Chương 1036 Một ngày bi kịch của Ninh Thanh 1
Hứa Ứng không xen tay vào được, đang định vận dụng phật châu nhưng lại lo mình dùng phật châu thì đại chú của Đế Quân sẽ thừa cơ xâm lấn, đành tiếp tục đi tới.
Bỉ Ngạn Hỗn Độn kia đã bị biển lửa bao phủ, không nhìn ra diện mạo vốn có, chỉ có Hỗn Độn Ngọc Hư cung sùng sững trong Hỗn Độn tiên hỏa.
Hứa Ứng đi tới phía trước Nê Hoàn cung, trong đầu tự động hiện ra các loại đạo pháp mở cửa cung, hai tay lập tức kết thành các loại ấn ký phù lục Tiên giới, ấn lên cửa cung.
Cửa cung mở ra.
Hứa Ứng đi vào trong Nê Hoàn cung, chỉ thấy quả nhiên nơi này cũng có một tiên lô, chẳng qua quy mô của tiên lô hùng vĩ hơn tiên lô ở Hoàng Đình phủ nhiều.
Từ đỉnh lô, một luồng Hỗn Độn chi khí rủ xuống, bị tiên lô hấp thu hoàn toàn.
Chắc đây là nguyên liệu cho tiên dược trường sinh của Nê Hoàn cung.
“Một luồng Hỗn Độn chi khí này nuôi sống vô số na sư na tiên, khiến bọn họ có thể trường sinh. Tương tự, cũng một luồng Hỗn Độn chi khí này khiến vô số na sư na tiên bị gặt hái, trở thành rau hẹ.”
Hứa Ứng thầm than thở, bất giác nhớ tới những chuyện gặp ở Nguyên Thú.
Bây giờ tầm mắt y đã rất bất phàm, quan sát các loại ấn ký hình vẽ trên tiên lộ, lập tức hiểu được ảo diệu của Tiên đạo mà những hình vẽ này đại điện.
Y không biết mình tìm hiểu được phương pháp chế tạo Hỗn Độn Ngọc Hư cung ở đâu, cho nên chỉ có thể tới Bỉ Ngạn Hỗn Độn tìm kiếm manh mối.
“Kiếp thứ nhất ta từng bảy lần thành tiên, bảy lần hạ phàm, chắc chắn đã trải qua rất nhiều chuyện, đi tới rất nhiều nơi. Không khéo hắn gặp được một vị tồn tại hỗn độn thành đạo nào đó, lĩnh ngộ được phương pháp chế tạo Nê Hoàn cung từ vị đó, cho nên đến đây luyện hóa hỗn độn chi khí thành tiên dược.”
Hứa Ứng vừa quan sát các ấn ký trên tiên lô, vừa phỏng đoán.
Dần dần, Hứa Ứng phát hiện ra không đúng.
“Phù văn Tiên đạo mà tiên lô này sử dụng đều là thứ ta từng học rồi. chẳng qua là cách vận dụng xen lẫn đạo văn Tiên đạo.”
Hứa Ứng ánh mắt nhấp nháy, hạ giọng nói: “Nói cách khác, Hỗn Độn Nê Hoàn cung, ta vốn không tới lĩnh ngộ đạo tràng tu hành hỗn độn chi đạo gì cả, ta chỉ dùng sở học và pháp môn mình biết, chế tạo ra Hỗn Độn tiên lô này, luyện hóa hỗn độn chi khí thành tiên dược.”
Hứa Ứng nghĩ tới đây, không khỏi phun ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm: “Ta quá lợi hại, nhưng ta lợi hại như vậy khiến ta rất khó làm.’
Y không khỏi đau đầu, kiếp đầu tiên của mình không tìm được đạo tràng hỗn độn, không có chỗ nào tham khảo cho nên dốc hết trí tuệ, từ không sinh có, lại tạo ra pháp môn luyện hóa hỗn độn chi khí thành tiên dược!
Y dừng phương pháp này tạo ra Hỗn Độn tiên lô, chế tạo Nê Hoàn cung, tạo phúc cho na sư trong thiên hạ.
Nhưng cũng chính điều này lại gây ra nan đề cho Hứa Ứng.
Lúc trước Hứa Ứng có thể mở ngũ đại động thiên Tiên giới khác đều là lĩnh ngộ đạo tràng của tồn tại cường đại thời cổ xưa, học tập đạo pháp của những tồn tại cường đại này, từ đó lĩnh ngộ được động thiên Tiên giới.
Bây giờ đường là mình mở, đạo là mình tạo, y không có chỗ tham khảo!
Hứa Ứng thở dài, quay người ra khỏi Nê Hoàn cung, đóng cửa lại, ra khỏi biển lửa.
Y định từ bỏ.
Kiếp thứ nhất còn chưa tìm hiểu đạo tràng hỗn độn, không cách nào mở động thiên Tiên giới, chẳng qua chỉ chế tạo nhec và tiên lô luyện hóa hỗn độn chi khí mà thôi.
Y chưa hoàn toàn thức tỉnh ký ức kiếp đầu, muốn dựa vào cơ cở này lĩnh ngộ hỗn độn đạo tràng, rõ ràng là không thể!
Y đi vào dòng lũ địa từ, các loại thần quang lóe lên trước mắt, đủ mọi màu sắc.
Hứa Ứng đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn về phía Bỉ Ngạn Hỗn Độn.
Hỗn Độn hải vô biên vô tận, Bỉ Ngạn như chiếc lá lênh đênh trên biển, nhech như ánh lửa trên lá.
Y do dự một hồi, dứt khoát ngồi xuống trong dòng lũ, tự nhủ: “Kiếp đầu tiên của ta có thể từ không sinh có, sáng tạo ra pháp môn luyện hóa hỗn độn chi khí. Hắn là ta, ta cũng là ta, chẳng lẽ ta lại kém hơn ta?”
Y mở to mắt, không ngừng quan sát Hỗn Độn hải, kiểm chứng từng thứ mình lĩnh ngộ được ở đạo tràng các tồn tại cổ xưa, bất tri bất giác đã vài ngày trôi qua.
Đột nhiên dòng lũ địa từ nguyên lực rung chuyển kịch liệt, ầm ầm đứt đoạn.
Hứa Ứng bị dòng lũ địa từ nguyên lực quấn quanh, kéo về phía Doanh Châu, hắn như ngồi trong một bọt nước tỏa hào quang, vẫn nhìn không dời mắt vào Hỗn Độn hải.
“Quả nhiên ta không làm được!”
Phật quang sau đầu Hứa Ứng đột nhiên ảm đạm, chữ Ai trong Hoang Thương Lệ Ai Bạo Ngược phát huy tác dụng, y đứng dậy lắc đầu nói: “Kiếp thứ nhất của ta còn chưa lĩnh ngộ được động thiên Tiên giới, sao ta phải cưỡng cầu?’