← Quay lại trang sách

Chương 1084 Ta muốn thấy trùm thổ phỉ Hứa Thiên Tôn 2

Hứa Ứng thản nhiên nói: “Ta đã là cảnh giới Dao Trì, nhưng ta khác với các hạ, ta là tiên na đồng tu, na pháp tinh thâm, lại có năm cảnh giới của kiếp thứ nhất phụ tá, so với Tiên Vương các ngươi chỉ có tu vi không hùng hậu bằng.”

Đinh Tư Mục nghiêm nghị đáp: “Mời các hạ phóng thích toàn bộ tu vi.”

Bước chân Hứa Ứng xê dịch, ưỡn vai, lục đại động thiên dần dần hiển hiện sau lưng, Tiên giới xuất hiện trong động thiên, tráng lệ phi phàm. Ngũ Nhạc Tiên Sơn, Thập Nhị Trọng Lâu, Thủy Hỏa Hỗn Thiên đỉnh, Tiên Đạo Dao Trì và Đệ Tam Thiên Quan đồng thời xuất hiện, treo sau đầu y.

Nguyên thần của Hứa Ứng nhảy ra trên đỉnh đầu, đứng trên Đệ Tam Thiên Quan, sau lưng nguyên thần cũng hiện ra hư ảnh lục đại động thiên, khí tức liên tiếp tăng vọt!

Y đạp chân lên lĩnh vực lục tiên, đạo tràng trải rộng, tăng cường tu vi của mình tới cực hạn!

Đinh Tư Mục đang định lên tiếng, đột nhiên đỉnh đầu Hứa Ứng có một luồng khí xanh bay ra, hóa thành ba Hứa Ứng sắc mặt sợ hãi, cả ba cuống quít chạy khỏi đạo tràng của Hứa Ứng.

Hiển nhiên Hứa Ứng cho rằng hao tổn tu vi chém ba người này ra mới là trạng thái cường đại nhất của mình.

Đinh Tư Mục thấy vậy không khỏi chấn động: “Đây thật sự là cảnh giới Dao Trì?”

Hứa Ứng khẽ nhíu mày, cảm thấy thân thể bất tiện do bốn chỗ đạo thương mà Đế Quân lưu lại, bốn chỗ đạo thương này hạn chế y phát huy thực lực.

Quanh người Đinh Tư Mục đạo quang mờ ảo, đạo tràng hiển hiện, nguyên thần sừng sững trong đạo tràng như thần ma cổ xưa, pháp tướng trang nghiêm, đạo tượng tự nhiên.

Đạo liên quấn quanh người hắn, thanh thế kinh người.

Đap thần thông của hắn đều là tự mình tìm hiểu được, trên Tiên giới không có truyền thừa sư môn, có thể tu luyện tới mức này đã là rất hiếm có.

Đột nhiên trong đạo tràng của Đinh Tư Mục có một thanh tiên kiếm bay lên, xuất kiếm chém tới, gột bỏ gần nửa tu vi của mình.

Xung quanh đạo tràng của hắn, tiên linh chi khí cuồn cuộn như thủy triều tuôn ra, cỏ cây như tiên cảnh.

Hứa Ứng không khỏi chấn động, nhìn về phía Đinh Tư Mục, người này pháp lực hùng hồn nhưng lại không ỷ vào tu vi áp đảo mình mà chủ động cắt bỏ một nửa tu vi!

Nhân phẩm tâm cảnh cỡ này thật khiến người ta khâm phục.

Đinh Tư Mục sắc mặt trắng bệch, một lúc lâu sau mới khôi phục như lúc ban đầu nói: “Nguyên thần của ta to lớn hơn ngươi, điểm này thì không tùy tiện cắt bỏ được, xem như chiếm lợi của ngươi.”

Hứa Ứng nghiêm mặt nói: “Nguyên thần của ta tuy trông không lớn nhưng trình độ tu vi nguyên thần cực cao, chưa chắc đã kém nguyên thần của ngươi.”

Đinh Tư Mục không nói gì.

Hai người đối mặt, đột nhiên Hứa Ứng giơ tay, Đinh Tư Mục biến sắc, tung người nhảy lên, chỉ thấy bầu trời đột nhiên vỡ ra, một bàn tay khổng lồ như nắm cả trời xanh từ trên không trung giáng xuống, không ngờ trong chưởng ấn kia lại nắm lấy một biển lửa vô lượng, như cầm cả lò Bát Quái của Lão Quân trong tay!

Đinh Tư Mục nhanh như chớp giật, chỉ trong khoảnh khắc đã nhảy xa mấy vạn dặm, khó khăn lắm mới tới rìa bàn tay kia.

“Ầm!”

Thiên địa trong Đạo Khấp quan rung chuyển kịch liệt, mặt đất mấy vạn dặm hóa thành bột phấn, lập tức hóa thành dòng lũ dung nham!”

“Công pháp Ngọc Hồ Chân Nhân!”

Đinh Tư Mục thân hình không ngừng lại, vẫn đang lao về phía sau, chỉ thấy trên bầu trời từng ngôi sao ầm ầm xoay tròn, ép thẳng xuống dưới, nương theo ánh sao xuất hiện còn có gương mặt to lớn vô cùng của Hứa Ứng hiện lên trên thiên ngoại, hai con ngươi như hai vầng mặt trời lóa mắt, chẳng khác nào cổ thần, âm u nhìn vị Biên Hoang Tiên Vương này.

Đinh Tư Mục lập tức bỏ chạy về phía sau, không dám chậm trễ.

Đột nhiên cả phía trước lẫn sau lưng hắn xuất hiện từng cái tay cái chân, hoặc chưởng hoặc quyền, gạt, đá, đạp, quét, băng, chọc, cắt, kích, đủ loại kỹ pháp đánh về phía hắn từ bốn phương tám hướng!”

“Hứa Thiên Tôn, Hồ Thiên Chứng Đạo kinh của ngươi còn tinh thâm hơn cả Ngọc Hồ Chân Nhân!”

Đinh Tư Mục không lùi lại nữa, thân hình xoay tròn, tay chân múa lượn, nghênh tiếp tay chân Hứa Ứng tấn công tới từ hư không. Thủ pháp của hắn bồng bềnh bất định, trông như không chút sức lực nhưng đánh lên tay chân Hứa Ứng lại khiến Hứa Ứng cảm thấy lực lượng mất khống chế!

Khoảnh khắc sau tay trái Hứa Ứng đánh lên chân phải, đầu gối phải đập vào chân trái, tay phải đánh trúng cổ tay trái, chân trái đá gãy cánh tay trái của mình!

Chỉ trong chớp mắt Đinh Tư Mục đã phá vỡ thế quyền thế cước của y.

Hứa Ứng kêu lên một tiếng đau đớn, đột nhiên biết phương pháp phá giải của hắn. Hứa Ứng từ trong hư không đánh tới khiến người ta không nhìn thấy lộ số xuất thủ của y, đúng là công pháp của Ngọc Hồ Chân Nhân có ý tưởng rất diệu kỳ nhưng lại bị Đinh Tư Mục nắm lấy sơ hở.