Chương 1203 Như Ý Đại La 3
Đạo hạnh của Hứa Ứng cực kỳ cao thâm, có thể khiến đại đạo thần thông của y cũng có cảm giác như sắp phá diệt, chứng tỏ đạo hạnh của người này cao thâm không lường nổi!
“Ngộ Không đạo nhân, nơi này không phải vô chủ!”
Hứa Ứng vội vàng nói: “Chúng ta mau mau đi thôi!”
Đột nhiên Ngộ Không đạo nhân đi thẳng tới nói: “Các ngươi đợi một lát, nơi này sắp vô chủ rồi.”
Hắn nói nhỏ: “Đúng là mất hứng, Tiêu Lan Sơn lại còn chưa chết hẳn. Đại La Kim Tiên chết hẳn đúng là quá khó khăn...”
Quả Chuông nói nhỏ: “A Ứng, vị Ngộ Không tiền bối này có vẻ không đáng tin cậy, rõ ràng nơi này còn có chủ nhân.”
Nó còn chưa dứt lời đã thấy ở trung tâm Đại La đạo tràng này có thần thức khủng khiếp xao động, không ngờ chỉ trong khoảnh khắc đã tạo thành một vị thần linh tiên thiên đỉnh thiên lập địa, thân thể do đại đạo tạo thành, có thể gọi là Đạo Thần, có lẽ là Đại La Kim Tiên Tiêu Lan Sơn dùng tiên thiên chi khí hóa thành.
Từ trong cơ thể Đạo Thần này tỏa ra khí tức trấn áp thiên địa, còn đáng sợ hơn bất cứ tiên nhân nào mà Hứa Ứng từng thấy. Trong cơ thể y, nguyên khí, thần thức, âm dương nhị khí, nguyên thần, tất cả đều bị trấn áp.
Bàn tay hắn nâng lên, Hứa Ứng nhìn theo vân tay là thấy được tinh la vạn tượng, tất cả đều nằm dưới chưởng ấn.
“Vù”
Chưởng này đập xuống bọn họ, đạo tràng Đại La Thiên theo đó không ngừng sụp đổ, tất cả tan vỡ, hóa thành bột phấn!
Âm thanh tà ác kia hưng phấn nói: “Đại đạo của ta bị ô nhiễm, các ngươi tới đây vừa đúng lúc, ta muốn mượn thân thể các ngươi trùng sinh! La Thiên Yên Diệt đại pháp, vạn tượng đồng lưu, huyết nhục hóa sinh!”
Một luồng đạo pháp tà ác xâm nhập, Hứa Ứng lập tức cảm thấy máu thịt bản thân rục rịch, như muốn sinh trưởng khắp bốn phương tám hướng, nối liền với thiên địa này!
Kích thước của Ngộ Không đạo nhân còn không bằng Hứa Ứng, cực kỳ linh hoạt, lúc này lại giơ tay lên nghênh tiếp một đòn từ Đạo Thần cái thế của Tiêu Lan Sơn, cười nói: “Trò vặt mà thôi!”
“Ầm!”
Bàn tay Đạo Thần cực kỳ khổng lồ kia vỡ thành từng khúc, thân thể to lớn không ngừng tan nát, chẳng bao lâu sau đã bị hủy diệt.
Ngộ Không đạo nhân bay lên không trung, xuất quyền đánh vào chỗ thần thức còn sót lại của Tiêu Lan Sơn đang ẩn thân, phá hủy nơi đó, thần thức trong trong ngoài ngoài đều bị hắn quét sạch.
Hứa Ứng lập tức cảm thấy luồng áp lực tà ác kia biến mất, Đại La đạo tràng dưới chân chấn động dữ dội, như có quái vật khổng lồ va chạm trong lòng đất, làm dấy lên động tĩnh kinh thiên. Phía xa còn vọng lại giọng nói của Ngộ Không đạo nhân.
“Có chịu chết không? Tiêu đạo hữu, ngươi có chịu chết không?”
Hứa Ứng và Quả Chuông sợ hãi, một lúc lâu sau kim viên mặc đạo bào màu vàng mới bay về phía bọn họ, từ xa đã cười nói: “Hứa tiểu hữu yên tâm, bây giờ là vô chủ rồi.”
Hứa Ứng dò xét: “Vị Tà Kim Tiên Tiêu tiền bối kia...”
Ngộ Không đạo nhân ra vẻ tiếc nuối: “Hắn không gắng gượng qua được đạo khóc, đại đạo của hắn đã mục nát trong đạo khóc rồi, hóa thành bột phấn. Ngươi nhìn Đại La Thiên rách nát như vậy là đủ hiểu tình cảnh của hắn năm xưa. Tiêu đạo hữu chết thảm quá đi.”
Hứa Ứng và Quả Chuông ấp úng.
Ngộ Không đạo nhân cười nói: “Tu vi cảnh giới của ngươi còn xa mới đạt tới mức có thể lưu dấu trong Đại La Thiên, nhưng cũng may Đại La Thiên này vô chủ, ngươi có thể khác đạo tượng của mình vào Tiên Thiên Đại La này, luyện nơi đây là Tiên Thiên Đại La của ngươi.”
Hứa Ứng do dự nói: “Tu vi cảnh giới của ta kém xa lắm, có thể lưu dấu được không?”
Ngộ Không đạo nhân cười nói: “Nếu là Đại La Thiên hoàn chỉnh thì ngươi đừng mơ lưu dấu thành công. Nhưng thiên địa này đã mục nát, ngược lại rất dễ lưu dấu. Dấu ấn của ngươi cũng là tu bổ Đại La Thiên này, theo đạo hạnh của ngươi tăng cường, Đại La Thiên sẽ dần dần vững chắc. Ngươi nhìn thử đi.”
Lúc này Hứa Ứng đang triển khai lĩnh vực thất tiên của mình, bây giờ y mở bảy loại động thiên, bảy loại động thiên này ẩn chứa lực lượng khác biệt, thêm vào lực lượng sinh tử so với lĩnh vực lục tiên ban đầu.
Y tích tụ các loại đạo tượng trong lĩnh vực lục tiên, lưu dấu vào thiên địa xung quanh, chỉ thấy càn khôn vốn mục nát không ngờ lại dần dần gia cố, có nơi vốn nứt ra giờ chậm rãi khép lại theo đạo tượng của y.
Kỳ diệu hơn nữa là nơi này hoang vu vắng vẻ, giờ phút này Hứa Ứng lưu dấu, không ngờ lại hiện lên màu xanh lục, dần dần có sinh cơ.
Hứa Ứng lưu dấu ba ngàn phù văn Thiên đạo vào Tiên Thiên Đại La này, thiên địa bắt đầu được củng cố, Thiên đạo bắt đầu vận hành, dần dần có đạo pháp lưu chuyển trong thiên địa.