệm. Nếu ngài có thể đón bản thân mình trong Thiên Ma Tiên Vực, chắc chắn nữ nhi sẽ trả lại toàn bộ bảo vật. Nữ nhi còn trộm cả Thập Nhị Trọng Lâu của Hứa Tiên Chủ về...”