Chương 1127 Đấu Bộ tập kích 3
Đợi tới lúc trời sáng, Tổ Thần phun ra một ngụm máu tươi, trầm tĩnh ra hiệu cho hai người đi tới nói: “Có mấy lão già không ra tay, chắc cảm thấy cho dù ra tay cũng không làm gì được ta, cho nên từ bỏ.”
Thiên và Thổ Địa thần rất vui vẻ.
Tổ Thần lắc đầu nói: “Không phải bọn chúng chờ thời khắc này, bọn chúng đang chờ tới lúc tam giới triều tịch. bây giờ bọn chúng không tiện hạ giới, đợi tới lúc tam giới triều tịch mới là thời điểm cho chúng ra tay san bằng nơi này. Chuẩn bị đi thôi.”
Hắn sắc mặt nghiêm nghị ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Trên bầu trời có Chư Thiên Vạn Giới, cũng có thế giới cổ xưa, có Thiên Hải, Thiên hà, nhưng chỉ thiếu có Tiên giới.
Thiên lão gia cúi người nói: “Nếu thương thế của Tổ Thần không có gì đáng ngại, vậy ta có ở lại đây cũng vô ích. Ta cần trở về thế giới cổ xưa một chuyến, khôi phục nguyên khí!”
Tổ Thần do dự một chút, nhẹ nhàng gật đầu.
Thiên lão gia xoay người, thần thức cổ xưa phun trào, từng bức tượng đá trong Tổ Đình Thiên Đạo dồn dập thức tỉnh, từng vị thần linh cổ xưa không gì sánh được từ từ khôi phục chân thân, thần lực xao động, khiến khoảng thiên địa này bất ổn.
Bọn họ là thần linh Thiên đạo thời cổ đại, tập trung ở đây chủ yếu để dâng hiến thần lực của mình cho Tổ Thần trị thương.
Bây giờ thương thế của Tổ Thần đã không có gì đáng ngại, bọn họ cũng trở về thế giới cổ xưa.
“Viu~~”
Từng luồng thần quang xé gió bay đi, lao lên bầu trời, lưu lại từng vệt sáng trên không trung.
Tổ Thần đưa mắt nhìn bọn họ đi xa, hạ giọng nói: “Tương lai, hi vọng vẫn xa vời.”
Tuy hi vọng xa vời, nhưng nói tóm lại vẫn có một chút hi vọng.
Hứa Ứng xách theo thùng gỗ, vui mừng hớn hở, lật qua lật lại quan sát. Đám người Kim Bất Di, Ngoan Thất đưa mắt nhìn nhau, dọc đường Hứa Ứng đã ngắm nghía thùng nước mười mấy lần.
Cho dù nó có là dị bảo bất phàm đi nữa, cho dù nó là vật dụng của Tổ Thần, nhưng cũng là đồ đựng chất thải, sao lại quan sát kỹ lưỡng như thế?
Sau khi bọn họ rời khỏi Tổ Đình Thiên Đạo, Linh Tư Ức hết sức nhiệt tình mời Hứa Ứng tới Tổ Đình Yêu Tộc.
Hứa Ứng vốn định chối từ nhưng Linh Tư Ức nói: “Yêu Tổ lệnh cho Linh Tư Ức tới mời công tử, công tử vẫn không chịu tới, giờ đang lúc lựa chọn Yêu Đế, công tử tuyệt đối không thể chối từ.”
Hứa Ứng trong lòng máy động, nhìn sang phía Kim Bất Di, bèn đáp ứng.
Y cười nói: “Các ngươi tới Tổ Đình Yêu Tộc trước, ta cần tới Tử Vi Hỗn Nguyên cung một chuyến, gặp Tiểu Thiên Tôn.”
Linh Tư Ức thoáng chần chờ, cười nói: “Đế Tử chỉ cần trở về Tổ Đình, chuẩn bị lựa chọn Yêu Đế, để ta theo công tử tới Hỗn Nguyên cung.”
Cô sợ lần này Hứa Ứng lại chạy mất, cho nên nhất quyết đòi ở lại bên cạnh Hứa Ứng, Hứa Ứng đi đâu thì cô theo đấy.
Hứa Ứng thoáng do dự, âm thầm giao thùng gỗ cho Kim Bất Di, căn dặn: “Kim gia, không thể không đề phòng kẻ khác. Ngươi cứ cầm thùng gỗ này mà phòng thân.”
Kim Bất Di lắc đầu nói: “A Ứng, đây là bảo vật mà ngươi liều mạng đoạt về, làm sao ta cầm được?”
Hứa Ứng cười nói: “Nếu Tổ Thần không muốn, cho dù ta có liều mạng cũng không lấy được. Lần này ngươi tranh đoạt ngôi vị Yêu Đế, hung hiểm dị thường, cứ cầm thùng gỗ mà phòng thân. Ba tên Đế Tử kia đều không phải đối thủ của ngươi, nhưng thanh danh công thần hầu cận yêu đế là thứ vô số người mong mỏi!”
Y liếc mắt nhìn ba người Hàn Yêu Hoàng một cái.
Kim Bất Di đành nhận lấy thùng gỗ.
Hứa Ứng nói: “Thất gia, ngươi lấy Tử U minh đao ra đi.”
Ngoan Thất đưa Tử U minh đao ra, Hứa Ứng cất kỹ, căn dặn: “Thất gia, Chung gia, Trùng Mẫu, các ngươi bảo vệ cho Kim gia. Ta tới Hỗn Nguyên cung một chuyến, gặp Thiền Thiền và A Phúc.”
Trong tay y còn nửa thanh Tử U minh đao khác, trên đó có dấu ấn của Đế Quân còn chưa xóa bỏ, cần mời Trúc Thiền Thiền và A Phúc ngốc nghếch hỗ trợ, sau khi xóa bỏ dấu ấn mới nối liền thanh tiên khí này.
Ngoài ra là Cửu Thiên Thập Địa Diệt Tuyệt tiên trận, cũng cần mời Trúc Thiền Thiền và A Phúc ngốc nghếch hỗ trợ.
Kim Bất Di am hiểu thần đao, vì vậy y định luyện lại Tử U minh đao của Đế Quân, giao cho Kim Bất Di!
Có thần binh này, Kim Bất Di muốn cướp lấy đế vị yêu tộc, ngồi lên ngai vàng, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nửa đời trước Kim Bất Di sống chỉ vì Hứa Ứng, bây giờ Hứa Ứng muốn chuẩn bị vẹn toàn cho hắn lúc già!
Hứa Ứng từ biệt bọn họ, cùng Linh Tư Ức lên đường tới Tử Vi Hỗn Nguyên cung.
Linh Tư Ức tế ra một chiếc bảo liễn, để thị nữ đi theo hai người hiện ra chân thân, thành hai con Huyền Điểu. Linh Tư Ức bước vào trong, bảo liễn vang lên tiếng loạt xoạt. Một lúc lâu sau cô gái này đổi bộ y phục khác, đẩy cửa sổ xe, cười nói: “Hứa công tử, mời vào.”