Chương 1042 Chẳng phải mạnh hơn à? 3
Tế Giác thấy cảnh này, chấn động tới khó tả.
Hứa Ứng giết khỏi vòng vây, trên người bị thương vài chục chỗ, vừa đánh vừa chạy, giao chiến với đám Thi Quân tới mức đất rung núi chuyển, đột nhiên thân hình lóe lên, trốn vào hư không.
Đám Thi Quân hét lớn, thần thông đánh vào hư không, nổ tung ra ngoài ngàn dặm, bầu trời đổ máu, có lẽ là vết máu do Hứa Ứng thụ thương.
Đám Thi Quân lập tức chạy về phía đó, nhưng bọn chúng có nhanh có chậm, tên Thi Quân đi sau cùng đột nhiên có cảm giác, quay người vỗ thẳng về phía sau.
Sát ý tuyệt thế bộc phát, đâm xuyên qua đầu Thi Quân kia, khiến đầu lâu hắn bị xuyên thủng, sát ý đáng sợ lập tức tiêu hủy chấp niệm bất diệt của hắn!
Hứa Ứng ra chiêu thành công, lập tức bỏ chạy, ẩn nấp biến mất.
Ba tên Thi Quân kia thấy vậy chạy đến nhưng chỉ còn thi thể đồng bọn.
“Hi hi hi ha ha ha...”
Xung quanh bọn họ vang lên tiếng cười lén lút của Hứa Ứng, tam đại Thi Quân không biết tiếng cười kia phát ra từ đâu, đành ra tay với hư không xung quanh, đánh cho trời đất tan vỡ!
Nhưng từ đầu tới cuối Hứa Ứng vẫn không bị bọn họ ép ra.
Tế Giác ổn định lại khí tức, đứng từ xa thấy cảnh này, thầm nghĩ trong lòng: “A Ứng thí chủ đã bị nguyền rủa khống chế hoàn toàn, phải làm sao bây giờ?’
Hắn ẩn giấu thân hình, khổ sở nghĩ đối sách.
Trong Doanh Châu, thần thông khủng khiếp không ngừng bộc phát, dư âm của thần thông làm dấy lên gió bão khủng khiếp, thậm chí trên bầu trời có Tiên đạo gây ô nhiễm, đủ mọi sắc màu, tỏa ra khí tức quỷ dị.
Đó là động tĩnh do Hứa Ứng ám sát tam đại Thi Quân.
Ninh Thanh công tử cũng ẩn nấp, khổ sở suy tư xem nên làm thế nào để đối phó Hứa Ứng, đột nhiên đầu óc lóe lên ý tưởng: “Hứa Ứng bị Bạo Ngược Lệ khống chế, trở nên tàn bạo gian xảo, không có sơ hở gì. Nhưng nếu tăng thêm ba ngoại nguyền rủa tiêu cực Hoang Thương Ai, hắn không còn là vô địch nữa!”
Nghĩ tới đây hắn lập tức thu Quy Đạo ngọc bàn, hiện thân khỏi chỗ nấp.
Hắn lẳng lặng đi tới chỗ kín, tế Quy Đạo ngọc bàn lên đỉnh đầu, cẩn thận từng chút một, không dám để ngọc bàn phát ra ánh sáng, chỉ bao phủ bản thân.
Nhắc tới cũng lạ, Doanh Châu lại trở nên yên tĩnh lạ thường, bầu trời đủ mọi màu sắc, thần thông Tiên đạo gây ô nhiễm, còn có đạo âm vang vọng, khó mà lý giải được.
Lúc trước Hứa Ứng và tam đại Thi Quân giao chiến còn gây ra động tĩnh, nhưng bây giờ chỉ còn lại đạo âm quỷ dị kia. Ninh Thanh công tử trong lòng căng thẳng, ổn định lại cảm xúc, lẳng lặng đi về phía khu đất Hứa gia.
“Nguyên thần Tam Thanh của Hứa Ứng bị ba chữ Hoang Ai Thương ảnh hưởng, chắc chắn sẽ tới thôn trấn kia.”
Hắn thầm nhủ trong lòng: “Xử lý nguyên thần Tam Thanh của ngươi, nguyền rủa ba chữ Hoang Thương ai sẽ rơi vào người Hứa Ứng!”
Đột nhiên hắn biến sắc, suýt nữa kêu lên thành tiếng, chỉ thấy trên bầu trời lơ lửng một cái đầu, rõ ràng là đầu lâu của Tiên Quân!
Một trong tam đại Thi Quân bị Hứa Ứng tiêu diệt, treo thủ cấp lên trời, như một đợt săn bắt, lại như thị uy, cũng giống như một loại tế lễ tà ác nào đó.
Trong lòng Ninh Thanh công tử âm thầm căng thẳng, tiếp tục đi tới, lúc đến bên vách núi của một tiên sơn lại thấy một Thi Quân khác bị đóng đinh trên vách đá thẳng đứng.
Ninh Thanh nuốt nước miếng một cái, bôi trơn cổ họng rồi tiếp tục đi về phía tiên sơn có khu đất Hứa gia.
Đột nhiên thần thức cuồn cuộn như phủ kín trời đất ập xuống, xâm nhập thời không, hóa thành giọng nói của Hứa Ứng, vang vọng bên tai hắn: “Không cần né nữa, Ninh Thanh, Tế Giác, các ngươi không trốn được đâu! Các ngươi tưởng trốn đi là ngăn cản được đạo âm của ta hay sao?”
Ninh Thanh công tử biến sắc, giọng nói của Hứa Ứng ẩn chứa đạo âm, mang theo lý giải của y đối với Tiên đạo, đối với đại đạo thời cổ đại, vượt xa lý giải của hắn đối với đại đạo, khiến hắn nghe thấy đạo âm mà đại đạo trong người vặn vẹo!
Đạo hạnh của Hứa Ứng quá cao, cao tới tận cấp độ tiên quang, không tỷ thí pháp lực với hắn mà trực tiếp dùng đạo hạnh nghiền ép!
Đạo âm lả lướt vọng lại, đại đao thái Thanh của Ly Hận thiên, đại đạo Ngọc Thanh của càng lúc càng, đại đạo Ngọc Kinh của hds, đại đạo U Minh của Minh Hải, đại đạo Huyền Hoàng của Huyền Hoàng cảnh, các loại Tiên đạo đạo pháp bất đồng trực tiếp vang vọng trong đầu hắn!
Ninh Thanh pháp lực hỗn loạn, đạo pháp cũng hỗn loạn, đột nhiên lỗ mũi ấm áp, giơ tay lên quệt thử thấy có máu tươi tuôn ra ồ Đại Thương.
Máu tươi kia rơi vào tay hắn lại vặn vẹo sinh trưởng như thực vật, hóa thành một gốc huyết đằng.
“Ta không nghe, xem ngươi làm gì được ta!”
Ninh Thanh đột nhiên cắn răng giơ tay chọc thủng màng nhĩ, lại chọc điếc hai tai nguyên thần, tiếp tục đi về phía khu đất Hứa gia.