Chương 1025 Bát tự đại chú 2
Phía xa, Kim Hà Kiếm Quân không khỏi nhíu mày, Hắn cũng phát hiện ra lệ khí trong phật châu lại muốn trấn áp luyện hóa cả hắn!
Khí tức của hắn xao động, kiếm khí cắt đứt phật quang, hạ giọng nói: “Tình hình người trẻ tuổi có kiếm khí vô thượng không đúng, người có kiếm khí cường đại như hắn sao lại bị dao động đạo tâm?”
Cùng lúc đó còn có rất nhiều tiên thi lao nhao bay lên, định trốn khỏi phạm vi bao phủ của phật châu, nhưng phật châu chính là khắc tinh tự nhiên của chúng, đám tiên thi vừa bay ra đã bị phật quang luyện hóa, máu thịt tan rã, hóa thành xương khô!
Đột nhiên một Thi Quân gánh chịu hào quang phật châu luyện hóa, lao lên bầu trời, xuất quyền đánh tới những phật châu kia, hắt văng phật châu đi, khiến phật quang tán loạn!
Hứa Ứng hừ lạnh một tiếng, thân hình bước tới, chỉ một bước đã đến trước mặt Thi Quân kia, giơ tay xuất chưởng úp xuống, Ngũ Nhạc tiên sơn đè lên, khiến thân thể thi thể trì trệ.
Thi Quân kia thi khí ngập trời, quanh người tỏa ra đạo tràng tiên gia, đạo liên xoay tròn múa lượn, chống đỡ Ngũ Nhạc tiên sơn, khiên sí không cách nào rơi xuống.
Nhưng ngay khoảnh khắc sau một trăm lẻ tám viên phật châu nhanh chóng thu nhỏ. Hứa Ứng tay trái cầm phật châu, ngang nhiên đánh tới, xâm nhập vào trong đạo tràng!
Thi Quân kia gầm thét, tiếng rống như sấm, phẫn nộ dị thường.
Cho dù hắn là Hứa Ứng cũng không thể coi thường Tiên Quân, cho dù là một Tiên Quân đã chết! Từng viên phật châu đẩy đạo liên ra, phật châu múa lượn xung quanh Hứa Ứng, mỗi hạt phật châu tuy nhỏ, nhưng viên nào cũng nặng hơn cả vì sao, đập văng đạo liên, hộ tống Hứa Ứng giết vào đạo tràng!
Tất cả thi khí trên người Thi Quân đều bi phật quang trấn áp, Hứa Ứng như một vị Phật Đà phẫn nộ, liều mình cận chiến với Thi Quân kia!
Các loại thần thông bùng nổ giữa hai người, cho dù thân thể Hứa Ứng được Tạo Hóa chi khí tái tạo, nhưng vẫn kém hơn thi thể Tiên Quân, lúc cận chiến rơi xuống hạ phong, chỉ có thể dựa vào uy lực của phật châu để đối phó!
Đột nhiên đỉnh đầu Hứa Ứng có khí xanh bay ra, hóa thành ba Hứa Ứng, ai nấy tay cầm phật châu cùng nhau đánh tới.
Thi thể Hứa Ứng lui lại, để tam đại thiên địa nguyên thần ngăn cản Thi Quân.
Thi Quân kia cường đại vô địch, chống chọi lại đả kích của phật châu, rầm rầm rầm ba tiếng đánh nổ ba Hứa Ứng. Nhưng ngay lúc này Thủy Hỏa Hỗn Thiên đỉnh bay tới, thủy hỏa giao luyện, hút hắn vào trong đỉnh!
Hứa Ứng nắm phật châu, chui vào đỉnh, phát động uy lực của phật châu.
Thi Quân trong đỉnh ra sức giãy dụa, chiến lực cường đại vô song gần như nện vỡ Thủy Hỏa Hỗn Thiên đỉnh, vách đỉnh hiện ra từng dấu chưởng ấn, bắt đầu rạn nứt!
Bảo vật này là chí bảo Thiên đạo, ẩn chứa ba ngàn phù văn Thiên đạo viên mãn, lại có bốn vạn năm hương hỏa rèn đúc, được Hứa Ứng dùng Tạo Hóa chi khí luyện chế lại, uy lực cường đại, cho dù là thần khí Thiên đạo trên thế giới Thiên Đạo đồng thời xuất trận cũng chưa chắc vượt qua cái đỉnh này.
Nhưng Thi Quân trong đỉnh lại suýt nữa đánh thủng chí bảo Thiên đạo này!
Hứa Ứng dốc toàn lực phát động phật châu, Thi Quân trong đỉnh tuy cường đại không gì sánh được nhưng vẫn bị phật châu khắc chế, bị y cưỡng ép luyện chết!
Vị Thi Quân này vừa chết, phật châu bay ra khỏi đỉnh, vẫn lơ lửng trên không trung, vẫn khổng lồ như vậy, trong phạm vi bao phủ của nó tất cả tiên thi đều bị luyện hóa!
Hứa Ứng luyện chết Thi Quân này, do Nhất Khí Hóa Tam Thanh bị phá nên nguyên khí hao tổn nặng nề, nguyên thần thụ thương, đờ đẫn như người mất hồn, nhưng vẫn dốc hết năng lực phát động phật châu bay sang hướng khác.
“A Ứng thí chủ, trạng thái của ngươi không đúng!”
Tế Giác Phật tử bay lên không trung, cao giọng nói: “Hình như ngươi bị một loại tà pháp nào đó ảnh hưởng, nếu gặp kình địch vào lúc này, ngươi chết chắc!”
Hứa Ứng đã giết tới đỏ cả mắt, chỉ cảm thấy mình giấu phụ thân trong Doanh Châu, nếu đám tiên thi làm phụ thân bị thương, chắc chắn mình sẽ hối hận cả đời.
Y bất chấp mọi thứ khác, chỉ hận không thể giết sạch tất cả những kẻ tiến vào Doanh Châu, cũng chẳng chịu nghe Tế Giác Phật tử nói, chỉ quát lớn: “Ngươi đi ra!”
Tế Giác Phật tử chợt cảm thấy áp lực tăng vọt, từng viên phật châu đè xuống, khiến hắn khó mà thở nổi.
Hắn phát động pháp quyết Phật môn, sau lưng hiện lên đại phật, nâng phật châu đè xuống. Tế Giác Phật tử gánh áp lực của phật châu bay lên không trung, lớn tiếng nói: “A Ứng thí chủ, ta có công pháp mà Phật Tổ truyền thụ, có thể hóa giải loại tà ác này giúp ngươi! Vô Tướng Vô Tác!”
Hắn hét lớn một tiếng, phật âm đinh tai nhức óc, đánh thẳng vào tâm linh, xung kích vào sâu trong đạo tâm Hứa Ứng, định giúp y phá giải phong ấn Hoang Thương Lệ Ai Bạo Ngược Phức Hôn.