Chương 1202 Như Ý Đại La 2
Hứa Ứng quan sát bốn phía, chỉ thấy nơi này hoàn toàn hoang vắng, thiên địa mục nát, bầu trời thủng lỗ chỗ như mạng nhện, mặt đất cũng tan nát thành từng mảnh, cảnh tượng vạn vật điêu vong.
Nơi này còn mang khí tức tà ác thâm trầm, khiến Hứa Ứng cực kỳ bất an.
Loại tà ác này như muốn xâm nhập đạo tâm của y, đánh thức thứ gì đó.
Quả Chuông bay lên, vang lên leng keng, chỉ thấy bầu trời liên tiếp chôn vùi, mặt đất vỡ nát hóa thành địa thủy hỏa phong, địa chấn không ngừng, hồng thủy ngập trời, gió trợ thế lửa, chỉ trong chốc lát đã có không gian khổng lồ bị phá hủy.
Quả Chuông giật nảy mình, vội vàng nói: “Giả, cái này là giả thôi đúng ko?! Ta không đền đâu đấy!”
Hứa Ứng cũng giật nảy mình, không gian trong Thiên Hà này đã dễ vỡ còn hơn đồ sứ, bất cẩn chút thôi có lẽ sẽ hóa thành tro tàn!”
“Ta muốn đưa ngươi vài thứ ổn ổn, nhưng quan sát thân thể và nguyên thần của ngươi lại thấy không thể coi thường. Hóa ra bọn Thái Thanh, Ngọc Hư, Hư Hoàng đều tặng quà cho ngươi rồi.”
Ngộ Không đạo nhân thở dài nói: “Chuyện này khiến ta rất khó xử, ta không thể kém cỏi hơn Yêu Tổ được? Ta nghĩ trái nghĩ phải, cũng cho ngươi ba hạt sen thì chắc chắn sẽ bị người khác chế nhạo. Cho nên ta đi khắp bốn phương, tìm kiếm xem nhà ai còn có bảo bối.”
Hứa Ứng nháy mắt mấy cái, tìm kiếm xem nhà ai còn có bảo bối là sao?
Ngộ Không đạo nhân mặt mày hớn hở nói: “Ai mà nghĩ cuối cùng lại tìm được thật! Chính là chỗ này! Ngươi đừng coi thường nơi này, nơi này là đạo tràng của một vị Đại La Kim Tiên, người này tên là Tiêu Lan Sơn, trong thời đại của ta cũng là nhân vật lừng lẫy nổi danh, là kiêu hùng tà đạo. Nhưng thực lực của hắn rất cao minh, không ngờ lại tu luyện tới tận Đại La Kim Tiên. Đạo tràng của Đại La Kim Tiên ban đầu không có gì đặc biệt, nhưng nơi này khác với bình thường, không phải tùy tiện tìm không gian rồi chế thành đạo tràng.”
Lúc này Hứa Ứng mới chú ý thấy, những nơi vừa bị tiếng chuông trấn vỡ không ngờ lại xuất hiện từng dấu vết rõ ràng, khiến thiên địa vỡ nát chậm rãi khôi phục như lúc ban đầu.
Y không khỏi lấy làm lạ, rõ ràng thiên địa này đã cực kỳ mục nát nhưng vẫn có thể tự chữa trị, đúng là hết sức kỳ quái.
“Tuy Tiêu Lan Sơn tu luyện tà đạo nhưng cũng cực kỳ bát phàm, không biết kiếm đâu ra một luồng Tiên Thiên chi khí trong vũ trụ, luyện thành Đại La đạo tràng, lưu dấu đại đạo của bản thân vào đó, mong được bất tử bất diệt.’
Ngộ Không đạo nhân bay tới nói: “Đáng tiếc, hắn vẫn chết, ngươi nhìn thiên địa mục nát này đi, chắc trước khi lâm chung hắn gặp phải đạo khóc. Đại đạo của hắn vỡ nát tan rã, hòn đảo Tiên Thiên này cũng không thể giữ cho hắn bất tử bất diệt.”
Hắn cũng không hiểu nhiều về đạo khóc.
Khi đạo khóc diễn ra, hắn đã ngồi im trước khe hở lớn trong Thái Thượng chi cảnh, bị Thái Thượng chi đạo mê hoặc. Thật ra coi như Ngộ Không đạo nhân ngủ say mấy chục vạn năm, lúc tỉnh dậy đã cảnh còn người mất.
Hắn đi tìm mấy vị cố nhân “tâm sự” thế nên mới biết chuyện đạo khóc.
Nhưng cụ thể đạo khóc là gì, hắn cũng không hiểu.
“Tiêu Lan Sơn là đại tông sư tà đạo, cũng được gọi là Tà Đạo Tổ Sư, tu vi thông thiên triệt địa nhưng đạo tâm hơi kém một chút, bị đạo khóc khóc chết. Tiên Thiên chi khí này hóa thành Đại La đạo tràng, cũng coi như đại đạo vô chủ.”
Ngộ Không đạo nhân cười nói: “Quân tử yêu tài, lấy là có đạo, căn cứ theo nguyên tắc ai phát hiện ra là của người đó, Đại La đạo tràng này thuộc về ta. Bây giờ ta tặng đạo tràng này cho ngươi...”
Hắn còn chưa nói dứt lời, đột nhiên sâu trong Đại La đạo tràng có một luồng chấn động kịch liệt không gì sánh được, tà khí tràn ngập, một luồng ý thức tà ác cổ xưa chậm rãi thức tỉnh.
“Người phương nào xông vào Đại La Thiên của ta?’
Ý thức kia thâm thúy cường đại, vừa khôi phục đã khiến thiên địa không ngừng phá diệt tan rã rồi lại gây dựng như trước!
Thiên địa phá diệt gây dựng chỉ trong chớp mắt!
Chỉ trong khoảnh khắc thiên địa vừa mục nát lại um tùm tươi tốt, dãy núi đột ngột mọc từ dưới đất lên, xung quanh chim kêu, hoa nở cỏ cây đâm chồi, trời xanh mây trắng, nước chảy róc rách, thác đổ ầm ầm, cần gì có nấy. Cứ như chỉ sau một khoảnh khắc nơi này đã từ một khu vực tan vỡ hóa thành tiên cảnh trần gian!
Nhưng ngay khoảnh khắc sau, thiên địa này lại phá diệt sụp đổ, vạn đạo tàn lụi!
Hứa Ứng và Quả Chuông tiếp xúc với ý thức kia, lập tức đờ đẫn, chỉ cảm thấy đại đạo thần thông mà bản thân tu luyện như sắp tan vỡ hủy diệt!
Có lẽ vị cường giả tà đạo này tuy táng thân trong đạo khóc nhưng còn chưa tử vong triệt để!