← Quay lại trang sách

Chương 1061 Vượt biên 2

Các tán nhân dồn dập thúc giục: “Biết rồi biết rồi, mau lái thuyền đi!”

Tiểu Hỉ Tiên huýt sáo một cái, đột nhiên bè tiên dừng lại, trên thuyền rầm rầm tiếng nước, không ngờ bè tiên lại chạy vào trong sương mù.

Tiên nhân trung niên trong lòng máy động, hạ giọng nói với đồng bọn bên cạnh: “Chiếc thuyền này có gì đó quái lạ. Ta nghe nói năm xưa có tiên thụ, sợi rễ kết nối với U Minh, tán cây nối lên Tiên giới, thân cây nằm ở nhân gian. Chẳng lẽ chiếc thuyền này là là một gốc cây sinh trường giữa u minh, dương gian và Tiên giới? Nếu chúng ta chiếm được bảo vật này cũng có thể qua lại...’

Hắn vừa dứt lời đột nhiên trong sương mù có một xúc tu vô thanh vô tức thò tới, đột nhiên quấn lấy cổ hắn, kéo hắn vào trong sương mù nhanh nhu tia chớp!

Đám đồng bọn của hắn thấy vậy lập tức phi thân lên đuổi vào trong sương, một tên đồng bọn lớn tiếng nói: “Tiểu Hỉ Tiên, dừng thuyền! Mau dừng thuyền!”

Lại có một xúc tu cuốn tới, quấn lấy người vừa hò hét, viu một tiếng kéo vào trong sương mù. Hai người đang đuổi theo rời khỏi bè tiên chui vào làn sương mùa là không còn tiếng động.

Đám người trên thuyền kinh hãi không thôi.

Nhóm nam nhân trung niên kia có thực lực cực kỳ cường đại, được gọi là Tiểu Thiên Cung Tứ Thánh, đều là Thiên Tiên đỉnh cấp trong số tán nhân, không ngờ chẳng thể phản kháng nổi đã gặp độc thủ!

“Rốt cuộc trong sương mù có thứ gì?”

Bè tiên không hề dừng lại, tiếp tục chạy sâu vào làn sương, dưới thuyền như có nước, vang lên tiếng róc rách.

Một lúc lâu sau sương mù mới tan đi, bọn họ thấy có sinh vật tròn trùng trục hữu hình vô chất trong lòng sông vung vẩy xúc tu dài ngoẵng, những xúc tu kia như nhụy hoa, cực kỳ mềm mại linh động, lại tựa như máu thịt tạo thành, bố trí từng tấm lưới trên không trung.

Bè tiên chạy giữa những sinh vật khổng lồ này, đi lại cực kỳ cẩn thận, không dám gây ra động tĩnh gì.

Đó là sinh vật vốn sống trong Thiên Hà như rong biển, Thiên Hà khô cạn, bọn chúng không tử vong mà càng cường đại, hóa thành loại động vật quái dị giống như thực vật.

Những người vừa biến mất ngồi ngay trong nhụy hoa, người đâm đầy nhụy hoa, đang bị thôn tính.

Lúc này tiếng nước chảy vang lên, đột nhiên có con thuyền lớn lái tới. Đó là từng chiếc thuyền lầu, có rất nhiều tiên nhân mặc giáp vàng đứng trên mạn thuyền, uy phong lẫm liệt, cứ như đang tuần tra Thiên Hà.

Tuy bè tiên không nhỏ nhưng so với thuyền lầu này thì chẳng khác nào một chiếc lá cây.

Tiểu Hỉ Tiên ra hiệu cho đám người nhắm mắt lại, mọi người trên bè tiên làm theo, trong lòng cực kỳ căng thẳng. Thiên Hà đã cạn nước, thuyền lầu tuần tra Thiên Hà từ đâu ra? Đám tiên nhân trên Thiên Hà là sao?

Hiển nhiên Tiểu Hỉ Tiên biết rất nhiều, nhưng chắc chắn cô ta không chịu tiết lộ.

Chuyện lạ càng ngày càng nhiều, trong sương mù bắt đầu xuất hiện nhiều gương mặt khổng lồ, treo trên không trung, nhìn xuống bọn họ.

Lại thêm một lúc nữa, trên bờ sông xuất hiện một thánh địa tiên gia, rộng lớn vô ngần, có tiên cung tiên điện, khắp nơi đều là thánh địa tu hành mà bọn họ một lòng ao ước!

Nơi đó còn có cả thần tiên đang tu hành, dường như đạo cảnh thâm sâu, cường đại khó lường!

Có người thoáng chần chờ, đột nhiên xuống thuyền, chạy về phía xa, biến mất không còn tăm hơi.

Lại không lâu sau, trên bờ xuất hiện một đạo cảnh khác, Chí Tôn truyền đạo trong đạo cảnh, hoa rơi khắp trời, sen vàng trên đất, tuyệt diệu không thể tả.

“Có thể được Chí Tôn truyền đạo, có chết cũng cam lòng!” Có người không nhịn nổi cám dỗ nhảy xuống thuyền chạy tới.

Đông đảo tán nhân trên thuyền cũng do dự một hồi lâu, rất muốn chạy tới nhưng nghĩ đến lời cảnh cáo của Tiểu Hỉ Tiên đành

Một lúc lâu sau những người vừa đi nghe Chí Tôn truyền đạo trở về, đứng trong làn sương cười nói: “Ta tới xem rồi, đúng là Chí Tôn truyền đạo. Chí Tôn ở đó không thích tranh đấu, vì vậy rời xa Tiên giới, mở đạo tràng ở đây. Chí Tôn nói các ngươi tới đây cũng khó, coi như là hữu duyên, có thể cho các ngươi ở lại nghe giảng vài ngày rồi mới đi. Nếu chư vị sư huynh có lòng cầu đạo thì theo ta tới đó.”

Truyền thừa Chí Tôn mang sức hút quá lớn, đám tán nhân này ở Tiên giới vốn không có công pháp cao thâm gì để tu luyện, đừng nói công pháp Chí Tôn, thậm chí công pháp Tiên Vương thôi cũng đủ khiến bọn họ đánh nhau vỡ đầu!”

Lại có một số tán nhân nhảy xuống thuyền, đi theo người kia tới đạo tràng Chí Tôn.

Có người phát động thần thông, một ánh lửa bay vào trong sương mù, ánh lửa nổ tung như trăm ngàn vầng thái dương lóa mắt, cuối cùng cũng thấy thứ trong sương mù.

Không phải Tiên Đình, cũng không có Chí Tôn, chỉ có từng con quái vật như rồng như mãng quấn lấy đám tiên nhân vừa xuống thuyền, đang ăn thịt người!