Chương 1035 Ta không bằng ta 3
“Lần này hắn tới tìm ta là đã báo mối thù Côn Lôn rồi?” Hắn dò hỏi.
Kim Hà Kiếm Quân giật mình, nghi hoặc nói: “Ngươi tu luyện ở Doanh Châu chưa bao giờ ra hay sao? Ngươi không biết à? Sau khi hắn trộm Doanh Châu, xuống khỏi Tiên giới, dọc đường bị người ta chặn giết, bất diệt chân linh bị trấn áp hơn bốn vạn năm.”
Thư sinh Hứa Tĩnh ngây ra như phỗng, không hề nhúc nhích.
“Ta không biết. Nó chỉ bảo ta ở lại Doanh Châu tu luyện, chuyện bên ngoài cứ giao cho nó...”
Hắn đột nhiên quát lớn một tiếng, trong biển lửa vô lượng, ngọn lửa Đâu Suất phóng thẳng lên trời, lửa kia như bừng bừng thịnh nộ, mang theo nỗi căm hờn nổ tung trên bầu trời.
Hắn không biết vì sao bốn vạn năm qua Hứa Ứng chưa từng tới gặp mình, chẳng lẽ bận rộn như vậy, hay Hứa Ứng quên thảm án Côn Lôn, hưởng phúc ở Tiên giới?
Chẳng lẽ do hắn là loạn đảng, Hứa Ứng cần tránh hiềm nghi?
Hắn suy đoán đủ đường, cuối cùng khi tu luyện tới cảnh giới Tiên Quân là không ngồi yên nổi nữa, đi khắp nơi tìm cách rời khỏi Doanh Châu.
Hắn định thông qua Doanh Châu lẻn sang Tiên giới, nhưng không thành công. Hắn thử tiến vào lục đại Bỉ Ngạn, lại phát hiện bên ngoài chỉ là hư không, không có đường nào đi.
Hắn không đợi tới lúc có dòng lũ địa từ giữa Doanh Châu và Bỉ Ngạn Hoàng Đình, trước lúc đó đã phát hiện có lẽ biển ở Doanh Châu nối tới thế giới bên ngoài.
Vì vậy hắn rời khỏi Doanh Châu.
Không ngờ lần này lên đường lại bở lỡ cơ hội cha con gặp mặt.
Hắn càng không ngờ bốn vạn năm qua Hứa Ứng không tới gặp hắn, không phải không muốn mà là bị chém chết thân thể và nguyên thần, thân pháp tất cả, trở thành thần tiên bất lão chao đảo trên thế gian, bị thao túng vận mệnh.
Ma thần chèo thuyền, cuối cùng chiếc thuyền cũng tới bờ bên kia của biển lửa vô lượng.
Bên bờ thần thú Huyền Vũ chở Bồng Lai đi tới.
Thần bà lơ lửng trên Bồng Lai tiên sơn, mỉm cười nhìn thư sinh Hứa Tĩnh trên thuyền.
Doanh Châu quá lớn, chẳng khác nào một thế giới. Kim Hà Kiếm Quân và Bình Nam Thiên Quân đi rồi, nơi này chỉ còn tiên thi, thi quỷ. Hứa Ứng được Tế Giác Phật tử tương trợ, thần trí thanh tỉnh, sau đầu có phật quang lưu chuyển, như một thiếu niên Phật Đà một lòng hướng thiện.
Tế Giác lo y lại “phát bệnh” nên treo phật châu trên cổ y, muốn liên tục phát động phật châu.
“Tay trái ngươi cầm phật châu, trong lòng có ý niệm lạ là gạt một hạt châu... Vạn Kiếp Bất Phục!”
Tế Giác đằng đằng sát khí, đột nhiên một luồng phật quang bay ra đánh cho một bầy tiên thi vạn kiếp bất phục, sau đó chạy về, mặt đầy phật quang nói với Hứa Ứng: “Trời cao có đức hiếu sinh, A Ứng thí chủ, ngươi nhất định phải một lòng hướng phật mới có thể bình thản như tan, không bị đại chú ảnh hưởng... Siêu Độ!”
Quỷ Tiên ở đằng xa nổ tung trong phật âm dâng trào, hóa thành làn khói xanh tiêu tán.
Hứa Ứng cứ cảm thấy cái gọi là bình thản của Tế Giác không đáng tin cậy, hòa thượng này mặt mày thanh tú nhưng đi tới chỗ nào là máu chảy thành sông. Đương nhiên chỉ có đám tiên thi oán niệm ngập tời tu luyện thành thi tiên quỷ tiên mới mới phải chịu chết, cũng coi là trừ hại cho dân.
Nếu đám thi tiên quỷ tiên này chạy khỏi Quỷ Khư, chắc chắn sẽ phá hoại khắp nơi, luyện khí sĩ Chư Thiên Vạn Giới làm sao địch nổi bọn chúng?
Đúng là này, đột nhiên bầu trời chao đảo không ngừng, Doanh Châu rung chuyển như gãy say rượu, sâu trong lòng đất có từng luồng hào quang chiếu rọi, phóng lên tận trời, hội tụ thành dòng lũ giữa không trung!
Hào quang kia là địa từ nguyên lực sâu trong lòng đất phun ra, tạo thành hào quang, bị lực lượng của Hỗn Độn hải dẫn đắt, dần dần hình thành một dòng lũ to tới mấy trăm dặm, dẫn thẳng tới Bỉ Ngạn Hỗn Độn!
Hứa Ứng ngóng nghìn Bỉ Ngạn Hỗn Độn, trong lòng máy động: “Tế Giác, ta muốn tới Bỉ Ngạn Hỗn Độn một chuyến, tìm kiếm dấu vết mà kiếp đầu tiên của ta lưu lại!”
Tế Giác Phật tử sợ mình không ở bên cạnh y thì y lại bị đại chú khống chế, vội vàng nói: “Ta đi cùng ngươi!”
Hứa Ứng bay lên trời, cùng Tế Giác một trước một sau xông vào dòng lũ địa từ nguyên lực, đi về phía Bỉ Ngạn Hỗn Độn.
Cùng lúc đó, rất nhiều thi tiên quỷ tiên dồn dập bay lên không trung, lao về phía Bỉ Ngạn Hỗn Độn.
Bọn chúng bị nhốt trong Doanh Châu, không biết đường nào đi, không có Thi Quỷ tiên vực của Bình Nam Thiên Quân, bọn chúng sẽ dần dần suy yếu, mục nát, cho tới tử vong.
Vì vậy bọn chúng cũng muốn tìm đường thoát.
Tế Giác thấy vậy lập tức lao tới, ra tay giao chiến với đám thi tiên quỷ tiên trong dòng lũ địa từ.
Trong dòng lũ còn có vài tên Thi Quân, thực lực mạnh mẽ, đánh về phía Tế Giác. Tuy tu vi thực lực của gì không bằng bọn chúng nhưng phật pháp hoàn toàn khắc chế bọn chúng, mượn dòng lũ địa từ nguyên lực, chiến đấu với bọn chúng.