← Quay lại trang sách

Chương 1172 Pháp môn lĩnh ngộ thập động thiên 2

Thần thái bọn họ trang nghiêm trịnh trọng, mỗi người đều có dáng vẻ riêng.

Bọn họ như thần, nhưng lại là yêu quái,hơn nữa còn là tiên, khiến người ta có cảm giác kỳ quái.

Bọn họ có hình thái đại đạo tự nhiên, nếu luyện khí sĩ tới đây có thể tìm hiểu được đạo tượng từ người bọn họ, luyện thành thần thông. Thần thông cấp độ đó chắc chắn sẽ cường hoành không gì sánh được, bá đạo tuyệt luân, biến hóa đa đoan!

“Từ trên người những Đại Thánh yêu tộc này còn có thể tìm hiểu được tuyệt học võ đạo khác biệt!”

Dần dần, Hứa Ứng thả chậm bước chân, thần thức cường đại vận chuyển, tồn tưởng thân thể hình thái của từng vị Đại Thánh yêu tộc, cảm giác đủ loại yêu pháp ảo diệu ùn ùn kéo tới.

Trong lòng y ngứa ngáy khó chịu, chỉ cảm thấy những đạo pháp này có thể trở thành những thần thông khác biệt, có thể là tuyệt học võ đạo, cũng có thể là biến hóa thân thể nguyên thần, còn có thể là thần thông pháp lực, thần thông phi hành, thần thông thân pháp.

Khí tức của những Đại Thánh yêu tộc này cường đại như vậy, trấn áp tới mức Hứa Ứng hít thở không thoải mái, khiến y không khỏi nghiêm nghị.

Với tu vi thực lực hiện tại của y mà vẫn khiến y cảm thấy thít thở không thông, số người như vậy không nhiều, chỉ có lúc gặp Bình Nam Thiên Quân mới bị trấn trụ như vậy.

Hơn nữa thi thể mỗi vị Đại Thánh yêu tộc đứng trên hành lang đều khiên sát ý có cảm giác khác biệt, cảnh tượng quá chấn động!

“Thất gia, tập trung lĩnh ngộ.” Hứa Ứng nói nhỏ.

Ngoan Thất hoang mang: “Lĩnh ngộ cái gì?”

Linh Tư Ức nhìn hắn với vẻ ghét bỏ, nói nhỏ: “Lĩnh ngộ Kim Thân của những Đại Thánh này, bọn họ đã luyện thành đạo thể, lĩnh ngộ bọn họ rất có lợi cho ngươi!”

Ngoan Thất tỉnh ngộ, vội vàng tạ ơn nói: “Đạo thể những Đại Thánh này so với công pháp mà Kinh Hồng Yêu Hoàng truyền cho ta thì sao?”

Linh Tư Ức nói: “Mỗi vị Đại Thánh ở đây lúc còn sống đều lợi hại hơn Kinh Hồng Yêu Hoàng, là Thánh Giả thủ vệ Đế tộc.”

Ngoan Thất thầm nghiêm nghị, vội vàng dừng bước, tập trung lĩnh ngộ.

“Yêu Tổ, khi còn sống thì tu vi của Đại Thánh yêu tộc là gì?” Hứa Ứng tập trung hỏi.

Yêu Tổ cười nói: “Tu vi cảnh giới của tiên nhân trong thời đại Tiên Đình khác với cách phân chia tu vi cảnh giới của tiên nhân bây giờ. Thời đại Tiên Đình không có cảnh giới tiên, tiên cảnh chia làm các cảnh giới Huyền, Địa, Thiên, Kim, Quân, Thánh, Đại La, Diệu Cảnh.”

Thời đại Tiên Đình trong miệng hắn thật ra là chỉ thời đại Tiên Đình yêu tộc.

Hắn là Yêu Tổ yêu tộc, đứng trên lập trường yêu tộc, vì vậy phân chia thời đại cũng khác với bên ngoài. Theo bên ngoài thấy chỉ có hai thời đại, thời đại cổ xưa và thời đại hiện tại. Thời đại Tiên Đình trong miệng yêu tộc nằm trong thời đại cổ xưa.

Nhưng đối với yêu tộc, thời đại thống trị của yêu tộc phải tách biệt khỏi các thời đại khác.

Yêu Tổ tiếp tục nói: “Nếu cố ghép lại thì Kim Tiên thời Tiên Đình tương đương Tiên Vương hiện tại. Đại Thánh so với Thiên Quân bây giờ. Về sau thời đại Tiên Đình bị hủy diệt, nhân tộc nắm quyền, đổi Thánh thành Hoàng, gọi là Yêu Hoàng. Thời đại khác nhau thì phương pháp tu luyện cũng khác nhau, không thể so sánh kỹ lưỡng được.”

Hứa Ứng cũng hiểu đại khái.

Yêu Tổ cười nói: “Vị Ngộ Không đạo nhân kia tuy hơi hoang dại một chút nhưng là Đại Thánh lợi hại nhất yêu tộc ta, tu vi không thể coi thường. Hắn đã tới Thái Thượng chi cảnh ngộ đạo, tu vi cảnh giới thâm sâu khó lường.”

Hứa Ứng cực kỳ tán thành.

Tu luyện ở sâu nhất trong Thái Thượng chi cảnh là gấp ngàn lần nơi khác. Ngộ Không đạo nhân ngồi trước vết nứt khổng lồ của Tư Truyền Chiêu không biết bao nhiêu vạn năm, chỉ e tu vi và đạo hạnh đã lên tới mức độ khó mà tưởng tượng nổi.

Thậm chí Hứa Ứng nghi ngờ hắn đã đạt tới cấp độ Chí Tôn.

Yêu Tổ có vẻ vui mừng, cười nói: “Hắn muốn tặng quà cho ngươi, chỉ e phải nghĩ vỡ đầu.”

Hứa Ứng không gì cả. Yêu Tổ cười nói: “Con khỉ ấy rất háo thắng, hắn thi triển Kim Nhãn quan sát ngươi là muốn xem xem có ai cho ngươi quà, quà của mình tuyệt đối không thể kém hơn người khác. Quà tặng của Thái Thanh đạo nhân đưa ngươi là Ly Hận thiên bổ thiên, giúp ngươi đạt được huyền ảo trong đại đạo của Ly Hận thiên. Ngọc Hư đạo nhân cho ngươi quà là càng lúc càng Ngọc Hư cung bổ thiên, cũng giúp ngươi đắc đạo. Ngoài ra bọn Tổ Thần, Hư Hoàng Đại Đạo Quân đều tặng ngươi món quà không kém.”

Hắn liếc mắt nhìn Hứa Ứng một cái, cười nói: “Hắn không muốn thua kém người khác, khổ nỗi lần này vừa thoát khỏi Thái Thượng chi cảnh, ngày thường cũng không tu thiên địa nguyên thần gì, không luyện đạo trận, không dấu ấn thiên địa, hai tay trống trơn, người chẳng có thứ gì. Thế nên hắn mới khó xử.”