Chương 1287 Cha nối nghiệp con 3
Không biết ta của bây giờ so với ta của năm đó thì như thế nào nhỉ? Tên Dương Chân Quân thay thế ta chính là đá thử vàng tốt nhất!"
Như Ý Đại La Thiên đạo tràng của hắn trải rộng ra, mười toà động thiên sau lưng y lập tức trở nên sáng rực không gì sánh được, qua lại giao cảm với mười loại dị tượng bên trong La Thiên đạo tràng.
Giờ khắc này, chín loại lực lượng nhục thân hoạt tính, thần thức, nguyên khí, hồn lực, âm dương, tâm lực, sinh tử chi lực, đạo lực, hư không phút chốc hòa làm một trong cơ thể y, hóa thành Thái Nhất!
Thân thể và nguyên thần của y trở nên gắn bó chặt chẽ không gì sánh được, hình thành Thái Nhất chi thể!
Tất cả lực lượng đều hợp lại làm một, lại còn phân biệt nữa.
Hứa Ứng có một loại cảm giác y chính là đạo, là pháp, là vạn vật, là tất cả!
Thần thông của Hứa Ứng hạ bút thành văn, một chưởng nghênh đón chưởng lực thần thông của Dương Nhan Lang!
Trong khoảnh khắc chưởng lực của hai người va chạm, rõ ràng Dương Nhan Lang phát hiện tu vi của mình cao hơn Hứa Ứng, nhưng lại có một loại cảm giác pháp lực đang bị y đánh tan!
Dương Nhan Lang lập tức đổi chiêu, thân hình lui về phía sau, tương dung cùng đạo thụ, cùng lúc đó, nguyên thần của hắn đi thẳng về phía trước, cũng hòa làm một thể với đạo thụ!
Lúc này nhục thân nguyên thần đạo thụ của hắn đã hợp làm một thể, thân ở trong đạo tràng, tựa như Vạn Tiên Chi Quân, Đại Đạo Chi Quân!
Nhưng đúng vào lúc này, một chiếc cầu vàng ầm ầm đè xuống, đặt trong đạo tràng của hắn.
Hứa Ứng đứng trên cầu, vẻ hưng phấn trong mắt không giảm chút nào, Thái Nhất Kim Kiều nhất thống Thái Cực và Vô Cực, hai bên bờ kim kiều, huyền hoàng nhị khí gào thét phun trào, trắng trợn phá hủy đạo tràng của Dương Nhan Lang!
Dương Nhan Lang lập tức phát hiện tu vi pháp lực của mình nhanh chóng xói mòn, áp lực cây cầu vàng kia mang tới cho hắn càng lúc càng lớn, để hắn sinh lòng sợ hãi.
Hắn bay lên không trung, đáp lên trên cầu vàng, đánh về phía Hứa Ứng.
Hứa Ứng đứng đứng giữa cầu, động tác của Dương Nhan Lang cực nhanh, liên tục tấn công, rõ ràng thần thông của hắn có uy lực vô cùng lớn, nhưng lại không có kỳ làn sóng thần thông nào đánh tới trên cầu vàng được.
Dương Nhan Lang tấn công ba lần, ba kích không trúng, kêu lên một tiếng đau đớn, quay người bỏ đi, áo choàng đỏ phần phật như gió, ào ào mà đi.
Hứa Ứng cũng không đuổi theo, chỉ thấy Dương Nhan Lang đáp xuống giữa tầng tầng màn lụa trắng trong quân, chậm rãi ngồi xuống, trầm giọng nói: "Tướng sĩ Đẩu Bộ nghe lệnh, chúng ta đi!"
Hắn nói đến chữ đi thì khí thế không đủ, chỉ thấy trên màn lụa trắng kia đột nhiên có thêm từng vết máu nhìn thấy mà giật mình, không biết là máu bắn ra từ vết thương trên người Dương Nhan Lang hay là máu do hắn phun ra.
Hứa Ứng quét mắt nhìn những tướng sĩ Đẩu Bộ kia một một cái, sau đó quay người rời đi.
Cách một màn lụa, ánh mắt của Dương Nhan Lang rơi vào trên người Hứa Ứng đã đi xa, đột nhiên âm thầm vận pháp lực, Đẩu Bộ trên Tiên giới, bên trong Hách Linh Độ Cổ Thiên Cung, tiên gia trọng khí Ngũ Phượng Linh Lung Câu đang trấn áp Thiên Cung đột nhiên phát ra uy lực, chém mạnh về phía hư không!
Ngũ Phượng Linh Lung Câu kia chính là đệ nhất tiên khí của Đẩu Bộ, danh xưng không có gì không thể chém gãy, không thần nào không giết, không tiên nào không chém, một vòng câu quang từ trên trời giáng xuống, chém về phía Hứa Ứng!
"Thiên Tôn cẩn thận!" đám người Thiên Khôi Tiên Vương Tiêu Ngọc Lâu, Thiên Cương Tiên Vương Phó Thanh Diệp hoảng sợ kêu lên.
Xung quanh Hứa Ứng, thập đại động thiên đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là động uyên Doanh Châu càng ngày càng sáng tỏ, giống như thập động thiên đã hòa làm một thể với Doanh Châu.
Mà sâu bên trong động uyên Doanh Châu, một tòa động uyên càng thêm cổ xưa và to lớn nổi lên, Thái Nhất chi khí cuồn cuộn mà đến, gia trì cho Hứa Ứng!
Hứa Ứng hét to, vận chuyển tất cả lực lượng, nghênh đón một kích tất sát của Ngũ Phượng Linh Lung Câu!
Trong Thái Hư chi cảnh, câu mang và kiếm quang giao thoa, xé rách hư không, xuất hiện hai khe nứt lớn khiến người ta nhìn thấy mà giật mình!
Cánh tay phải của Hứa Ứng rung chuyển, trên cánh tay tràn đầy vết máu, đó là vết thương do phong mang của Ngũ Phượng Linh Lung Câu tạo thành cho y!
Hứa Ứng đột nhiên quay người, mắt lộ ra hung quang, hai tay cách không ôm một cái, hư không lập tức vỡ ra, một tòa Bất Chu sơn vô cùng to lớn từ trên hư không đè xuống, ầm ầm rơi vào đại trướng trong quân!
Tòa Bất Chu sơn kia vừa mới nện xuống thì lại có một tòa Bất Chu sơn khác từ bên ngoài hư không bay tới!
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Hết tòa Bất Chu sơn này tới tòa khác nghiền ép xuống tới, nện đến màn lụa trắng giữa quân nhao nhao vỡ nát, hóa thành bột mịn!