Chương 1206 Phò mã Tiên Đình 3
Thậm chí ngay cả Lôi bộ, Đẩu bộ tử thương nặng nề, Tiên giới cũng hoàn toàn không để trong lòng. Ngay cả Bình Nam Thiên Quân thoát khốn, Kim Hà Kiếm Quân thất trách cũng chẳng hỏi tới.
Được mất của cõi âm, Tiên giới cũng chẳng để trong lòng.
Nhưng chuyện này càng giống như câu cá, càng giống cạm bẫy. Cá nuốt mồi câu, con mồi nhảy vào hố bẫy, đó mới là lúc kéo cần, thu lưới, hốt gọn kẻ địch!
“Đế Quân, Thiên Tôn, Nguyên Quân, những người này đều đang đợi thu lưới.”
Hứa Ứng khôi phục bình tĩnh, hạ giọng nói: “Yêu Tổ, Tổ Thần, Thái Thanh đạo nhân, Ngọc Hư đạo nhân, Hư Hoàng Đại Đạo Quân, những tồn tại này là con cá mà Đế Quân, Thiên Tôn để mắt tới ư? Bọn họ cần có một công lao lớn để mình thăng lên cảnh giới tiếp theo. Thế nhưng trên cảnh giới đó đã có một người ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, chẳng lẽ người đó sẽ thoái vị hoặc để bọn Đế Quân, Thiên Tôn đi lên, có địa vị ngang với mình ư?”
Y nhìn lên Tiên giới, hạ giọng nói: “Chí Tôn, ngươi sẽ làm thế nào để khắc chế những kẻ mang dã tâm như Đế Quân, Nguyên Quân? Chắc chắn ngươi không muốn bọn chúng lật đổ hoặc ngồi ngang hàng với ngươi, có đúng không?
Đối với người cầm quyền, nắm giữ quyền lực trong tay mình hay chia cho bốn năm người, cảm thụ hoàn toàn khác biệt.
“Chí Tôn Tiên Đình, ngươi sẽ làm thế nào? Hay ngươi cũng đang câu cá, để mặc bọn Đế Quân, Thiên Tôn làm xằng làm bậy, bản thân chỉ chờ thu lưới?” Y thầm nhủ trong lòng.
Ở đằng khác, Hứa Tĩnh lặn lội hơn một tháng, cuối cùng cũng tới Tiên Đình.
Hắn cẩn thận từng chút một, ngụy trang bản thân thành một tiên nhân bình thường, lẻn vào Tiên Đình.
Đã nhiều năm rồi Tiên Đình không có chiến sự, canh gác cũng biếng nhác, bị hắn lẻn vào. Nhưng tới đây rồi Hứa Tĩnh mới thấy khó xử, muốn tìm người cũng không biết tìm như thế nào.
Chỉ thấy Tiên Đình do vô số tiên sơn tạo thành, lớn có thể so với Tu Di sơn, nhỏ cũng có phương viên vài dặm. Tiên sơn lớn lớn nhỏ nhỏ, xây dựng thiên cung khắp nơi. Vô số thiên cung nối liền với nhau tạo thành một cảnh tượng tráng lệ không gì sánh được!
Những thiên cung này chính là các bộ của Tiên Đình, là nơi ở của các Đế Quân, Thiên Tôn!
“Phải làm sao mới tìm được nàng đây...”
Hứa Tĩnh chán nản, đúng lúc này đột nhiên một tiên đồng chạy thẳng tới trước mặt hắn, quan sát Hứa Tĩnh từ trên xuống dưới rồi cười nói: “Đúng là cô gia rồi! Cô gia mời sang bên này, lão già đợi đã lâu rồi.”
Hứa Tĩnh ngây người, vội vàng nói: “Tiên đồng, có phải ngươi nhận nhầm người không? Ta đâu phải cô gia gì...”
Tiên đồng kia ngắt lời hắn, cười nói: “Ngươi tên Hứa Tĩnh đúng không? Ngươi vốn là sứ giả tiếp đón ở Côn Lôn đúng không? Ngươi có đứa con trai tên Hứa Ứng đúng không?”
Hứa Tĩnh gật đầu liên tục nói: “Nhưng mà...”
“Thế thì không sai rồi!”
Tiên đồng kia vỗ tay cười nói: “Ngươi chính là cô gia nhà ta! Cô gia, mời theo ta!”
Hứa Tĩnh không hề nhúc nhích, tiên đồng kia quay đầu lại, thấy hắn còn chần chờ bèn cười nói: “Trong tay ngươi còn một cây trâm cài tóc đúng không? Có trâm cài tóc thì chính là cô gia rồi. Chẳng lẽ cô gia không muốn gặp chủ nhân của trâm cài tóc à?’
Hứa Tĩnh giật mình, vội vàng đuổi theo tiên đồng, nắm lấy cổ tay hắn, vội vàng nói: “Ngươi biết chủ nhân trâm cài tóc? Cô ấy đang ở đâu? Mau dẫn ta đi gặp cô ấy!”
Tiên đồng đau đớn kêu lên: “Ngươi bóp ta đau quá!”
Hứa Tĩnh vội vàng buông tay, nói xin lỗi liên tục: “Xin lỗi, là lỗi của ta, để ta xin lỗi ngươi. Chủ nhân trâm cài tóc kia...’
Tiên đồng xoa cổ tay, cười nói: “Ngươi đúng là nôn nóng. Đi theo ta, là gặp được chủ nhân trâm cài tóc rồi còn gì?”
Hứa Tĩnh đi theo hắn tiến thẳng tới, chỉ thấy xung quanh dần dần, là đại viện với tường cao chót vót, từng tòa tiên cung vàng son lộng lẫy, hiên ngang thẳng tắp, lộ rõ vẻ xa hoa.
Còn bên trên những thiên cung này có từng động thiên khổng lồ, trong động thiên là từng đại lục Tiên giới, cực kỳ rộng lớn.
Hứa Tĩnh mới đến, không biết đó là gì, trong lòng lại đang gấp gáp nên không hỏi nhiều.
Hắn ngơ ngác, nghĩ tới mình và thê tử tách biệt nhiều năm không rõ sống chết, chủ nhân trâm cài tóc này có phải thê tử hay không, trong lòng không khỏi xao động, đủ loại cảm xúc dâng lên.
Bọn họ đi một lúc lâu, lại có một cỗ long liễn nghênh đón, tiên đồng mời hắn leo lên long liễn. Long liễn chạy một lúc, lại có phượng liễn lái tới, lại đổi sang phượng liễn.
Cứ thế đổi xe mấy lần, đợi tới lúc xe ngừng, Hứa Tĩnh xuống xe mới thấy bọn họ đã đi vào trong một thiên cung nào đó.
Trên đỉnh đầu bọn họ là một tòa động thiên bao la bát ngát, thâm thúy vô biên, nhìn từ xa lại khiến người ta có cảm giác tinh khiết, đạo vận kéo dài, vạn tượng sinh ra từ đại đạo, khiến người ta mê say.