← Quay lại trang sách

Chương 1012 Cha từ nữ hiếu 2

Ánh mắt Hứa Ứng sáng lên nói: “Nếu bên ngoài cảnh giới luyện khí ta lại dùng lục bí bổ sung, thế thì luyện khí sĩ nắm giữ lục bí lại cường đại hơn luyện khí sĩ bình thường. Luyện khí sĩ như vậy nắm giữ được càng nhiều đạo lý so với luyện khí sĩ bình thường, cảnh giới của hắn mở rộng nên có thể dung nạp càng nhiều đạo lý.”

Thiên ma Chí Tôn cười nói: “Hứa quân, nếu luyện khí sĩ và lục bí vẫn không thể dung nạp được đạo lý mà ngươi nắm giữ thì sao? Thế thì ngoài cảnh giới bây giờ liệu có tồn tại những cảnh giới khác không?”

Hắn nói tới đây sau đó gọi đám người Thiên ma Đế Quân tới nói: “Chúng ta về Tiên Vương, Hứa quân, xin từ biệt.”

Hứa Ứng dò hỏi: “Đạo huynh, bây giờ Thi Quỷ tiên vực đã trốn khỏi Quỷ Khư, các ngươi cũng có cơ hội rời khỏi Quỷ Khư, sao không đi?’

Thiên ma Chí Tôn cười nói: “Chúng ta mà rời khỏi Quỷ Khư, Thiên ma ở nơi này sẽ hoàn toàn mất khống chế, hình thành triều cường Thiên ma, xung kích tất cả. Huống chi chúng ta là Thiên ma, ra khỏi Quỷ Khư thì còn chỗ nào để đi? Đừng quên...”

Hắn mỉm cười nói: “Từ đầu tới cuối chúng ta vẫn là Thiên ma, có thiện niệm nhưng ác niệm cũng sẽ bộc phát. Tiên nhân Tiên giới vẫn không ngừng chém ra Thiên ma mới ném vào Quỷ Khư. Vì vậy chúng ta lưu lại Quỷ Khư mới là lựa chọn tốt nhất.”

Hứa Ứng suy nghĩ, cũng cảm thấy hắn nói có lý.

Y đưa mắt nhìn đám người Thiên ma Chí Tôn đi khỏi, một mình lơ lửng trên bầu trời, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Huyền Hoàng cảnh úp ngược trong Quỷ Khư.

Thiên huyền địa hoàng, một cung điện xuất hiện giữa thiên địa, có đạo nhân quét dọn trong đó.

Hứa Ứng đứng xa xa nhìn một lúc, không hề chần chờ quay người rời khỏi.

“Bản thân ta sống sót đã gian nan, huống chi còn gánh vác trách nhiệm khác?”

Y hạ giọng nói: “Nếu đạo hữu có gì cần, tốt nhất là nhờ người khác thôi.”

Đạo nhân đang quét dọn ngừng công việc trong tay, nhìn theo hướng y đi khỏi, như đang suy tư.

Hứa Ứng đi tới trước dòng lũ địa từ nguyên lực, lúc này Bỉ Ngạn Hoàng Đình đã di chuyển đến bên ngoài hốc mắt xương sọ Thiên Tôn, không bao lâu sau dòng lũ địa từ sẽ đứt đoạn, y cũng không còn cơ hội đi tới Bỉ Ngạn.

Có tới Bỉ Ngạn hay không, không gây ảnh hưởng nhiều tới Hứa Ứng. Nơi y thật sự muốn tới là Doanh Châu!

Bản thân mang ba tòa tiên sơn từ Tiên giới xuống, chắc chắn trong đó có giấu rất nhiều bí mật kiếp đầu của mình!

“Sau khi ta tiến vào Thi Quỷ tiên vực là tách khỏi Hoa Thác Ảnh, không biết cô ấy còn sống không?’

Hứa Ứng nhìn đông ngó tây một hồi, lúc đấy tình thế quá loạn, y bị Ngũ Tuyệt Tiên Vương truy sát, không biết Hoa Thác Ảnh ở đâu. Nhưng lúc đó có rất nhiều Thi Vương Thi Tiên phóng tới dòng lũ địa từ, không biết cô nàng có tránh được không.

Đột nhiên dòng lũ địa từ trở nên đứt quãng, Hứa Ứng do dự một hồi, dứt khoát nhảy vào dòng lũ địa từ, bay tới hốc mắt xương sọ Chí Tôn.

“Cơ hội hiếm có, không nắm được cơ hội này thì không biết phải chờ bao nhiêu lâu nữa. Thác Ảnh là người trong Quỷ Khư, biết rõ địa hình nơi này, sẽ không có chuyện gì đâu!”

Tốc độ của Hứa Ứng càng lúc càng nhanh, cuối cùng hóa thành một luồng sáng, trước khi dòng lũ đứt đoạn đã xuyên qua hốc mắt xương sọ Chí Tôn, lại theo dòng lũ địa từ lao về phía Hoàng Đình Bỉ Ngạn.

Ở đằng khác, Ngũ Tuyệt Tiên Vương nhanh như điện chớp chạy về Phong Loan lĩnh, tiến vào Hoa gia, nhưng chỉ thấy bốn phía hỗn độn, trong nhà đại loạn, rất nhiều người tử thương.

Ngũ Tuyệt Tiên Vương giận tím mặt, nắm lấy một người quát: “Có chuyện gì xảy ra?”

Người kia không dám giấu giếm, vội vàng nói: “Đại tiểu thư tới đây, dọn sạch kho báu của lão gia. Chúng ta ngăn cản, cô ấy còn ra tay đánh người...”

Ngũ Tuyệt Tiên Vương vừa sợ vừa giận, vội vàng lao tới kho báu của mình, tay chân không khỏi lạnh buốt.

Kho báu có còn tí nào giống kho báu?

Cửa mở rộng, trong kho bị quét sạch sành sanh, không lưu lại chút đồ nào!

“Con gái ngoan, đúng là con gái ngoan của ta, áo bông nhỏ thân thương...”

Ngũ Tuyệt Tiên Vương phun ra một ngụm máu tươi, dò hỏi: “Chuyện xảy ra khi nào?”

“Mới cách đây không lâu, chưa được một canh giờ.”

“Áo bông nhỏ còn chưa đi xa!” Ngũ Tuyệt Tiên Vương đằng đằng sát khí, định thống lĩnh tất cả mọi người của Hoa gia hạ giới truy sát Hoa Thác Ảnh.

Ngay lúc này Đệ Cửu Tiên Vương vội vàng chạy tới nói: “Thi Quỷ tiên vực đã chạy khỏi Quỷ Khư, chúng ta có thể không hạ giới!”

Ngũ Tuyệt Tiên Vương kêu lên một tiếng đau đớn, cả giận nói: “Đứa con gái lòng dạ hiểm độc của ta nhân cơ hội loạn lạc khoắng sạch kho báu của ta rồi, ta phải đích thân hạ giới xử quyết nó!”

Đệ Cửu Tiên Vương nhắc nhở: “Đạo hữu, ngươi hạ giới xong không còn là Tiên Vương, chưa chắc đã là đối thủ của con bé.”