← Quay lại trang sách

Chương 1194 Thúy Nham Thạch Khắc 3

Người sáng tác cuốn sách này tự xưng là Liễu Quán Nhất, muốn tu thành đạo quả nhưng mãi vẫn không thành công, vốn cho rằng tu vi cảnh giới của mình sẽ kẹt cứng trong cảnh giới Thiên Quân.

Nhưng hắn đi khắp nơi tầm sư học đạo, bái kiến các Đại La Kim Tiên tu thành đạo quả, thậm chí còn đi trộm mộ Đại La Kim Tiên, khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được mười phương pháp tu thành đạo quả.

Liễu Quán Nhất nói trong sách, lúc trước người tu luyện đạo quả không được, là vĩnh viễn không được là do tiềm lực hao hết, có tu luyện thế nào cũng không thể tu thành đạo quả.

Nhưng hắn lại không tin.

Nếu một loại phương pháp không tu được, thế thì đổi phương pháp khác, thế nào chẳng có cách luyện thành đạo quả.

Hứa Ứng đọc theo ghi chép mười phương pháp chứng đạo của Liễu Quán Nhất, đột nhiên ma xui quỷ khiến thế nào lại hỏi: “Yêu Tổ tiền bối, vị Liễu Quán Nhất sáng tác Đạo Quả Thập Chứng này có chứng được đạo quả không?”

“không.”

Yêu Tổ cười tủm tỉm nói: “Người này cũng là một truyền thuyết, người bình thường chỉ có thể chứng đạo một lần, một lần không được là vĩnh viễn không được. Nhưng hắn lại kiên quyết không tin, tìm được mười loại phương pháp chứng đạo. Thất bại của hắn vượt xa tất cả mọi người trong quá khứ, chứng đạo mười lần, mười lần đều thất bại.”

Hứa Ứng kinh ngạc.

“Nếu hắn chứng đạo mười lần đều thất bại, vì sao còn đặt Đạo Quả Thập Chứng của hắn song song với pháp môn cảm ngộ thập động thiên?” Hứa Ứng dò hỏi.

Yêu Tổ cười nói: “Hắn chứng đạo mười lần đều thất bại là vì bản lĩnh của hắn không tới nơi tới chốn, nhưng mười loại pháp môn chứng đạo mà hắn thu thập lại thật sự là pháp môn chứng đạo, cho nên có tư cách liệt kê tại đây.”

Hứa Ứng cực kỳ khâm phục vị Liễu Quán Nhất chứng đạo mười lần mười lần bại này, nói: “Sau đó thì sao? Vị Liễu Quán Nhất này đi đâu?”

“Về sau hắn bị người ta gọi là Thập Phế Thiên Quân, lại về sau khi đạo khóc, chắc hắn đã chết.” Yêu Tổ không rõ lắm về kết cục của Liễu Quán Nhất, không dám khẳng định.

Hứa Ứng buông Đạo Quả Thập Chứng xuống, nhặt một quyển sách khác lên, thầm nghĩ: “Đạo Quả Thập Chứng không tác dụng gì với ta, chắc chắn lần đầu chứng đạo ta sẽ thành công. Hơn nữa bây giờ ta còn cách chứng đạo quá xa.”

Một quyển kim thư khác là bản sao, có người vừa tên sách lên kim thư, tên là Thúy Nham Thạch Khắc.

Văn tự trong sách quanh co khúc khuỷu, rất giống phù văn Tiên đạo, nhưng lại khác với Tiên đạo hiện tại, dường như là đạo văn thời cổ xưa, nhưng cũng rất khác với đạo văn.

Hứa Ứng ngây ngốc: “Thúy Nham đi rồi, Bỉ Ngạn trống rỗng. Thúy Nham trong Thúy Nham Thạch Khắc này có phải Thúy Nham đi rồi không?’

Kim thư này đặt chính giữa trong ba quyển kim thư, có thể thấy trong mắt Yêu Tổ, quyển sách này còn có giá trị hơn cả thập động thiên và Đạo Quả Thập Chứng.

“Thúy Nham Thạch Khắc là bản khắc đá thâm ảo nhất trên đời này.”

Yêu Tổ cười nói: “Nội dung khắc trên đá hết sức kỳ quái, có thể dùng phù văn Tiên đạo hiện thời để giải mã, cũng có thể dùng đạo văn thời cổ đại để giải mã. Thời đại Tiên Đình, cũng có đại năng yêu tộc dùng yêu pháp giải mã. Thậm chí còn có người dùng Thiên đạo giải mã! Đều tìm hiểu được thần thông đạo pháp khác biệt từ bản khắc bia đá này. Nhưng điểm kỳ quái là phương pháp giải mã khác biệt cũng nhận được thần thông đạo pháp khác biệt.’

"Khác biệt?"

Hứa Ứng kinh ngạc nói: “Giải mã cùng một bản khắc đá, sao lại nhận được kết quả khác nhau?’

Y đột nhiên tỉnh ngộ, nhớ lại năm xưa Chu Tề Vân ép mình giải mã Đà Ẩu tiên thư.

Khi đó Đà Ẩu tiên thư đã được người ta giải mã không biết bao nhiêu lần, mỗi người lý giải ra nội dung khác biệt, không ai cho rằng mình đọc sai.

Khi đó chỉ có Hứa Ứng giải mã ra nguyên bản của Đà Ẩu tiên thư, Thái âm Nguyên Dục công.

“Nội dung trên Thúy Nham Thạch Khắc vượt xa phù văn Tiên đạo, phù văn Thiên đạo, đạo văn thời đại cổ xưa và Tiên Đình, cho nên mỗi thời đại đều giải mã ra kết quả khác nhau!

Ánh mắt Hứa Ứng nhấp nháy: “Nội dung trên Thúy Nham Thạch Khắc vượt xa từng thời dại!”

Yêu Tổ nhìn y, ánh mắt phức tạp nói: “Ngươi thông minh như vậy, nếu là yêu tộc thì tốt biết bao. Không sai, ngộ đạo trên Thúy Nham Thạch Khắc vượt xa thời đại Tiên đạo, cũng vượt xa thời cổ đại, vượt qua cả phù văn Tiên đạo thời nay. Trong số Đại Đế yêu tộc ta từng có không ít người được thấy ngộ đạo trên đó, lần đầu chứng kiến đều bị mê hoặc, ra sức nghiên cứu, trà không buồn uống cơm không thiết ăn. Đạo hạnh càng cao thì sức hút của bản khắc đá này càng lớn.”

Thậm chí hắn còn nghi ngờ, năm xưa yêu tộc xuống dốc phải chăng là vì Yêu Đế bị Thúy Nham Thạch Khắc mê hoặc, không quan tâm tới chính sự.